TÔI LÀ DIỄN VIÊN ĐÓNG THẾ, KHÔNG PHẢI THẾ THÂN

Sau mười phút.

Đại thần tượng cùng quản lí run lẩy bẩy mà ôm nhau trốn ở phía sau ta, trước mặt ta là một nam nhân cường tráng như tháp sắt.

Ta thăm dò mà nói: “Tả Thanh Long, hữu Bạch hổ?”

Không phản ứng.

Ta thay đổi câu khác: “Thiên vương nắp địa hổ?”

Vẫn là không có phản ứng.

Đại thần tượng túm góc áo của ta: “Ngươi đang làm gì.”

Ta nói: “Đối ám hiệu.”

Đại thần tượng: “Vậy ngươi thử xem ‘Trường Giang Trường Giang! Ta là Hoàng Hà’ ”

Ta gật gật đầu, đối với hắn nói: “Trường Giang Trường Giang, ta là Hoàng Hà.”

Tháp sắt quả nhiên chuyển động, hắn bước lại gần hai bước, nhìn về phía quản lí.

“Ngươi tình nguyện ở cùng hai người bị bệnh thần kinh, cũng không muốn đi cùng ta?”

<Chú thích> *hơi dài nên ghi riêng*

Về phấn đối ám hiệu:

– “Tả Thanh Long, hữu Bạch hổ?” người kia sẽ đối lại là “Tiền Chu Tước, hậu Huyền Vũ” để thành một câu.

– “Thiên vương nắp địa hổ?”: xuất hiện trong phim Lâm Hải Tuyết Nguyên, đó là ám hiệu gặp mặt, đầu lĩnh thổ phỉ Tọa Sôn Điêu hỏi “Thiên vương cái địa hổ?”, Dương Tử Vinh sẽ đáp “Bảo tháp trấn hà yêu”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi