TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 644: Trở về nhà họ Nguyễn Cao

Không biết có phải chạy về suốt cả đêm hay không mà cô cảm thấy khát vô cùng, liền uống ngay mấy cốc nước.

Cảnh tượng Hà Tuấn Khoa cùng Nguyệt Hương trần như nhộng ở trên giường cứ không ngừng hiện hữu ở trong đầu, cho dù trên người anh vẫn còn quần áo.

Nếu như cô không vào thì liệu bọn họ định làm gì tiếp chứ?

Anh lại còn nói muốn cho Nguyệt Hương một danh phận!

Càng nghĩ đến thì thì lửa giận trong lòng cô không thể tiêu tan nổi!

Nguyễn Cao Cường vẫn quan sát sự thay đổi trên khuôn mặt của cô, cô không nhận là tối muộn mình về đây là bị nhà họ Hà đuổi, xem ra là đã xảy ra chuyện gì đó.

Anh ta liền cong môi cười nói: “Nhìn xem dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi như muốn giết người của em kìa, không phải là Hà Tuấn Khoa ở bên ngoài… đấy chứ?”

Nếu đã như vậy, anh ta không thông cảm cho cô một chút nào, anh ta sẽ đích thân đến đón cô quay về nhà họ Nguyễn Cao mà cô còn không chịu!

Anh ta vừa dứt lời thì Lâm Hương Giang liền đảo mắt qua nhìn, cô tức giận nói: “Anh mới bị ấy… Em thấy gần có tin tức Hương Vi cùng với ảnh đế nào đó đang ở bên nhau, anh bị cô ấy bỏ rồi sao?”

Nhắc tới chuyện này, quả nhiên sắc mặt của Nguyễn Cao Cường liền thay đổi, đáy mắt hiện lên một tia lạnh lùng, anh ta lạnh lùng nhìn thẳng cô.

“Em lắm chuyện quá đấy” Anh ta hừ lạnh một câu.

“Không phải em lảm chuyện, mà là em quan tâm tới chuyện của anh với cô ấy, ai bảo hai người là anh trai và chị dâu của em chứ”

“Cám ơn sự quan tâm của em, em vẫn nên quan tâm đến chuyện của em thì hơn, người phụ nữ khác sinh con cho Hà Tuấn Khoa, em không cảm thấy có nguy cơ gì sao?”

“Anh nói như thế em với anh ấy không thể có con thế”

“Em với cậu ta chỉ dựa trên tỉnh thần như thế, sau này em có thể sinh con được sao?

Người ta còn có thể sinh tiếp vài đứa nữa đấy”

Lời này chọc đúng vào chỗ đau của Lâm Hương Giang: “Anh cố ý đâm vào chỗ đau của em phải không? Sau này em không có con không phải cũng giống anh sao, hơn nữ Hương Vi vẫn còn chưa chịu gả cho anh đấy, thật ra em cảm thấy cô ấy ở bên cạnh ảnh đế kia còn tốt hơn”

Hai anh em đang tổn thương lẫn nhau sao?

Khuôn mặt tuấn tú của Nguyễn Cao Cường căng thẳng hơn: “Khó trách Hà Tuấn Khoa lại muốn tìm phụ nữ, nói chuyện với em rất dễ khiến người ta chán ghét”

“Anh nghĩ như vậy là sai rồi, anh ấy chưa bao giờ cảm thấy chán ghét khi nói chuyện với em, ngược lại, Hương Vi lại cảm thấy rất chán ghét anh, mặc kệ anh nói gì hay làm gì”

Nguyễn Cao Cường lại càng lạnh hơn, cô nói đúng y như những gì Đào Hương Vi nói, cô ấy ghê tởm anh ta!

Anh ta đứng lên: “Anh không muốn cãi nhau với em, tốt nhất là em không cần quan tâm chuyện của anh với cô ấy” Anh ta nói xong liền xoay người đi.

Lâm Hương Giang mặc kệ sắc mặt của anh ta khó coi như thế nào, vẫn truy vấn theo bóng dáng của anh ta với vẻ không sợ chết: “Cho nên anh thật sự bị cô ấy bỏ rồi sao?” Cô nhắc nhở anh ta, nếu như anh ta còn không thay đổi thái độ thì sớm hay muộn Đào Hương Vi cũng sẽ rời đi.

Nguyễn Cao Cường đi chậm lại nhưng anh ta không quay đầu lại nên cô không nhìn thấy vẻ mặt của anh ta, mà chỉ nghe thấy thanh âm lạnh lùng: “Không phải là cô ấy bỏ anh mà là anh cho cô ấy tự do” Anh ta dứt lời liền bước đi.

Anh ta không nói gì thêm nhưng Lâm Hương Giang cũng đã hiểu ra, xem ra bọn họ đã thật sự chia tay.

Cô cũng chia tay cùng với Hà Tuấn Khoa, hai anh em họ đúng là cùng cảnh ngộ với nhau mà!

Mới sáng sớm, Hà Tuấn Khoa vừa ăn bữa sáng đơn giản xong liền ra khỏi cửa.

Nguyệt Hương bế Bé Con trong tay thì nhìn thấy anh.

Nhớ tới chuyện tối hôm qua, Nguyệt Hương vẫn còn cảm thấy có chút thẹn thùng, đồng thời cô ta cũng cảm thấy có chút lo lắng, cô ta cúi đầu không dám nhìn lên dung mạo đẹp trai tuấn tú của người đàn ông, thanh âm còn thấp hơn so với thường ngày: “Bé Con muốn gặp anh”

Tuy rằng tối hôm qua vẫn chưa xảy ra chuyện gì, nhưng anh với Nguyệt Hương nằm cùng nhau đã để cho Lâm Hương Giang nhìn thấy, lại còn khiến cô tức giận, đây chính là chuyện lớn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi