TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 716: Vội vã

Trợ lý vội vã đưa tin trên mạng cho Phạm Văn Đồng xem.

“Anh Đồng, hiện tại tất cả mọi người đều đang bàn tán chuyện này. Người của đối phương đã thuê thủy quân lên men chuyện này, nếu không xử lý, chỉ sợ dư luận mặt trái sẽ càng ngày càng nhiều” Trợ lý đã liên hệ với bình đài giảm độ hot của chuyện này xuống, nhưng chuyện được lên men quá nhanh, nhất thời không đè xuống được.

Phạm Văn Đồng thấy bình luận trên mạng, rất nhiều bình luận đều đang măng anh ta, những tài khoản kia chỉ có một, nội dung mắng gần như nhất trí, xem ra đúng là có người đang thao tác thủy quân.

Trên web đưa tin nói Tôn Minh Khuê là em họ anh ta, anh ta lợi dụng thân phận minh tinh mua quan hệ, để cô ta được thả ra trước thời hạn, không bị pháp luật trừng phạt. Đây là đang miệt thị pháp luật.

Lập tức có người lợi dụng chuyện này hô hào tẩy chay loại minh tinh dùng quan hệ, còn không tuân thủ pháp luật như anh ta.

Mắt thấy chuyện càng lúc càng lớn, Phạm Văn Đồng phải mau chóng hành động.

“Mau liên lạc lại với bình đài đè nhiệt độ xuống, khống chế lưu lượng cố gắng không cho nó truyền bá, tốn hao bao nhiêu cũng được”

“Bài đăng này được đăng từ truyền thông RR, chúng ta có người quen ở đây, mau tìm hiểu xem là ai đăng tin này lên. Mặt khác, liên hệ với bác sĩ Lý cho tôi, để bác sĩ Lý làm một bệnh án giúp tôi.”

“Tôi đi làm ngay” Trợ lý lập tức hành động.

Phạm Văn Đồng nhìn chằm chằm những bình luận chửi mắng anh ta trên web, muốn dựa vào chuyện này để gắn mác coi thường pháp luật, làm hỏng thanh danh của anh ta, đó là không có khả năng.

Anh ta lăn lộn trong giới này lâu như vậy rồi, cũng không phải ăn chay.

Rất nhanh, trợ lý đã trở về báo cáo tình huống: “Tôi đã nhận được tin tức, người đưa tin là tập đoàn Nguyễn Cao”

Ánh mắt Phạm Văn Đồng ngưng lại: “Nguyễn Cao Cường?” Thì ra là anh ta!

Khó trách anh ta mới vừa đón Tôn Minh Khuê ra tin tức này đã xuất hiện, đồng thời còn nhanh chóng lan truyền.

Thần sắc anh ta hơi trầm xuống, nói như vậy Nguyễn Cao Cường sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này như thế, mà anh ta chỉ có nước đưa Tôn Minh Khuê quay về trại tạm giam mới có thể dẹp yên chuyện này.

Ghê tởm nhất là Nguyễn Cao Cường cũng không giấu giếm chuyện là anh ta sai truyền thông lan truyền thông tin này đi!

Đây không phải trần trụi khiêu khích sao?

Phạm Văn Đồng siết chặt quả đấm, lạnh lùng nheo lại mắt: “Nguyễn Cao Cường, anh chờ đó!”

“Đúng rồi, bệnh án anh cần bác sĩ Lý đã chuẩn bị cho anh” Trợ lý đưa một bệnh án tới cho anh ta, trên đó viết tên bệnh nhân là Tôn Minh Khuê.

Phạm Văn Đồng nhìn ngày tháng trên bệnh án, xác định không có vấn đề mới nói: “Làm mờ một vài nơi nhạy cảm đi, tìm phóng viên truyền thông quen thuộc phát ra ngoài cho tôi.”

“Vâng” Trợ lý không chút lo lắng anh ta sẽ gặp phải chuyện lớn rồi. Đi theo anh ta đã lâu như vậy, mỗi lần có chuyện xảy ra, anh ta đều có thể bình tĩnh trật tự giải quyết mọi chuyện.

Rất nhanh, Phạm Văn Đồng đã đăng tờ bệnh án kia lên mạng, lời giải thích anh ta đưa ra là Tôn Minh Khuê đột nhiên bị bệnh, tình huống khẩn cấp, vì vậy anh ta mới phải đón cô đi khám, không phải trốn tránh xử phạt miệt thị pháp luật.

Anh ta còn phủ nhận chuyện mình dùng tiền móc nối quan hệ để cô ta khỏi bị xử phạt. Anh ta không hiểu quy định giao thông, nhưng còn chưa đến mức làm ra chuyện trái pháp luật.

Để tránh bị người dân níu lấy không thả, đương nhiên bên phía trại tạm giam cũng thống nhất chiến tuyến với anh ta, nói bọn họ chưa từng nhận được lợi ích gì từ chỗ anh ta, để Tôn Minh Khuê đi ra ngoài chỉ là đi khám bệnh. Đợi sau khi bệnh tình giảm bớt sẽ trở về tiếp tục học luật giao thông.

Nếu phía trại tạm giam đã lên tiếng đáp lại, mọi người cũng bắt đầu tin lời Phạm Văn Đồng nói. Cộng thêm anh ta sai trợ lý sắp xếp thủy quân hỗ trợ đảo ngược hướng gió dư luận, rốt cục cũng có thể áp chế tiếng mắng anh ta.

Hiện tại tất cả mọi người đều nói, Tôn Minh Khuê chỉ đi khám bệnh, cũng không thể để cô ta chết bệnh trong trại tạm giam, đúng không?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi