TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Tuy nhiên Lý Đào cảm thấy đang tốt lành thì bị một câu gần như vô ý của Tạ Viện đánh tan.

Mặc dù Lý Đào không phải thích gì Tạ Viện, xuất phát từ đồng minh trên chính trị Lý Đào vẫn nỗ lực qua lại với Tạ Viện, trên biểu hiện chí ít có thể duy trì được. Những nơi Lý Đào trải qua công tác không phải quá phong phú, kinh nghiệm công tác tại bộ uỷ thì không như vậy, người có thời gian công tác tại bộ uỷ quốc gia càng dài thì càng giỏi về xử lý quan hệ nhân sự tại văn phòng. Lý Đào xuất ra thủ đoạn ứng đối với các đồng sự để dùng trên người Tạ Viện, quả nhiên ứng nghiệm như thần.

Thỉnh thoảng Tạ Viện cũng đưa ra lời mời gặp gỡ với Lý Đào, cả hai vui vẻ phó ước. Mặc dù nam nữ hữu biệt nhưng vẫn có rất nhiều đề tài chung có thể lấy để tán gẫu.

Tại một lần gặp gỡ, Lý Đào uống hơi nhiều nên nói năng không giữ miệng, mang theo một chút thận trọng nói cho Tạ Viện biết mình đã chuẩn bị "kế hoạch" để từng bước nắm trong tay Phủ thị chính, mà căn cơ của kế hoạch này đó là mức độ ủng hộ của Liễu Tuấn đối với hắn ở trên vấn đề nhân sự thế nào.

Tạ Viện cười dài, sau đó thờ ơ nói một câu: "Đó là Liễu Tuấn tự nguyện đưa cho anh thôi, tất cả đều nằm ở trong vòng khống chế của anh ta."

Những lời này khiến Lý Đào chợt tỉnh táo lại, khi tỉ mỉ suy nghĩ thì đúng là như vậy.

Hắn quả thực đã đề xuất qua với Liễu Tuấn phương án bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự của vài cấp quan trọng, mỗi lần trên cơ bản đều có thể được Liễu Tuấn thông qua. Hiện tại ngẫm lại, kỳ thực tất cả những điều chỉnh này đều là hắn phỏng đoán tâm ý của Liễu Tuấn mà đề xuất, mấy cán bộ bị điều chỉnh, dựa theo quy củ của Liễu Tuấn "phải tiến bộ làm được thành tích" thì đều không đủ tư cách. Nói cách khác, cho dù Lý Đào không đề xuất điều chỉnh, nói không chừng Liễu bí thư cũng sẽ xê dịch vị trí của họ, nếu Lý Đào đã đưa ra thì Liễu Tuấn liền thuận nước giong thuyền, phát ơn huệ mà không phí công. Thậm chí nếu theo phân tích của các cán bộ có tâm lý tương đối tối tăm thì đây là Liễu bí thư đang đưa Lý thị trưởng ra làm kẻ ác thay, còn mình thì trốn ở sau lưng cổ động. Lý thị trưởng bị Liễu bí thư "Bán" mà còn giúp người ta kiếm tiền.

Tạ Viện không thèm để ý đến Lý thị trưởng đang không vui, nói tiếp:"Nếu như quả thật là cán bộ Liễu Tuấn nhìn trúng, cho dù anh có nói khàn cổ thì anh ta cũng sẽ không đồng ý đâu." Lý Đào đanh chấp nhận, mặc dù hắn còn chưa có thử qua nhưng cũng thừa nhận lời của Tạ Viện rất có đạo lý. Hiển nhiên một câu nói của mình đã "đánh bại" Lý Đào, trong lòng Tạ Viện rất là đắc ý.

Lý Đào là thị trưởng, là người đứng đầu Chính phủ, nhưng Tạ Viện lại không coi hắn là thượng cấp. Hiện tại Tạ Viện cũng chỉ là cán bộ cấp chính phòng, cấp bậc không dưới Lý Đào, bài danh bên trong đảng cũng không thua kém Lý Đào một vị. Về tư, Tạ Viện tự cảm thấy mình đã thành người của Thai Duy Thanh, đối với toàn bộ cán bộ cấp phòng cục của tỉnh A, Tạ phó bí thư vẫn chưa đặt ở trong lòng.

Đương nhiên, Tạ Viện làm như vậy cũng không hoàn toàn là muốn "Đả kích" Lý Đào, chỉ là nhắc nhở hắn một chút, đừng tưởng rằng Liễu Tuấn dễ đối phó như vậy. Ngoài ra, cũng không bài trừ Tạ Viện thân là đàn bà, có một chút tâm lý hư vinh khó hiểu, Lý Đào là thị trưởng thì sao chứ? Luận đến kinh nghiệm chính trị và kiến thức quan trường còn chưa biết ai hơn ai! Tạ Viện bà có thể bước lên địa vị cao như ngày nay cũng không phải chuyện chơi.

Mọi người đều là tướng của Thai hệ, muốn tiến lên thì phải bảo trì nhất trí, trên mặt mũi cũng phải phụng Lý Đào là chủ. Dù sao hắn là thị trưởng, người đứng đầu Chính phủ danh chính ngôn thuận, nếu như Tạ Viện lên lớp hắn quá thì không khỏi bị người khác lên án là "Ương ngạnh" không hiểu quy củ, ỷ vào Thai Duy Thanh sủng ái, cả vú lấp miệng em. Điểm này, Tạ Viện cũng biết khá rõ, tuy nhiên nói lý thì Tạ Viện cũng không ngại tại trước mặt Lý Đào biểu hiện ra "kinh nghiệm chính trị" và trí tuệ quan trường của mình phong phú thế nào, bà muốn nói cho Lý Đào, chúng ta là đồng minh, không phải là cấp trên dưới! Giữa chúng ta chỉ có hợp tác, không có lệ thuộc, Lý Đào anh nếu muốn chỉnh bà thì không thể được, Tạ Viện làm như thế còn có yêu cầu hiện thực.

Dù sao Lý Đào là thị trưởng, trong tay quản ngân quỹ. Rất nhiều giao khoán của công trình cũng đều nằm ở trong tay Lý Đào. Tại điểm này Liễu Tuấn tương đối chịu quy củ, cũng không tùy tiện can thiệp vào quyền tài trong tay Lý Đào, hoặc là Liễu Tuấn xem thường nên không can thiệp, điểm khác nhau giữa bí thư Thành ủy và thị trưởng vẫn rất lớn, nhất là Liễu Tuấn thân là phó bí thư Tỉnh ủy, nhãn giới càng cao hơn một bậc, nếu lúc nào cũng tới tranh đoạt với Lý Đào những quyền lực này vị miễn có vẻ Liễu bí thư không phóng khoáng, không đủ lề lối, tuy nhiên lề lối của Liễu bí thư rất cao, không có nghĩa là Tạ phó bí thư lề lối cũng cao.

Tạ phó bí thư vẫn mê mẩn đối với theo đuổi tiền tài, chỉ có "thuyết phục" được Lý thị trưởng thì Tạ phó bí thư mới dễ lẽ thẳng khí hùng ngửa tay muốn công trình của Lý Đào, đúng chính là lẽ thẳng khí hùng, điểm này rất quan trọng, bằng không thì sẽ biến thành Tạ phó bí thư đang "cầu" Lý thị trưởng, Tạ Viện cũng không cam tâm tình nguyện làm vậy.

Trên việc công tôi toàn lực ủng hộ anh, như vậy anh nên cho tôi một ít hồi báo, cái này gọi là lễ thượng vãng lai, ai cũng không thua thiệt ai!

Quả nhiên qua lần đó, quan cảm của Lý Đào đối với Tạ Viện đề thăng không ít. Người đàn bà này quả thật có trí tuệ chính trị nhất định, không chỉ đơn giản là chỉ dựa vào một ai đó, nhưng Tạ phó bí thư ở trước mặt Lý thị trưởng "chỉ điểm giang sơn" khi đến tai Thai bí thư lại phải chịu một trận phê bình nho nhỏ.

Đương nhiên, Thai bí thư là cười phê bình, sau khi nghe xong Tạ phó bí thư đắc ý nói lại quá trình đã "trải qua", Thai bí thư vuốt ve bờ mông đẫy đà nhẵn bóng của Tạ phó bí thư, mỉm cười nói: "Lý Đào vẫn là người rất thông minh, đã tìm được phương pháp chính xác để đối phó Liễu Tuấn!"

Tạ Viện hơi khó hiểu, đương nhiên cũng có phần không phục: "Sao hắn ta có thể tìm được phương pháp chính xác của đối phó Liễu Tuấn chứ?"

"Hắn làm gọi là 'gậy ông đập lưng ông', Liễu Tuấn đưa ra tiêu chuẩn khảo sát cán bộ, Lý Đào cũng chấp hành theo, cho nên mỗi lần đề xuất án nhậm miễn nhân sự đều có thể thuận lợi thông qua tại chỗ Liễu Tuấn. Điểm này rất quan trọng, Lý Đào chỗ dựa chưa vững, đối cứng với Liễu Tuấn khẳng định không được, Liễu Tuấn tổ chức tại Ngọc Lan trước sau cũng 4,5 năm, lại chiếm vị trí có lợi, Lý Đào muốn đối cứng với hắn chính là tự tìm tìm phiền toái. Hiện tại dùng phương pháp này rất tốt, các cán bộ phía dưới thấy Lý Đào mỗi lần đề án đều có thể thông qua tại chỗ Liễu Tuấn thì đương nhiên phải kính nể hắn, điều này rất có lợi đối với việc hắn tạo uy tín tại Phủ thị chính Ngọc Lan."

Thai Duy Thanh giải thích.

Cũng chỉ khi đối với Tạ Viện thì Thai Duy Thanh mới có tâm tình tốt như vậy, không ngại phiền giải thích cho cô ta. Nếu đổi lại những người khác, Thai bí thư sẽ không kiên nhẫn mà nói với ngươi nhiều như vậy, đồng ý cảnh tỉnh ngươi một câu đã rất để mắt rồi, còn việc khác thì tự ngươi đi giác ngộ! Tạ Viện ngả đầu suy nghĩ, mọi chuyện thật đúng là như vậy.

Nếu như Lý Đào thực sự là hồ đồ, muốn chơi cứng kéo xuống hết các cán bộ Liễu Tuấn coi trọng, nhất định phải đầu rơi máu chảy. Điều này đối với một thị trưởng mới vừa nhậm chức như Lý Đào tuyệt đối là một đả kích trầm trọng. Hiện tại Lý Đào làm như thế mặc dù là theo ý của Liễu Tuấn nhưng dần dần cũng đã tạo được uy tín, các đầu não bên Phủ thị chính đối với Lý thị trưởng cũng kính nể nhiều hơn trước kia.

"Ôi chao, trên quan trường thật đúng là. . . không một người nào đơn giản. . .!"

Tạ Viện cảm khái nói. Thai Duy Thanh chỉ mỉm cười không nói thêm điều gì. Chuyện vốn là như vậy, người có thể đơn giản làm được cấp chính phòng thì có thể làm được thị trưởng của một thành phố tỉnh lị.

Xem ra Cao gia đề cử không phải là không có đạo lý, thậm chí Thai Duy Thanh có chút bội phục mấy tên lợi hại tinh minh của Cao gia. Lúc này Lý Đào quả thực là xếp vào danh sách huấn luyện cán bộ hậu bị của Cao hệ, nhưng có được trọng dụng hay không thì còn phải qua kiểm nghiệm "thực chiến", cũng không cần phải "nghiêm khắc" hơn so với đưa cho Liễu Tuấn tự mình "kiểm nghiệm". Đưa Lý Đào tới Ngọc Lan, thứ nhất là ủng hộ Thai Duy Thanh, cho hắn một cái thể diện; thứ hai cũng là muốn nhìn bản lĩnh chân thực của Lý Đào tới cùng ra sao. Giả sử để chặn Liễu Tuấn, nếu như không thành vấn đề thì tuyệt đối là một nhân tài.

Liễu Tuấn này chính là người nối nghiệp của đại phái hệ người ta tận lực bồi dưỡng, địa vị của y không thua gì Cao Trường Hồng tại Cao hệ.

Giả sử Lý Đào không đỡ được, bị bại trận cũng không sao, coi như là Liễu Tuấn giúp họ kiểm nghiệm một món "hàng loại hai" để sau này tránh phải khi đưa tới vị trí quan trọng hơn để rồi xảy ra sự cố, vậy thì càng không được!

Chỉ không biết bản thân Lý Đào có rõ dụng tâm của Cao hệ hay không.

Nghĩ đến ít nhiều chắc cũng phải thông suốt một chút.

Lúc này ngồi đối diện với Liễu Tuấn, Lý Đào đang do dự có nên bàn với Liễu Tuấn chuyện điều chỉnh cán bộ hay không, Liễu Tuấn đã mở miệng trước: "Thị trưởng, hiệu quả của 'chiêu thương dẫn tư' năm nay vẫn rất tốt, Tào Hoài Viễn của cục thuế đất làm việc cũng rất được, quét sạch rất nhiều vùng không bị ảnh hưởng. Phỏng chừng thu nhập tài chính của toàn thành phố năm nay sẽ được nâng cao trên diện rộng."

Lý Đào vội gật đầu, đáp: "Đúng vậy, bí thư. Đầu tháng 10 năm nay đã hoàn thành 6,7 tỷ thu nhập tài chính, đã hoàn thành chỉ tiêu nhiệm vụ cả năm mà Phủ thị chính đã đề ra, hai tháng còn lại phỏng chừng thu nhập tài chính cả năm nay có thể đạt ngoài 8,5 tỷ, so sánh với năm ngoái, hiệu suất tăng trưởng đạt được 150%, thành tích cực kỳ tốt. Năng lực công tác của Tào Hoài Viễn quả thực rất mạnh, người này dùng rất được!"

Liễu Tuấn mỉm cười nói: "Vượt tăng trưởng 50%, quả nhiên là rất tốt, đây cũng là kết quả mọi người cùng cố gắng. Sự thực chứng minh, không cần chuyển nhượng đất đai quy mô lớn chúng ta vẫn có thể tăng thu nhập tài chính, tăng tài lực khả dụng. Chúng ta phải tranh thủ vào năm tới đạt thành mục tiêu thu nhập tài chính hơn 10 tỷ. Đương nhiên, ngoại trừ tiếp tục gia tăng cường độ chiêu thương dẫn tư, gia tăng độ trưng thu, rút gọn cơ cấu cùng nhân viên, giảm những khoản chi hành chính không tất yếu, nghiêm khắc thực hiện tiết kiệm đều rất cần phải tiến hành."

Nghe được Liễu Tuấn nói "rút gọn cơ cấu nhân viên" trong lòng Lý Đào khẽ giật thót. Không ngờ vị này lại muốn "nghịch thiên hành sự". Vị bí thư trẻ tuổi này thật đúng là không chịu yên tĩnh. Tuy nhiên Lý Đào rất nhanh đã điều chỉnh tốt ý nghĩ, cẩn thận đáp: "Đúng vậy, bí thư, những biện pháp này quả thực cũng rất quan trọng. Nhất là rút gọn cơ cấu cùng nhân viên, giảm chi tiêu, tăng thu giảm chi những bộ phận cấu thành quan trọng. Ngày hôm nay tôi cũng đang muốn trò chuyện với bí thư về việc này đây."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi