TÔI LÀ DIỄN VIÊN ĐÓNG THẾ, KHÔNG PHẢI THẾ THÂN

“Muốn cho ta nguôi giận, không dễ như vậy đâu” đại thần tượng cắn vành tai của ta, “Ngươi muốn làm sao bồi thường ta, tiểu bại hoại.”  *tại nói ảnh ngu nên ảnh hờn*

Ta không xác định mà nói: “Buổi tối làm món thịt dê yêu thích cho ngươi ăn?”

Đại thần tượng cúi đầu xuống nở nụ cười: “Ngu ngốc, đương nhiên phải là ở trên giường bồi thường ta.”

“Được”



“A…ư…ư..nhẹ chút!”

“Trong lúc cạo gió đừng có lộn xộn.”  *hí hí H hụt*

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi