TRỌNG SINH CHI PHÚC

CHƯƠNG 122 – PHIÊN NGOẠI: ĐÔNG CUNG 3

Tác giả: Luna Huang
Thời gian cứ thế trôi qua, quan hệ giữa Bạc Tiệm Lộ cùng Gia Luật Cẩn gay gắt bao nhiêu thì hoàng hậu càng vui vẻ bấy nhiêu. Thái hậu thấy được cũng không thể không khuyên ngăn vài câu nhưng hôm sau mọi chuyện sẽ càng trở nên tồi tệ hơn nữa.

Cao trào nhất chính là lúc Thích Khả Lạc hoài thai, toàn cung vui vẻ chỉ có chỗ Bạc gia là lạnh lẽo vô cùng. Thái hậu lấy lý do Thích Khả Lạc hoài thai ép uổng Gia Luật Cẩn đến chỗ Bạc Tiệm Lộ nhiều hơn, nhưng kết quả cũng chỉ có thế mà thôi.

Trái ngược với đó, quan hệ giữa Bạc Tiệm Lộ và Gia Luật Hy thân càng thêm thân, hễ có thời gian là hai người túm năm tụm ba kể về lúc ở Lan Châu, những thú vui ở đó, lúc nào cũng để Bạc thị cười đến tít mắt. Mà bản thân Bạc Tiệm Lộ càng ngày càng không còn bao nhiêu quan tâm Gia Luật Cẩn nữa, hắn muốn đến chỗ nàng thì đến không đến thì thôi, không có thời gian đi hỏi thăm như trước nữa.

—Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển—

Hôm nay, đám phu nhân của Gia Luật Cẩn đến thỉnh an Bạc Tiệm Lộ, nàng vui vẻ tặng bọn họ mỗi người một lọ yên chi bản thân tự làm, đây cũng là cách học từ chỗ Gia Luật Hy. Ai biết đến chiều nghe nói bụng của Thích Khả Lạc không tốt, thái y bảo suýt chút nữa thì bảo không được hoàng duệ.

Gia Luật Cẩn tức giận cho người tra xét, ai biết soát được trong lọ yên chi Bạc Tiệm Lộ tặng cho chứa xạ hương.

Phạm thị che miệng hô to: “Hôm nay thái tử phi nương nương tặng cho mỗi người một lọ, sẽ không phải là. . .”

Gia Luật Cẩn nhíu mày nhìn sắc mặt tái nhợt của Bạc Tiệm Lộ, quát cung nhân: “Mau mang hết các lọ yên chi thái tử phi tặng đến đây cho thái y xem.”

Rất nhanh các lọ yên chi được Bạc Tiệm Lộ tặng đều bày ra trước mặt Gia Luật Cẩn. Thái y cẩn thận tra xét từng lọ xong liền hồi tấu: “Hồi điện hạ, ngoại trừ lọ của trắc phi nương nương thì chỉ còn lọ này có xạ hương.”


Phạm thị túm chặt váy, ánh mắt ngấn lệ mang theo cắm phẫn trừng nhìn Bạc Tiệm Lộ mắng: “Không nghĩ đến ngươi lại ác độc như thế, bản thân không mang được hoàng duệ đều không muốn người khác mang được.”

Nàng nói câu này chẳng có ai hoài nghi gì cả, bởi đích xác là thế. Bạc Tiệm Lộ gả đến đã lâu mà vẫn không hề báo hỉ, nhưng Thích Khả Lạc mới đến không lâu liền hoài thai, có thể nói rõ do thân thể nàng ta có vấn đề.

Mà chính cung không hoài thai, các nàng làm phận thiếp làm sao được hoài thai. Chính vì vậy ở đông cung mới có thêm một trắc phi là Thích Khả Lạc. Chỉ cần nàng ta an toàn hạ sinh hoàng duệ thì những người khác liền cũng được phép hoài thai rồi.

Nếu như là ghen ghét đố kỵ làm ra mấy chuyện này cũng không phải không có thể. Dù sao đi nữa, nữ tử lương thiện bước chân vào hoàng cung đều sẽ thay đổi thôi, đây là chuyện mọi người đều biết rõ hà tất nói ra miệng làm gì.

Thích Khả Lạc tựa ở đầu giường, mắt lệ uông uông khóc lên: “Thật không nghĩ đến thái tử phi nương nương đến một hài tử chưa xuất thế cũng không bỏ qua.”

Bạc Tiệm Lộ sợ đến cả bờ vai run run, nàng cố cắn chặt môi không để bản thân sợ đến phát khóc. Hôm nay chính miệng nàng nói, những thứ này đều do một tay nàng làm, chưa từng qua tay người nào. Cho dù có đi chăng nữa cũng đều là tâm phúc của mình, nên chuyện này chính là chỉa mũi nhọn vào phía nàng.

“Không thể nào, xạ hương làm sao sẽ xuất hiện ở đông cung được. Chuyện này thỉnh cầu thái tử tra kỹ.” Bạc Tiệm Lộ quỳ xuống, rũ đầu nói: “Nguyên liệu thiếp thân đều lấy từ chỗ thất điện hạ, tuyệt không có sai sót.”

Là thanh mai trúc mã, Gia Luật Cẩn vẫn giữ lại một tia tin tưởng dành cho Bạc Tiệm Lộ. Mà chuyện này còn liên quan đến Gia Luật Hy nữa vì vậy nhất định phải cẩn thận. Hắn chau mày suy nghĩ một chút rồi mới nói: “Chuyện này phải điều tra lại.”

Hắn nhìn một thân vệ của mình nói: “Ngươi tra xem nguồn gốc của xạ hương.” Sau đó lại nhìn Bạc Tiệm Lộ, “Đây do nàng sơ xuất, tự trở về đóng cửa suy nghĩ cho đến khi mọi chuyện sáng tỏ.”


Cuối cùng là nói với đám phu nhân, “Không còn chuyện gì nữa, đều giải tán đi.”

Bạc Tiệm Lộ trở về tẩm cung đã thấy Gia Luật Hy đứng đó chờ mình. Nàng kể hắn nghe xong chuyện hôm nay lại hỏi: “Ngươi cảm thấy thế nào?”

Gia Luật Hy cúi đầu im lặng, qua một khắc mới ngẩng đầu lên đáp: “Hoàng tẩu chờ tin tức đi, ta đi tìm hoàng huynh đã.”

Bạc Tiệm Lộ tự nhận xưa nay làm việc cẩn thận chưa từng xảy ra sai xót thế mà hôm nay lại còn liên quan đến hoàng duệ mọi người mong chờ nhất, nàng làm sao có thể an tâm được. Thế nhưng dựa theo cách làm của Gia Luật Cẩn, hắn vẫn còn niệm tình cảm năm xưa nên mới phạt nàng cấm túc để bảo vệ nàng.

Chỉ là chuyện này nhanh chóng truyền đi, đến tai các đại nhân vật trong hoàng cung Bạc Tiệm Lộ liền bị ném đến lãnh cung. Nếu không phải huynh đệ Gia Luật thị cầu xin, sợ là cái ghế thái tử phi này của nàng cũng sẽ không giữ được.

—Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển—

Qua đi mấy ngày không có chút tin tức gì ở ngoài truyền vào, mà Bạc Tiệm Lộ càng lo lắng đến không ăn không ngủ, kết quả bị hàn khí ở lãnh cung nhập thể, lúc này sốt cao nằm một chỗ. Trên người nàng không có một tấm chăn dù chỉ là mỏng nhất, bên dưới sàn chỉ có một tầng rơm khô, thân thể của nàng run run, tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.

Gia Luật Cẩn đẩy cửa mang theo người bước vào, hắn hốt hoảng đỡ Bạc Tiệm Lộ lên, người nàng nóng như lửa, tay chân lại lạnh như băng. Hắn vội vã bế nàng trở về tẩm cung, Gia Luật Hy đích thân chẩn trị cho nàng.

Chỉ là hắn càng bắt mạch thì mặt hắn càng tái xanh càng hiện lại hốt hoảng cùng không thể tin. Đây để vẻ mặt lo lắng của Gia Luật Cẩn càng thêm nặng một phần, nhưng cũng không dám mở miệng hỏi, sợ quấy rầy đến tính chính xác trong chẩn đoán.

Gần nưa canh giờ sau Gia Luật Hy mới thu tay lại rồi ngẩng đầu nhìn Gia Luật nói. Âm thanh rất dè dặt cẩn trọng lại đè nặng sợ có người nghe được: “Hoàng huynh, thân thể của hoàng tẩu rất không tốt.”


“Có nguy hiểm đến tính mạng không?” Gia Luật Cẩn thay Bạc Tiệm Lộ đắp chăn cẩn thận rồi cùng Gia Luật Hy bước ra phòng ngoài. Hắn phất tay đuổi hết tất cả cung nhân rồi hai huynh đệ mới cùng nhau nói chuyện.

Thấy cánh cửa đóng lại, nghe tiếng bước chân của cung nhân ly khai, Gia Luật Hy vẫn còn không an tâm mà đè thấp âm thanh nói: “Cơ thể hoàng tẩu sớm đã có nhiều hàn khí nay còn ở lãnh cung mấy ngày, sợ là nhất thời không thể khỏi hẳn được.”

“Vì sao lại có hàn khí? Do thể chất của nàng sao?” Gia Luật Cẩn làm sao hiểu mấy thứ này chứ, không biết đó cũng là chuyện bình thường. Vốn mấy hôm nay tìm không ra manh mối, định là đến hỏi chuyện không ngờ lại xảy ra chuyện thế này.

Gia Luật Hy nhìn chung quanh một mắt, lại chòm sang chỗ Gia Luật Cẩn cẩn thận nói: “Sợ cơ thể nàng sớm bị người động tay chân rồi, vì thế nên lâu như vậy mới không thể hoài thai.”

Một câu vừa ra sắc mặt của Gia Luật Cẩn lập tức biến đổi, lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thể được khuếch tán ra không khí. Nàng không thể hoài thai chỉ vì cơ thể bị người động tay chân? Đây là chuyện không thể nào.

Lúc trước thái hậu còn thực quyền, gả nàng cho hắn chính là vì mong mau có hoàng duệ, vì vậy Bạc gia được loại khỏi danh sách. Đám phu nhân trong đông cung hoàn toàn không phải đối thủ của nàng. Mà nói là Thích gia, thì mẫu hậu vì tìm kiếm hoàng đệ cùng e dè thái hậu cũng không có hành động.

Vậy kết quả chỉ còn lại có một mà thôi!!!

Đầu hắn quay thật mạnh nhìn vào hướng giường trong, hai tròng mắt xuyên qua trướng mạn, ghim thẳng lên người nữ nhân nằm bất động ở đó. Sao nàng lại làm như thế?

“Hoàng huynh, hoàng huynh.” Gia Luật Hy thấy Gia Luật Cẩn thất thần, vội vàng gọi vài tiếng. Thấy hắn tỉnh hồn quay lại mới hỏi: “Có phải nghĩ ra thứ gì không? Hay là phái người tra xét hết nơi này xem, tốt nhất là đổi hết đồ đi.”

Gia Luật Cẩn mệt mỏi phất phất tay nói: “Đừng tiết lộ ra ngoài, chuyện này ta sẽ xử lý tốt. Ngươi chỉ cần giúp ta khai dược phương điều dưỡng tốt thân thể của nàng là được.”

Gia Luật Hy gật đầu đáp ứng xong liền bước ra ngoài.


—Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển—

Bạc Tiệm Lộ tỉnh lại là vào đêm khuya của hai ngày sau. Nàng chỉ cảm thấy cả người ê ẩm nhức mỏi vô cùng, đầu cũng rất đau, rất choáng váng. Chóng tay ngồi dậy muốn nhìn kỹ mọi thứ hơn, vì lúc này chung quanh đều rất tối, chỉ có chút ánh trăng rọi vào mà thôi.

Chỉ vì hành động của nàng mà Gia Luật Cẩn nằm bên cạnh cũng tỉnh giấc. Hắn vội ngồi lên đỡ lấy nàng ân cần hỏi: “Tỉnh rồi sao? Có thấy chỗ nào không khỏe không?”

“Thái tử?” Bạc Tiệm Lộ kinh hách thân người có chút giật nảy lên rụt lại. Không phải nàng đang ở lãnh cung sao, sao hắn lại ở đây cùng nàng? Tay nàng sờ sờ chất liệu dưới thân, phát hiện không phải rơm rạ mà là vải gấm.

Nàng lại vội hỏi: “Đã tra ra được hung thủ rồi sao?”

Vì không muốn để nàng lo lắng, Gia Luật Cẩn đã nói: “Cái đó không cần nàng quan tâm, trái lại để ta phát hiện một thứ cần nàng giải đáp.”

“Thái tử cứ hỏi, nếu biết thiếp thân nhất nhất cáo tri.” Ở trong bóng tối cũng không sợ đối phương thấy được gương mặt xơ xác của mình hiện tại, vì vậy Bạc Tiệm Lộ vẫn rất có tự tin đối diện mọi thứ. Nàng càng đoán không ra thứ hắn sắp hỏi nàng, một lòng nghĩ đến chuyện giải oan nên nàng cũng không nghĩ nhiều.

—Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển—

Hôm nay tặng mọi người hai chương, cũng là lúc đặt dấu chấm kết thúc cho bộ này. Hy vọng mọi người có giây phút thật vui vẻ khi xem nó, và hài lòng với kết cục.

Nhớ đừng quên cmt cho ta biết ý kiến và cảm xúc của các nàng đối với bộ này nhé. Và ta đã đào hố mới, nhớ ghé qua xem có hợp khẩu vị của mình hay không nha!!!

Rất cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng ta đi hết bộ truyện.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi