TỔNG TÀI KHÔNG NHẬN RA VỢ MÌNH

Chương 273

Không có nhiều người đến chúc phúc cho Hạ Đông Quân và Hạ Tư Duệ, ngược lại lại có một đống người dán lại lấy lòng Lâm Minh, chúc cho anh và Lê Nhược Vũ trắm năm hạnh phúc, tình yêu vô địch.

Lê Nhược Vũ không hiểu chuyện gì, tự hỏi vì sao Người đàn ông Lâm Minh này lại quen nhiều người như thế, thế là tách anh ra đi tìm Hạ Tư Duệ nói chuyện.

Cô thật tâm chúc phúc cho Hạ Tư Duệ, còn mang theo quà tặng.

Hạ Tư Duệ ôn lấy cô: “Tớ không nghĩ là cậu có thể đến.”

“Bất kể có đến hay không thì sự chúc phúc của tớ với cậu là thật.”

“Cảm-ơn cậu; Nhược Vũ.”

Lê Nhược Vũ không nói lời khách sáo, cô chỉ nhẹ nhàng vỗ sau lưng Hạ Tư Duệ: “Được rồi, đừng khóc, không lại trôi mất lớp trang điểm thì phiền lắm, hôm nay cậu là nhân vật chính đó.”

Hạ Đông Quân đang đối phó với khách khứa, liếc đến Lê Nhược Vũ một chút, trái tim giống như bị một bàn tay lớn bóp nghẹt.

Hai chân không thể kiểm soát được đi đến nhìn cô, một giọng nói không lưu loát vang lên: “Em đến rồi?”

Lê Nhược Vũ gật nhẹ đầu, nhẹ nhàng “ừm” một tiếng.

Phần lớn đàn ông đều njnh nọt lấy lòng, những người phụ nữ lại có chút không cam lòng.

Cũng không nhìn thấy Lê Nhược Vũ ngoại trừ xinh đẹp ra thì có gì mà Lâm Minh đứng trên vạn người lại mê mệt với ¿ô như thế, mà Hạ Đông Quân cũhg là một bộ tình cũ khó quên.

“Đến tiệc đính hôn mà cũng không biết tránh rắc rối sao? Cùng bạn gái trước kia đẩy chuyện xấu dính vào nhau, sợ người khác không biết trước đây hai người từng yêu nhau sao?“ Người đang nói là Lục Tố, lúc Lê Nhược Vũ vừa về nước, người phụ nữ hất một ly rượu vào cô cũng là người bạn tốt của Lưu Ly này.

Lê Nhược Vũ hơi nhíu lông mày, câu này mặc dù khó nghe nhưng cũng không sai.

Tình huống bây giờ, có lẽ bọn họ nên chủ động tránh rắc rối.

Đứng bên cạnh Lâm Minh vẫn là an toàn nhất, cho dù phải chịu đựng một đống người đến nịnh nọt bắt chuyện, cũng còn hơn mang đến phiền phức cho Hạ Đông Quân và Hạ Tư Duệ.

Cô nhẹ nhàng gật đầu với Lục Tố: “Cảm ơn đã nhắc nhở”

Lục Tố như đánh vào bông, không dùng được chút lực nào, tức muốn chết; Thấy cô muốn đi liền kéo tay cô lại: “Cô chột dạ nên trốn tránh sao?”

“Con mắt nào của cô thấy được trong lòng tôi?”

Lê Nhược Vũ cười.

Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

“Nét mặt cô rõ ràng là trong lòng có quỷ” Lục Tố nói chắc như định đóng cột.

Đẩy tay của cô ta ra, Lê Nhược Vũ cười giễu: “Tôi cảm thấy, nét mặt của tôi là đang nghĩ làm sao để trả thù mới đúng. Tôi có thù với cô, tôi nhớ là cô còn hất một ly rượu lên người tôi.”

“Cô quả nhiên là loại phụ nữ lòng dạ hiểm độc, trách không được Lưu Ly và người bị lộ video trên giường bị ép ra nước ngoài không được trở về, chắc chắn đều là trò của cô!”

Tư duy của người phụ nữ này thật sự có chút buồn cười, không có chút logic nào, Lê Nhược Vũ không muốn dây dưa với cô ta: “Cô muốn nghĩ gì thì nghĩ, nhưng mà thả tôi ra đã”

“Nếu tôi không thả thì sao?”

Lê Nhược Vũ cầm ly rượu đỏ hất lên mặt cô ta, vết rượu chảy từ mặt xuống, rơi vào trong ngực, vừa chật vật vừa khó xử.

Lục Tố hét lên một tiếng, thả tay ra.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi