TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 622: Hủy hợp đồng thì làm sao

Cuối cùng Đào Hương Vi cũng ngẩng đầu lên nhìn khi nghe được lời này của Nguyễn Cao Cường, đúng lúc bắt gặp đôi mắt phượng cực kỳ lạnh lùng của người đàn ông, trong đôi mắt đen láy u ám của anh ta hiện lên một tia sát khí vô cùng đáng sợ! Cô ta sửng sốt, không phải chỉ là chụp ảnh tạp chí thôi sao, cần gì phải quát tháo đòi đánh đòi giết chứ?

Cô ta đẩy anh ta ra, rời khỏi vòng ôm của anh ta, cau mày nhìn anh ta chằm chằm: “Anh không cần phải nói những lời đe dọa người khác như vậy, chúng tôi chỉ chụp ảnh bình thường thôi, không có xấu xa như anh nghĩ đâu!”

Nguyễn Cao Cường chế nhạo: “Tôi tận mắt chứng kiến, cô còn ngụy biện làm gì? Hai người ôm nhau chặt như vậy, nếu tôi không tới thì hai người đã hôn nhau ở trước mặt mọi người rồi!” Không phải là do anh ta suy nghĩ lung tung mà là do bọn họ không biết chừng mực!

“Không, không, chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra..” Đạo diễn vội vàng nói.

Đào Hương Vi nhìn anh ta với vẻ lạnh nhạt: “Anh nghe chưa, đạo diễn cũng nói không có..”

“Chẳng lẽ cô còn muốn có sao?” Nguyễn Cao Cường ngắt lời cô ta, anh ta như bị cơn giận chiếm đóng, không đợi cô ta trả lời, anh 1a tiếp tục nói: “Đúng rồi, cho dù cô không muốn nhưng anh ta lại muốn đấy!” Ánh mắt lạnh như băng của anh ta nhìn về phía Phạm ‘Văn Đồng.

Cô ta không phải là không biết tên khốn Phạm Văn Đồng này có ý nghĩ xấu với cô ta, vậy mà cô ta còn yên tâm ôm ấp anh ta chụp ảnh tạp chí, nên nói cô ta đơn thuần hay là ngu ngốc đây?

Phạm Văn Đồng nghênh đón đôi đồng tử đen láy mang theo sự giận dữ của Nguyễn Cao Cường, nghĩ đến chuyện anh ta nói sẽ chặt tay mình, anh ta không khỏi cười nhạo: “Tổng giám đốc Cường, hình như anh đã chuyện bé xé ra to rồi, tôi chỉ là chụp ảnh tạp chí với Hương Vi mà thôi, không giống như anh nghĩ đâu”

“Anh nói không có thì không có sao? Có lẽ trong lòng anh đang nghĩ âm mưu gây rối với cô ấy!” Mọi người đều là đàn ông, anh ta biết được Phạm Văn Đồng có suy nghĩ gì đối với Đào Hương Vi.

Lúc này Đào Hương Vi vừa xấu hổ vừa bất lực, chẳng lẽ anh ta cứ phải nói điều này ở trước mặt nhiều người như vậy sao?

Mọi người xung quanh đang đoán xem mối quan hệ giữa cô ta và Nguyễn Cao Cường là gì, hay thậm chí là mối quan hệ giữa ba người bọn họ là gì?

Phạm Văn Đồng vẫn cười nói: “Anh nói quá lời rồi, đúng là tôi rất thưởng thức và có ấn tượng tốt về Hương Vi nhưng tôi không có ý nghĩ muốn làm gì cô ấy giống như lời anh nói”

Không ngờ anh ta lại thẳng thần bộc lộ suy nghĩ của mình về Đào Hương Vi ở trước mặt mọi người, nhưng mọi người lại cảm thấy mông lung, rốt cuộc thì anh †a có ý gì với Đào Hương Vi?

Đó có phải là thích không?

Đào Hương Vi còn ngạc nhiên hơn bất kỳ ai khác, cô ta nghĩ rằng nếu Phạm Văn Đồng mà biết cô ta có một đứa con gái với Nguyễn Cao Cường thì ngay cả một phần ấn tượng tốt mà anh ta dành cho cô ta cũng sẽ biến mất, nhưng anh ta..

Cô ta cũng không thể biết được thái độ của Phạm Văn Đồng đối với bản thân là như: thế nào, mọi người đều nghi ngờ giữa bọn họ có chuyện gì xảy ra, đến lúc đó lại truyền ra ngoài thì sẽ không tốt, cô ta không thể để cho hai người đàn ông này mở miệng nói lung tung nữa.

Cô ta nhìn thẳng vào Nguyễn Cao Cường và nói: “Tôi còn phải chụp ảnh, anh đừng có làm phiền tôi làm việc có được không?” Gô ta nói lời này để bảo anh ta rời đi, nhưng đó không phải là kiên quyết đuổi đi, mà là một loại năn nỉ.

“Chụp ảnh thì được nhưng cô không thể chụp ảnh cùng với anh tai” Đây là sự nhượng bộ lớn nhất của Nguyễn Cao Cường.

Đào Hương Ví mỉm cười với vẻ bất lực: “Yêu cầu này của anh có khác gì không cho tôi chụp đâu”

Tạp chí chỉ định hai người bọn họ chụp với nhau, nếu như không chụp với Phạm Văn Đồng thì cũng không cần phải chụp ảnh cho tạp chí này nữa.

“Vậy thì không chụp nữa!” Khuôn mặt của Nguyễn Cao Cường cực kỳ lạnh lùng, anh ta sẽ không nhượng bộ.

“Anh lại muốn tôi hủy bỏ hợp đồng có đúng không?” Dù anh ta giàu có, lần nào cũng có thể trả số tiền bồi thường vi phạm hợp đồng cao ngất trời, nhưng anh ta cũng không thể lúc nào cũng hủy hợp đồng của cô ta đúng không?

“Chỉ cần cô không chụp ảnh với anh ta thì có hủy bỏ hợp đồng có vấn đề gì chứ?” Điều anh ta muốn chính là điều này.

“Anh có biết rằng tôi đã hủy bỏ hợp đồng hết lần này đến lần khác, sau này sẽ không có ai mời tôi chụp ảnh tạp chí, thậm chí quay quảng cáo và đóng phim, bởi vì bọn họ sợ rằng tôi sẽ lại tiếp tục bất ngờ hủy bỏ hợp đồng, đây không phải là lãng phí thời gian của người ta sao?” Đào Hương Vi không muốn danh tiếng của mình bị mất đi

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi