TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 635: Cô là bạn gái của cậu chủ nhà chúng tôi sao?

*A? Thật sao?” Đào Hương Vi suy nghĩ một lúc cũng không cảm thấy kinh ngạc, nếu như.

anh ta độc thân, đương nhiên sẽ không đưa phụ nữ về nhà.

“Đương nhiên là thật rồi! Cho nên cô chính là bạn gái của cậu chủ nhà chúng tôi, đúng không?” Chú Bách cười híp cả mắt hỏi Đào Hương Vi vội vàng xua tay: ‘Không phải đâu ạ, chú đừng hiểu lâm cháu, cháu và anh ấy chỉ là bạn bè mà thôi.”

“Bạn bè? Vậy cũng là kiểu quan hệ nhanh chóng phát triển thành mối quan hệ yêu đương nam nữ”

Đào Hương Vi không biết nên làm thế nào, đành đỡ trán, chú Bách cứ tự biên tự diễn…

“Tôi nói với cô nhé, cậu chủ nhà chúng tôi từ trước đến giờ luôn giữ mình trong sạch, bên cạnh cậu ấy chưa từng xuất hiện những người phụ nữ không đàng hoàng, trong chuyện tình cảm cậu ấy rất nghiêm túc và tận tâm, một khi đã yêu ai thì sẽ yêu hết lòng, cô phải đối xử thật tốt với cậu chủ nhà tôi đừng làm tổn thương trái tim của cậu ấy, được không?”

“A… Đào Hương Vi có miệng cũng không thể nào giải thích được, ông chú này có phải suy nghĩ quá nghiêm túc rồi không?

“Chú Bách, chú đã chuẩn bị thức ăn xong hết chưa?” Lúc này Phạm Văn Đồng đi tới, anh ta vừa tắm xong, lúc này đã thay bộ quần áo ở nhà bình thường, nhưng trông vẫn rất đẹp trai.

“Xong hết rồi, chỉ chờ cậu qua ăn tối” Chú Bách nhanh chóng trả lời.

Phạm Văn Đồng ngồi xuống bên cạnh Đào Hương Vị, rồi nói với ông ấy: “Chú cũng ngồi xuống ăn cùng đi?”

Chú Bách xua tay: ‘Không cần không cần đâu, hai người cứ ăn, nếu không đủ thì cứ gọi cho tôi, muốn ăn cái gì đều được, lâu lắm rồi tôi chưa làm nhiều đồ ăn như vậy, bình thường chỉ làm hai ba món, thỉnh thoảng cậu chủ không về nhà thì cũng không cần xuống bếp, kỹ năng nấu nướng của tôi sắp giảm sút mất rồi”

Ông ấy vừa nói chuyện vừa lùi lại phía sau, cuối cùng nói với Đào Hương Vi: ‘Nếu như cô.

cảm thấy có món nào không hợp khẩu vị thì cứ nói với tôi, cô thích ăn cái gì thì hãy nói với tôi, sau này tôi sẽ làm cho cô ăn.”

Đây thực sự là lần đầu tiên Đào Hương Vi gặp một ông chú đầu bếp nói nhiều như vậy, cô ta không thể nhịn được cười: “Vâng ạ, chú vất vả rồi”

“Không vất vả, đây là chuyện mà tôi nên làm” Chú Bách cũng thức thời, sau đó liền rời đi, để lại không gian riêng cho bọn họ.

“Cô đừng để bụng, ông ấy hay luyên thuyên như vậy đấy” Phạm Văn Đồng nói với cô ta.

Đào Hương Vi cười: “Tôi không để bụng đâu, ngược lại còn cảm thấy chú ấy khá dễ thương” Ít nhất khi anh trở về còn có người có thể nói chuyện với anh ta.

“Dễ thương? Chú Bách chắc không thích cô nhận xét về ông ấy như vậy đâu: Phạm Văn Đồng cũng mỉm cười, rồi nói: “Nếm thử tay nghề nấu nướng của chú ấy xem?”

“Ừm, rất ngon”

“Cô thích thì tốt rồi, chỉ cần cô sống ở đây, không sợ không được nếm trải tay nghề nấu nướng của ông ấy” Phạm Văn Đồng hơi nghiêng đầu mỉm cười với cô.

Đào Hương Vĩ ngẩng đầu lên nhìn anh ta, chỉ cảm thấy nhan sắc thời thượng dưới ánh nến của anh ta, khuôn mặt này thật sự sinh ra là để làm ngôi sao.

“Sao lại nhìn tôi như thế?” Khóe môi anh ta cong lên sáp lại gần Đào Hương Vi.

Khuôn mặt tuấn tú đột nhiên phóng to kéo cô ta về lại với thực tại, ho khan một tiếng để che giấu đi sự ngượng ngùng: “Không có gì đâu, chỉ đột nhiên cảm thấy gương mặt của anh rất thích hợp làm minh tinh”

Phạm Văn Đồng nhướng mày: “Thật sao?”

Anh ta dừng lại, vẫn nhìn cô ta: “Nếu như cô đã chấm dứt hợp đồng với Nguyễn Cao Cường, không bằng cô cứ đến phòng làm việc của tôi, tài nguyên của tôi đều có thể chia sẻ với cô.”

Đào Hương Vi giật mình: “Phòng làm việc của của anh?”

“Đúng vậy, sau này chúng ta trở thành đồng nghiệp, việc quay phim và quay quảng cáo sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.”

Đào Hương Vi từ chối mà không cần suy nghĩ, ‘Không cần đâu, cảm ơn ý tốt của anh”

Tròng mắt Phạm Văn Đồng lóe lên: “Từ chối nhanh như vậy cũng quá vội vàng rồi, cô cứ suy nghĩ kỹ đi”

“Không cần suy nghĩ, tôi sẽ không vào phòng làm việc của anh” Thái độ của Đào.

Hương Vi rất kiên quyết.

“Tại sao?” Anh ta cau mày hỏi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi