TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 1051

Quả thật khẩu vị của Lãnh Thiên Khuê không tốt, cô ấy chỉ ăn một chút là đã không ăn nổi nữa.

“Cậu phải ăn nhiều một chút, coi như là vì cục cưng trong bụng đi”

Lâm Hương Giang khuyên nhủ.

Lãnh Thiên Khuê vẫn lắc đầu: “Bây giờ tôi không muốn ăn nữa, một lát nữa rồi ăn tiếp.”

Cô ấy không ăn, Dạ Hữu Khánh cũng không có khẩu vị, cuối cùng chỉ có mình Lâm Hương Giang ăn.

“Không thể lãng phí nhiều đồ ăn như vậy đâu, vậy tôi ăn đây” Cô cũng không khách khí với bọn họ.

Mười phút sau, Lâm Hương Giang buông đũa xuống, cô thỏa mãn võ bụng mình: “No rồi.”

Dạ Hữu Khánh dùng ánh mắt rất là ghét bỏ lườm cô một cái, không thể hiểu được một người phụ nữ như cô sao lại ăn được nhiều như vậy chứ?

Anh ta gọi người đi vào dọn dẹp chén đũa đi.

Lúc này Lãnh Thiên Khuê nói với anh ta: “Tôi muốn tâm sự với Hương Giang một chút, anh đi làm chuyện của anh trước đi”

Ngụ ý là cô ấy muốn nói chuyện riêng với Lâm Hương Giang.

Đầu mày Dạ Hữu Khánh không dấu vết mà cau lại, tất nhiên anh ta không muốn rời khỏi cô ấy nửa bước rồi.

Nhưng Lâm Hương Giang là do anh ta gọi đến, để cô khuyên bảo cô ấy, cô ấy muốn một mình tâm sự với Lâm Hương Giang cũng là bình thường.

Anh ta trâm mặc mấy phút sau thì mới phun ra một chữ: “Được”

Anh ta xoay người định rời đi, nghĩ đến cái gì đó, lại lo lắng quay đầu nói với cô ấy: “Có chuyện gì lập tức gọi anh.”

“Có Hương Giang ở đây, anh không cần phải quá lo lắng cho em đâu: Lãnh Thiên Khuê nói Anh ta mím môi, lập tức nhìn về phía Lâm Hương Giang, trong ánh mắt của anh ta có loại một cảnh cáo, bảo cô đừng có nói lung tung trước mặt Lãnh Thiên Khuê.

Tất nhiên Lâm Hương Giang đã đã hiểu ý của anh ta, nhưng cô không có anh ta bất kỳ phản ứng nào, anh ta dám lừa gạt Lãnh Thiên Khuê đến nước này, anh ta nên chuẩn bị tâm lý cho tất cả cho thật tốt, có một ngày cô ấy sẽ biết tất cả mọi chuyện.

Sau khi Dạ Hữu Khánh rời khỏi đây, trong phòng bệnh có một mảnh im lặng.

Lâm Hương Giang lấy mấy chai nước hoa từ trong túi xách của mình ra: “Thiên Khuê, mấy cái này đều là nước hoa mà tôi tự mình điều chế, bên trong được dùng nguyên hoa tươi rất an toàn. Nếu lúc cậu cảm thấy tâm tình buồn bực không vui thì ngửi một c Cô mở một chai trong đó ra đưa tới trước mặt Lãnh Thiên Khuê cho cô ấy ngửi thử.

Lãnh Thiên Khuê hít một hơi thật sâu, mùi hương này rất độc đáo, quả thật là có thể khiến cho người ta thả lỏng tâm tình.

“Cảm ơn quà của cậu.” Cảm xúc của Lãnh Thiên Khuê không vui mừng lắm.

Lâm Hương Giang nhìn ra được cô ấy có tâm sự, vì thế cô hỏi: “Làm sao vậy? Sao lại xảy ra loại chuyện có hiện tượng sinh non này chứ?”

Lãnh Thiên Khuê bị Lâm Hương Giang hỏi một câu như vậy, trong lúc nhất thời cô ấy lại khó có thể mở miệng được, việc này nói ra thì có chút quỷ dị.

Cô ấy trầm mặc một lát rồi mới lên tiếng: “Tôi cũng không biết sao lại thế này nữa. Mới đầu lúc biết đã mang thai đứa bé, mặc dù tôi hơi khẩn trương, nhưng vẫn rất vui vẻ. Cho đến tháng trước, mỗi tối tôi đều mơ thấy ác mộng.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi