TÔI LÀ DIỄN VIÊN ĐÓNG THẾ, KHÔNG PHẢI THẾ THÂN

Sau buổi họp báo quản lí liền dọn đồ đến nơi này sống nhờ bọn ta, hắn ta nói xã hội đen mỗi ngày chặn ở trước cửa nhà, bọn họ muốn chặt tiểu JJ của hắn ta.

Ta nghĩ không hổ là tiểu hoa đán, trêu đến nhiều người như vậy, vì quản lí mà đi tranh giành tình nhân.

Quản lí mang theo toàn bộ gia sản của mình – một cái mềm, chiếm đoạt cái sô-pha ở phòng khách.

Hắn ta nói: “Phòng các ngươi cách âm hiệu quả có tốt không, ta sẽ không nghe thấy âm thanh kỳ quái gì đấy chứ?”

Đại thần tượng “Ách” một tiếng: “Điềm Tâm rên rỉ ngọt ngào ta làm sao có thể để cho ngươi nghe.”

Quản lí: “Ngươi có chắc người rên rỉ không phải ngươi?”

Đại thần tượng: “…”

Một mình ta mỗi tay xách một người, phòng ngừa bọn họ cào nhau.

Ta hỏi quản lí hắn ta và tiểu hoa đán thế nào rồi.

Quản lí thống khổ che mặt: “Đừng nói nữa, ta nhất định là có chỗ náo đắc tội cô ấy.”

“Nói, thế nào?” Đại thần tượng nhanh tay lấy bỏng ngô từ trong tủ lạnh đem lại, bộ dạng hào hứng nói, “Điềm Tâm đến đây ngồi xuống nghe bát quái.”

Quản lí: “Ta nói chúng ta ngoài công tác cũng không có quan hệ, cô ấy liền nói công tác có rất nhiều loại; ta nói giữa ta và cô ấy không có bất kỳ giao dịch nào, cô ấy liền nói ngoại trừ tiền tài còn có thứ đáng quý cần nắm giữ hơn; ta nói ta chỉ muốn chuyên tâm làm quản lí của đại thần tượng, cô ấy liền nói cô ấy sẽ không gây trở ngại ta…”

“Đáng sợ, ” đại thần tượng nói, “Ngẩng đầu lên nhìn ta.”

Quản lí ngẩng đầu, sau đó “Ba” một tiếng, mặt hắn bị đại thần tượng đập xuống một cái, sau đó truyền lên weibo

“…”

Mặt quản lí đầy sự mất mát.

Ta an ủi hắn: “Không có chuyện gì, lúc trước hắn cũng đối xử với ta như thế.”

Quản lí: “Ngươi có nghe nói qua xã hội đen sẽ dùng công nghệ cao sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi