TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 204: Ra Nước Ngoài Tìm Con Trai

Hai chị em cứ nói chuyện với nhau đến gần 5 giờ chiều, cùng nhau tìm một nhà hàng tự phục vụ, ăn một bữa thật hoành tráng, 8 giờ Đường Tư Vũ thu dọn đồ đạc trong biệt thự của Hình Liệt Hàn, Hình Liệt Hàn ngồi trên ghế sofa đợi cô.

Vali hành lý của anh đặt bên cạnh, chiếc vali da màu xám vô cùng gọn gàng, Đường Tư Vũ nhanh chóng trở về phòng của cô để thu dọn đồ đạc.

Động tác của cô rất nhanh, chưa đến 20 phút cô đã bước ra từ thang máy bên cạnh, kéo vali hành lý của cô ra, một chiếc vali cỡ trung thời trang màu đỏ mận.

Tâm trạng Đường Tư Vũ vô cùng dâng cao, tính toán một chút cũng đã mười mấy ngày rồi vẫn chưa nhìn thấy cậu nhóc, trí óc cô bắt đầu thấy nhớ nó rất nhiều.

“Chúng ta xuất phát đến sân bay đợi đi!”

Hình Liệt Hàn nói về phía cô.

“Ừm! Được!” Đường Tư Vũ không có ý kiến.

Lần này vệ sĩ của Hình Liệt Hàn lái xe đưa hai người họ đi đến sân bay, máy bay vẫn còn một tiếng nữa mới cất cánh, hai người tìm một quán cà phê cao cấp gần đó ngồi đề giết thời gian.

Đường Tư Vũ uống một tách cà phê, tâm trạng đi du lịch rất thoải mái, cô không thể nhịn được nên tự mình chụp tự sướng, sau khi chụp xong một tắm hình tự sướng cho mình, cô đưa camera điện thoại ngắm về hướng người đàn ông đang xem ipad đối diện.

Dưới phông nền mờ tối và đầy phong phía sau, người đàn ông xuất hiện trong khuôn hình camera với dáng dấp tao nhã, gương mặt anh tuấn, hệt như một nam người mẫu đầy sức quyến rũtrong những bom tấntạp chí vậy, mọi thứ đều rất hoàn hảo không chê vào đâu được.

Đường Tư Vũ bấm chụp được hai tấm, khi cô vừa muốn thưởng thức cho thật đã thì người đàn ông đối diện nhướng mày nói: “Muốn chụp anh thì quang minh chính đại mà chụp.”

Đường Tư Vũ liền ngại ngùng lúng túng vài giây, không ngờ anh ấy vậy mà phát hiện ra.

Hình Liệt Hàn vắt chéo đôi chân mệt mỏi luời biếng, ngón tay dài nhè nhẹ chống chiếc cằm quyến rũ, ánh mắt mê hoặc nhìn cô đầy nghỉ ngờ, anh cũng không xem ipad nữa, mà nhìn cô chằm chằm vừa sâu sắc lại vừa quyền rũ.

Đường Tư Vũ trong tầm mắt của anh, những biểu cảm của cô đều không được tự do, người đàn ông độc thân này chính là dựa vào ánh mắt ấy để có thể dễ dàng khiến trái tim bao người phụ nữ loạn nhịp.

“Đừng nhìn nữa.” Đường Tư Vũ lấy tay che mặt mình lại.

“Sao thế? Anh cho phép em chụp lén anh, em lại không cho phép anh nhìn em?”

Hình Liệt Hàn cong môi cười.

Đường Tư Vũ cạn lời, đành phải cầm tách cà phê lên uống, còn Hình Liệt Hàn lúc này lướt nhìn đồng hồ đeo tay: “Sắp đến giờ rồi, chúng ta đi check in thôi!”

Đường Tư Vũ đi cùng anh vào đường thông hành dành cho khách VỊP, đi thẳng đến nơi đậu máy bay riêng của anh, lên máy bay rồi Đường Tư Vũ một lần nữa lại chứng kiến được sự giàu có của người đàn ông này, toàn bộ chiếc máy bay là một phòng tổng thống sang trọng di động.

Đường Tư Vũ ngồi trên chiếc ghế sofa mềm mại, cho còn tưởng rằng Hình Liệt Hàn ngồi ở chỗ bên kia, thật không ngờ, thân hình thon dài của anh lại nguồi xuống chiếc ghế bên cạnh cô.

Hơi thở của Đường Tư Vũ có chút ngột ngạt, cô nhẹ nhàng dịch khoảng cách ra một chút, cánh tay cường tráng của Hình Liệt Hàn liền kéo cô lại, trực tiếp bỏ đi khoảng cách mà cô định tách ra.

“Buồn ngủ thì dựa vào lòng anh mà ngủ một chút đi.” Hình Liệt Hàn nói với cô.

Đồng hồ sinh học của Đường Tư Vũ rất tốt, lúc này cô thật sự rất buồn ngủ, cô chớp mắt: “Đợi chút nữa rồi ngủ.”

Máy bay lao thẳng lên bầu trời, thời gian máy bay cất cánh, lần đầu tiên Đường Tư Vũ ngồi chiếc máy bay trống trải như vậy, cô cảm thấy căng thẳng, tay cô nắm chặt lấy cánh tay của Hình Liệt Hàn, mãi đến khi máy bay ổn định lại rồi cô mới thả lỏng ls.

Nữ tiếp viên hàng không mang đến cho cô một chiếc chăn mỏng và sữa tươi, còn có thêm chút điểm tâm ăn khuya.

Tuy là Đường Tư Vũ buồn ngủ nhưng lúc này cô cũng không muốn ngủ, cô bắt đầu ăn, đây là lần đầu tiên cô đi máy bay riêng, ở độ cao 39,.

feet, cô nên thưởng thức cảnh đêm và ăn điểm tâm thôi!

Cảm giác này, vẫn là thoải mái vô cùng.

Trong tay Hình Liệt Hàn đưa đến vài tờ tạp chí thương mại, anh đang xem tạp chí bên cạnh, Đường Tư Vũ thì cứ ăn, bỗng một giọng nam buồn bã từ phía sau truyền đến: “Cho anh ăn một miếng.”

Miếng bánh ngọt Đường Tư Vũ chuẩn bị đưa vào miệng đổi thành đưa đến miệng anh, Hình Liệt Hàn giữ lấy ăn vào miệng một cách vừa lòng hả dạ.

“Muốn ăn nữa.” Hình Liệt Hàn thích cô đút đồ ăn cho anh.

“Không phải là anh không thích ăn đồ ngọt sao?” Đường Tư Vũ hỏi anh.

“Vậy phải xem là ai mang đến, đồ em mang đến, anh thích ăn.” Giọng của Hình Liệt Hàn trầm ấm thu hút một cách đặc biết trong không gian yên tĩnh.

Trong lòng Đường Tư Vũ cảm thấy được hưởng thụ vô cùng, có bao nhiêu người phụ nữ nhận được lời âu yếm từ một anh chàng đẹp trai nói ra như vậy chứ?

Đường Tư Vũ và anh cùng nhau chia hết phần bánh ngọt, anh lại bắt đầu đến cướp sữa tươi của cô, Đường Tư Vũ cảm thấy trong tâm tính của người đàn ông này vẫn còn giống như một đứa trẻ vậy, cô thật sự cạn lời.

Nhà họ Đường.

Sau khi Đường Tư Vũ rời khỏi, Khưu Lâm vô cùng thoải mái, bây giờ bà ta đang quản lý công ty, hàng ngày đi sớm về khuya, còn có thể dành thười gian để hẹn hò với tình nhân cũ, nhưng về chuyện di chúc trong lòng bà ta vẫn còn trở ngại.

Bà cho người làm giám sát nghiêm ngặt khách khứa đến nhà, nếu có luật sư đến tận cửa thì để người làm lén chụp tướng mạo của luật sư đó, bà nhất định phải điều tra cho kỹ càng.

Trên máy bay.

Đường Tư Vũ cố thức đến 3 giờ sáng, cuối cùng cô cũng không chịu nổi nữa mà dựa vào vai Hình Liệt Hàn ngồi ghế bên cạnh ngủ thiếp đi, hơn nữa còn là ngủ rất say, còn tinh thần của Hình Liệt Hàn lại rất tốt, anh vẫn đang ngồi đọc tạp chí điện tử.

Lúc anh rút tay ra chuẩn bị đi lấy nước uống, máy bay đột nhiên có va chạm mạnh, Đường Tư Vũ đang dựa vào vai lắc lư, rồi từ lòng anh nằm thẳng lên đùi anh tiếp tục ngủ say.

Thân hình của Hình Liệt Hàn căng cứng lên, người phụ nữ này nằm là nằm ư! Lại còn vùi thẳng gương mặt nhỏ nhắn ấy vào vị trí nhạy cảm nhất của anh.

Anh có thể cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của cô.

Trong mắt của Hình Liệt Hàn bỗng lóe lên mùi gian ác, anh cứ không dìu cô dậy đấy, để cho cô cứ ngủ như vậy đi!

Trong giấc ngủ Đường Tư Vũ làm sao có thể cảm nhận được là mình đang ngủ ở chỗ nào chứ? Lúc này cô còn đang “Chơi cờ với Chu Công” (ngủ mê man) rồi!

Hình Liệt Hàn chưa được bao lâu đã chịu không nỗi rồi, anh vẫn là nên kéo cô về lại lòng anh, để đầu cô tựa vào lồng ngực anh, nhìn thấy đôi má của gương mặt nhỏ nhắn ửng hồng, khi không lại phảng phất ra chút hương thơm.

Hình Liệt Hàn chìa tay vén mái tóc dài của cô, rồi cúi người xuống, đôi môi mỏng nhẹ nhàng chạm vào đôi môi đỏ mọng của cô, nhưng anh cũng không dám hôn sâu vì sợ sẽ làm cô tỉnh giác.

Hình Liệt Hàn bắt đầu trông đợi chuyến du lịch cùng với gia đình anh lần này, ít nhất anh có thể ở nước ngoài trong kì nghỉ kéo dài một tháng này.

Đối với anh, thời gian dành cho gia đình mới là khoảnh khắc hạnh phúc và thoải mái nhất.

Huống hồ, anh có còn có thêm một cậu con trai, còn có một người phụ nữ luôn chạm đến trái tim anh từng giây từng phút.

Đường Tư Vũ ngủ hết một giấc 5 tiếng đồng hồ, lúc cô mở to đôi mắt, một bầu trời xanh biếc đã ở bên ngoài cửa sổ, cùng với đôi mái tóc dài và đôi mắt mơ màng, cô mới phát hiện ra rằng bản thân đã nằm ngủ trên vòm ngực của Hình Liệt Hàn, còn anh ấy vẫn đang chìm trong giác ngủ sâu.

Khi mở to đôi mắt thì có thể nhìn thấy ngay gương mặt tuấn tú như vậy, cô cảm thấy có chút gì đó rất kì diệu.

Đường Tư Vũ muốn đi rửa mặt, vốn dĩ cô không muốn đánh thức anh, thế nhưng khi cô nhè nhẹ rút người ra thì nhìn thấy hàng mi dài rậm cong vút của người đàn ông này nhướng lên, mở to đôi mắt sáng ngời mê hoặc lòng người.

Hình Liệt Hàn cong mày mỉm cười: “Chào buồi sáng!”

Nụ cười này cứ giống như những tia nắng bên ngoài của sổ cũng không so sánh được vậy.

Đường Tư Vũ chỉ cảm thấy vô cùng lóa mắt, ánh mắt ngơ ngắn nhìn anh một hồi lâu!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi