TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

- Liễu bí thư, đại biểu pháp nhân của Cty Quảng Hạ đã ký tuyên bố đồng ý với chính phủ thành phố. Tôi là người đầu tiên, thế đã đủ ủng hộ công tác của anh chưa?

Giọng yểu điệu của Đinh Linh vang lên trong điện thoại, lúc này Liễu bí thư đang thẩm duyện báo cáo tiến độ đường cao tốc Ngọc Tiềm, qua ba năm thi công, con đường này sắp thông xe toàn tuyến rồi.

Đây là con đường cao tốc tám làn xe, vì nó mà Liễu Tuấn phải tốt nhiều công xức, dùng tới nhiều mối quan hệ đả thông khúc mắc, cuối cùng mới gom đủ tiền để làm.

Sau khi tới Ngọc Lan, Liễu Tuấn rất quan tâm, và ủng hộ việc làm con đường này. Hiện giờ cuối cùng cũng sắp hoàn thành, Liễu Tuấn thở phào, như hoàn thành một nhiệm vụ hết sức gian khó, lòng vững tin hơn. Vì thế khi nhận điện thoại của Đinh Linh, Liễu bí thư rất vui vẻ, Đinh Linh tất nhiên nhận ra điều này trong giọng nói của y.

- Ha ha, rất tốt, con gái Đinh bí thư nên đi đầu có tác dụng làm gương.
Liễu Tuấn mỉm cười nói.

Đinh Linh là người đầu tiên ký tên làm Liễu Tuấn hơi bất ngờ, sau khi làm công tác xong cho Cận Hữu Vi, Liễu Tuấn không còn lo lắng về chuyện thương nhân địa ốc liên minh nữa. Địa ốc Tinh Vũ luôn là lão đại của ngành địa ốc tỉnh A, chỉ cần Tinh Vũ chuyển biến thái độ, liên minh kia sẽ tan rã từ bên trong.

Không ngờ Đinh Linh lại đi trước một bước, có thể thấy Đinh đại tiểu thư không muốn nhường cơ hội lấy lòng Liễu Tuấn này cho Cận Hữu Vi.

Còn về phần vì sao Đinh Linh biết Cận Hữu Vi thay đổi thái đó chính là điều làm Liễu bí thư ngạc nhiên. Có điều y không để ý lắm, người làm ăn thường tin tức rất nhạy bén.

Đó là kỹ năng cơ bản nhất để tồn tại trong thương trường.

Đinh Linh mang tâm tính trẻ con, làm được chuyện tốt, sợ người ta không biết, vội vàng đi báo cáo, hi vọng được Liễu bí thư biểu dương.

Có điều Liễu bí thư rất thích tính này của Đinh Linh, y ở trong quan trường lâu, thường ngày toàn thấy người chững chạc trầm ổn. Tới cấp độ tỉnh, mỗi một đồng nghiệp đều là nhân vật tay nắm quyền lớn, ai chẳng chú ý hành động cho hợp thân phận. Rất hiếm khi nói chuyện hoàn toàn không có toan tính gì. Liễu bí thư cho dù trí tuệ hơn người, suốt ngày phải cẩn thận dè chừng trên quan trường đầy gian trá cũng cảm thấy vất vả.

Lòng mỏi mệt mới thực sự là mệt mỏi.

Cho nên Đinh Linh thẳng thắn, hoặc dù là giả vờ thẳng thắn, thướng làm Liễu bí thư tinh thần phấn chấn.

- Hừm, Liễu bí thư, anh hẹp hòi thế... Tôi ủng hộ công tác của anh như thế mà ông không có biểu thị gì à?
Đinh Linh ở bên kia giảu môi lên.

Nghĩ lại không lâu trước đó mình đồng ý giải quyết cho Cận Hữu Vi một tỷ tiền vốn, tuy nói chủ yếu là do tình bạn, nhưng nói ra không công bằng với thương nhân khác.Chuyện này rõ ràng không thể che giấu người khác mãi được, nhất là Đinh Linh.

Hai năm qua Đinh Ngọc Chu ủng hộ y cũng không ít hơn Cận Tú Thật.

Bên trọng bên khinh, khó trách Đinh tiểu thư phê bình là hẹp hòi.

Liễu Tuấn cười:
- Vậy cô nói đi, muốn tôi cám ơn thế nào?

Đinh Linh cười khúc khích, nói:
- Thế mới đúng chứ, chúng tôi là quần chúng cách mạng, không dám hi vọng xa với, cũng không mong đại quan nhân mời một bữa cơm... Tôi đã đặt chỗ trước ở khách sạn Thu Thủy, chỉ đợi Liễu bí thư nể tình tới ăn cơm là hài lòng rồi.

- Cô là bà chủ lớn, đương nhiên phải do cô mời khách rồi.

Đinh Linh cong môi lên, rất là bất mãn.

Đám quan viên này mặt đúng là dày, Đinh bí thư nhà mình có vẻ da mặt còn không dầy bằng y, chắc đây là nguyên nhân y trẻ thế đã lên được vị trí cao rồi.

- Được, chỉ cần anh đồng ý là được rồi, tôi đành xả mạng tiếp.... Hi hi, tôi không tới đón anh nữa, tranh ảnh hưởng không tốt, truyền đi lời đồn Liễu bí thư có quan hệ bất chính ... Phòng bao 2018 khách sạn Thu Thủy, 6h30, anh đến đúng giờ được không?

Trừ Cận Hữu Vi cũng chỉ có Đinh đại tiểu thư dám nói chuyện với Liễu bí thư như thế, cho dù là Chung Hải Vận sau lưng Liễu Tuấn đòi hô chém hô giết, nhưng tới trước mặt Liễu Tuấn không dám càn rỡ.

- Được, cứ quyết như thế.

Liễu Tuấn sảng khoái đồng ý, đoán chừng hôm nay Đinh Linh không đơn giản là mời bữa cơm mà còn có yêu cầu khác, có điều cũng chẳng sao, chỉ cần không quá đáng, Liễu Tuấn sẵn sàng hài lòng yêu cầu của Đinh Linh. Coi như báo đáp sự ủng hộ của Đinh Ngọc Chu hai năm qua, cũng là để cho các cấp dưới thấy, Liễu bí thư không phải là hạng qua cầu rút ván.

Huống chi ĐinhNgọc Chu hiện nay là chủ tịch chính hiệp tỉnh, vẫn có sức ảnh hưởng lớn tới chính cục tỉnh, tiếp túc giữ quan hệ tốt với ông ta là điều cần thiết.

Đinh Linh tuy báo tên phòng bao, nhưng không dám làm cao ở trong phòng ngồi đợi thật, mà ra đại sảnh nghênh đón. Ở sát bên cạnh cô ta còn có một cô gái trẻ trung, mặc đồ công sở màu vàng, giống như Đinh Linh, cao ráo mà không mất sự đầy đặn, dung mạo xinh xắn còn có vài phần ngây thơ, nhưng vẻ mặt có chút khẩn trương.

- Chị, Liễu bí thư sẽ đến thật chứ.
Cô gái trẻ hỏi.

Đinh Linh ngồi dựa vòa ghế sô pha, nghe vậy lười biếng đáp:
- Đương nhiên sẽ tới rồi, sao? Không tin chị à?

- Không phài là em không tin... Em chỉ có chút tò mò...

Cô gái trẻ vội lắc đầu, điệu bộ rất đáng yêu.

Đinh Linh cười:
- Đứng nói là em, đến chị cũng rất tò mò. Ừm, nói thế này nhé, chị vô cùng hứng thú với anh ta... Người này, thú vị hơn nam nhân bình thường nhiều.

- Đương nhiên.. Nghe nói Liễu bí thư mới trên ba mươi phải không?

- Căn cứ vào lý lịch của anh ta thì tròn 33 tuổi rồi, nhưng từ khí độ mà xét phải 50, mà từ bề ngoài thì rất khó nhận ra anh ta đã trên 30...

Cô gái trẻ nghe hoang mang:
- Không phải chứ, em nghe mà chóng mặt, sao lại có người như vậy?

Đinh Linh hé miệng cười:
- Cho nên chị mới nói rất tò mò về anh ta, nam nhân như thế đúng là hiếm có trên đời.

Thấy dáng vẻ "hận không gặp chàng khi thiếp chưa gả" của Đinh Linh, cô gái trẻ cười hì hì:
- Chị, nói vậy là chị động lòng xuân rồi phải không?

Đinh Linh trừng mắt lên, giả vở tức giận:
- Nói lung tung cái gì đó? Nơi này có rất nhiều người ngoài.

Cô gái trẻ chẳng có vẻ gì là sợ hãi, cười càng tươi hơn:
- Nói thế là nếu không có người ngoài thì được nói phải không? Chị, em thấy chị bị Liễu bí thư mê hoặc rồi.

Đinh Linh lại trừng mắt nhìn cô ta một cái, rồi cúi đầu xuống cười, khuôn mặt rất khó diễn đạt, một lúc sau mới thở dài, nói nhỏ:
- Chị thích anh ta cũng vô dụng, người ta kỳ quái lắm, hình như không có hứng thú gì với phụ nữa...

Cô gái trẻ cũng nhỏ giọng nói:
- Không phải chứ... Nói như vậy tức là chỉ đã thử rồi mà không được?

Nhìn dáng vẻ của cô ta tựa hồ rất không tin, dù cũng là nữ giới, nhưng sức hút của Đinh Linh ra sao cô ta rất rõ. Bất kể tướng mạo, vóc dáng hay khí chất của Đinh Linh đều không thể chê tránh gì được, ít nhất có thể tạo thành sức sát thương kinh người với nam nhân. Điều này có thể nhìn ra được từ ánh mắt tham lam của những nam nhân bên cạnh Đinh Linh.

Nhưng nghe ý tử của Đinh Linh hình như đụng đầu vào tường ở chỗ Liễu Tuấn.

Đinh Linh cắn môi không nói.

Hành động này càng chứng thực suy đoán của cô gái trẻ, cô ta càng ngạc nhiên hơn, không ngờ có nam nhân kháng cự được sự quyến rũ của Đinh Linh, thực sự không thể tin được.

- Chị... Chị, thử thật rồi à? Thử như thế nào?

Cô gái trẻ hơi tò mò hỏi.

Đinh Linh lại cắn môi, hừ một tiếng, hạ thấp giọng nói:
- Chỉ thiếu có khỏa thân thôi. Thế nào, tin rồi chứ?

Cô gái trẻ không khỏi xấu hổ, mặc dù cô ta và Đinh Linh là chị em họ, ở trước mặt Đinh Linh nói chuyện thường chẳng chú ý từ ngữ, nhưng nói thẳng ra mình thiếu mỗi đường khỏa thân quyến rũ nam nhân thì là lần đầu tiên. Nói thế nào thì cô ta vẫn còn chưa lập ra đình.

Cũng chính vì thế cô gái trẻ lại càng tò mò với nam nhân đầy sắc thái truyền kỳ sắp xuất hiện.

Tựa hồ để chứng thực phán đoán về sức quyến rũ của Đinh Linh, có một nam nhân cười hi hi đi tới, mặt đầy vẻ mừng rỡ.

- A, giám đốc Đinh và giám đốc Trương, thật may mắn được gặp.

Nam nhân này ước chừng bốn mấy, mặc đồ tây, mặt tươi cười, đôi mặt thì cứ đảo loạn qua mấy vị trí bốc lửa trên người Đinh Linh và cô gái trẻ, mắt như muốn lồi ra

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi