TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Lương Thần nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo không chú ý mình, trong đầu cũng không có ý tứ nào, chỉ chậm rãi đạp bước chân, đi tới trước mặt Cảnh Hảo Hảo, cười vươn tay dài, cầm lấy túi từ bên người Cảnh Hảo Hảo, lấy di động từ bên trong ra, nhét vào trong tay Cảnh Hảo Hảo, nói: “Không phải tối hai ngày trước đều chơi di động chơi rất cao hứng ư? Sao đêm nay trở về nhà lại không chơi?”

Cảnh Hảo Hảo vung tay ra, né tránh di động Lương Thần đưa.

Lương Thần vươn tay khác ra, bắt lấy tay Cảnh Hảo Hảo, đặt di động ở trong lòng bàn tay cô, còn mở màn hình thay cô, nhấn mở Weibo, nói: “Nhanh nhập tài khoản và mật mã vào, đăng nhập vào đi, nói không chừng bây giờ Thẩm Lương Niên đang ở đối diện nóng lòng chờ tin nhắn của em đó!”

Cảnh Hảo Hảo nghe câu này, cả người giống như là bị điện giật, cả người soạt một cái lập tức đứng lên từ trên sô pha.

Thậm chí còn chưa nghĩ qua, liền ném di động Lương Thần nhét vào trong tay mình xuống đất.

Sao anh ta biết mình và Thẩm Lương Niên nói chuyện phiếm?

“Sao lại không cẩn thận như vậy chứ?” Lương Thần nhìn Cảnh Hảo Hảo tiếp tục cười, nhưng mà đáy mắt của anh, một mảnh tối đen, nhìn không ra cảm xúc gì, anh hơi cúi người, nhặt điện thoại di động lên, lại nhét vào trong lòng bàn tay Cảnh Hảo Hảo lần nữa: “Em nói, nếu hiện tại Thẩm Lương Niên gửi tin nhắn cho em, anh ta sẽ nói cái gì?”

“Hỏi tại sao em lại ở cùng một chỗ với tôi? Hay chỉ trích em thủy tính dương hoa? Hoặc là nói, anh ta làm như cái gì cũng không thấy, tiếp tục tán gẫu với em kết hôn đi nơi nào hưởng tuần trăng mật?”

“A......” Lương Thần nói tới đây, còn bày ra một biểu tình bừng tỉnh đại ngộ: “Tôi vừa mới nhớ tới, bây giờ các người còn do dự đi nơi nào hưởng tuần trăng mật đấy? Lựa chọn rất nhiều nơi, không biết đi nơi nào, có Aegean Sea, Maldives, Paris nước Pháp gì đó...... Bằng không tôi làm chủ thay các người, chọn Paris đi? Nơi đó rất lãng mạn, các người không những được ngồi xe ngựa dạo năm con đường lớn, ban đêm còn có thể du sông Seine...... Chậc chậc chậc...... Thật tốt đẹp, có phải hay không, Hảo Hảo?”

Cảnh Hảo Hảo càng nghe Lương Thần nói, đáy lòng càng khẩn trương.

Ghi chép nói chuyện phiếm giữa cô và Thẩm Lương Niên, sao anh ta lại biết nhiều như vậy?

Người đàn ông trước mặt này, thoạt nhìn không phát một chút ý giận nào, nhưng Cảnh Hảo Hảo lại đã ngửi thấy được mùi thuốc súng quen thuộc.

Cô rõ ràng biết ở phía sau Lương Thần chính là một thuốc nổ oanh tạc, nhưng không biết xảy ra chuyện gì, cô lại cố tình nhìn chằm chằm ánh mắt Lương Thần, hỏi: “Sao anh biết được những chuyện này?”

“Tôi biết không chỉ là những chuyện này, Hảo Hảo, tôi còn biết rất nhiều đấy.” Lương Thần đứng nhàn nhã ở trước mặt Cảnh Hảo Hảo, thoạt nhìn vẻ mặt vô hại cau mày trầm tư một chút, tiếp tục nói: “Hảo Hảo, em là muốn nghe một đoạn Thẩm Lương Niên nói chỉ cưới một mình em? Hay là muốn nghe một đoạn Thẩm Lương Niên nói yêu em đây?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi