TÔI LÀ DIỄN VIÊN ĐÓNG THẾ, KHÔNG PHẢI THẾ THÂN

Ngày thứ hai, sau khi bọn ta quay phim xong trở về nhà liền thấy xã hội đen chặn ở trước cửa.

“Ngươi không nên miễn cưỡng tới đây ” đại thần tượng ở phía sau ta hô to, “Điềm Tâm nhà ta biết võ công.”

Xã hội đen uy phong lẫm liệt đứng ở chính giữa, phía sau là một đám tiểu đệ, sau đó bọn họ đồng loạt cúi người chào bọn ta.

Xã hội đen nhiệt tình nắm chặt tay ta: “Là ta hiểu lầm các ngươi, vốn dĩ các ngươi diễn tuồng này cũng là vì giúp ta.”

Ta nghe xong đầu óc mơ hồ: “Có thể giới thiệu trước tình huống và bối cảnh kịch bản hay không?”

Xã hội đen: “Ngày hôm qua quản lí chủ động chạy đến chỗ ta, nói vẫn là ta đối xử với hắn ta tốt nhất.”

“Không cần khách khí, nên làm mà.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi