TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Khi Liễu Tuấn rời khỏi Hồng Kông, thì đồng yên đã thăng lên tới mức 85, Thịnh Nghiệp giành được thắng lớn, chỉ riêng lợi nhuận ghi trong sổ sách đã tới 200%.

Biết Liễu Tuấn sắp đi, những cổ đông của quỹ Thịnh Nghiệp như Kim Phú Xương tổ chức riêng một tiệc rượu nhỏ, chức mừng một phen.

Trước khi đi, Liễu Tuấn nhiều lần dặn dò Tiểu Thanh cùng Hoàng Diệu Kỳ thấy được là dừng, hiện giờ là có thể bắt đầu rút ra được rồi.

Thị trường ngoại hối phong ba khó lường, người muốn đuổi giết tới cùng, đều sẽ bị chết treo.

Quỹ Thịnh Nghiệp ở Hồng Kông thậm chí là cả Đông Nam Á là cá mập kinh tế đếm trên đầu ngón tay, nhưng phóng mắt phạm vi toàn thế giới, không một ai có thể độc bá giang hồ được, hình như ngay cả thần thoại vô địch George Soros mấy năm sau cũng phải sụp đổ ở Hồng Kông, thua một vố lớn, ủ rũ bỏ đi.

Xu thế của đồng Yên, cơ bản giống như kiếp trước của Liễu Tuấn, thời gian chỉ chênh nhau một hai tháng, bởi vì hiệu ứng hồ điệp, lịch sử đã bắt đầu phát sinh chênh lệch nhỏ, Liễu Tuấn không dám khẳng định đồng Yên có lên tới mức tối cao lịch sử là 90 điểm không.

Có thể không, hoặc cũng có thể tiến tới mức cao hơn nữa.

Có điều chuyện này không quan trọng, lần này quỹ Thịnh Nghiệp đưa vào thị trường kỳ hối 20 tỷ USD, đã biến thành hơn 80 tỷ, tính toán tỉ mỉ thì Tiểu Thanh đã trở thành người giàu nhất của Hồng Kông rồi.

Dựa theo tỉ giá cổ định giữa đồng USD và tiền Hồng Kông, thì tại chính hiện có của quỹ Thịnh Nghiệp đã gần 200 tỷ tiền Hồng Kông rồi.

Còn khoản tài chính Xảo Nhi lấy danh nghĩa công ty địa ốc Hoa Hưng và công ty chuổi khách sạn Thu Thủy, cùng với tài chính Liễu Triệu Ngọc cũng đều tăng lên gấp mấy lần.

- Chị phát tài rồi.

Đây là câu nói đầu tiên sau khi Liễu nha nội gặp Hà đại tiểu thư.

Từ Hồng Kông quay trở về, Liễu Tuấn dừng lại ở thành phố Nam Phương hai ngày.

Liễu nha nội muốn nhân cơ hội này gặp mặt Hà Trường Chinh, Hải Hướng Quân và Lương Kinh Vĩ, tất nhiên Tiểu Nhạc Nhạc bảo bối của y thì càng không giờ phút nào khiến người làm cha này thôi nhung nhớ.

Tiểu nha đầu đã hơn một tuổi, gọi "ba ba" ngọt lắm rồi, từ khi nhìn thấy Nhạc Nhạc, miệng Liễu bí thư cười chưa có lúc nào khép lại.

May Hà đại tiểu thư cũng đang ở thành phố Nam Phương, Liễu nha nội tất nhiên cũng muốn xum họp với cô.

Bất quá khi hai người nói chuyện đều rất quy củ, y phục mặc chỉnh tề vô cùng.

Ở trong phòng bao xa hoa nhất của câu lạc bộ Trường Thành ở thành phố Nam Phương, ngồi đợi nhóm người Hà Trường Chinh và Hải Hướng Quân tới, cho dù tiểu sắc ma có háo sắc hơn chăng nữa, cho dù Hà đại tiểu thư có "phản nghịch" hơn cũng chẳng dám làm loạn.

Hà đại tiểu thư mặc y phục công sở, hết sức tiêu chẩn.

Kỳ thực Hà Mộng Doanh ghét nhất là mặc loại y phục này, nhưng một lát nữa Hà tư lệnh sẽ tới, Hà đại tiểu thư không dám đem mình hóa trang thành "tiểu thái muội", chỉ đành ăn mặt thật kín đáo nề nếp.

- Chị phát tài ư? Có chút tiền đó sao lọt vào trong mắt cậu được?
Hà đại tiểu thư bĩu môi.

Cô cũng kiếm chút "thu nhập thêm" chừng một tỉ trong lần thị trường hối đối đồng Yên, nhưng Hà đại tiểu thư cũng biết, tốt nhất là đừng nhắc tới chữ "tiền" ở trước mặt Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn cười:
- Vậy chị muốn kiếm bao nhiêu, nói ra đi, em kiếm cho chị.

Liễu Tuấn chăng phải khoác lác, mấy năm sau một nguy cơ tài chính mang tính toàn cầu sẽ bộc phát, mấy con cá mập tài chính quốc tế bắn đầu ra tay hoành hành cả thế giới, muốn kiếm tiền thực sự không phải là chuyện khó.

Khả năng tiên tri của kẻ trùng sinh, có thể phát huy tới tột cùng trong thị trường tài chính.

Hà đại tiểu thư lườm y một cái:
- Tiền nhiều quá cũng chẳng làm gì, về sau này có vụ nào thuận tiện, cậu cho chị ké vào một chút là được rồi.

Liễu Tuấn gật đầu.

Y thích nhất sự thoải mái của Hà Mộng Doanh.

Loại tâm thái cao ngạo này của con cháu thế gia, người bình thường học không được.

- Này nói với chị nữa, một lát nữa ba chị và chú Hải tới, đừng có mà lộ ra cái vẻ "khó coi" quá nhé, nếu không là lộ tẩy đấy.

Liễu Tuấn làm ra vẻ rất trịnh trọng căn dặn Hà Mộng Doanh.

Hà đại tiểu thư tức phát điên.

Sao có loại người kiểu này chứ?

Lần nào gặp nhau đều là mình bị dày vò cho không xuống nổi giường, tới miệng y, lại thành bản thân "háo sắc khó coi " rồi.

Hà đại tiểu thư ở dưới bàn nhéo đùi tiểu sắc ma một cái thật đau, cho y phải trả giá đắt cho vì sự "tráo trở" của minh.

Liễu Tuấn đau tới méo cả mặt.

- Ha ha, Tiểu Tuấn, làm gì thế? Sao mặt mày kỳ lạ thế kia!

Tiếp theo đó là tiếng cười sang sảng, Hải quân trưởng người khôi cô cường tráng như thiết tháp cười lớn đi vào.

- Chào chú Hải.

Liễu Tuấn liền đứng dậy, tươi cười ra đón.

Hà Mộng Doanh cũng đứng dậy đón, hỏi:
- Chú Hải, ba cháu đâu?

- Ha ha, tư lệnh ngồi xe Kinh Vĩ, Tiểu Tuấn này, tiểu tử cậu làm tới bí thư huyện ủy rồi, cũng phải luyện tửu lượng chứ nhỉ? Một lát nữa phải hết ít nhất một bình Nhị Oa Đầu đó.

Liễu Tuấn cười khổ.

Vị này đúng là cố chấp, làm tới quân trưởng rồi mà vẫn chung tình với Nhị Oa Đầu, vừa gặp mặt đã nói chuyện này.

- Chú Hải, chú cho rằng lãnh đạo nào cũng là hũ chìm như chú à? Chú làm thế chẳng phải bôi đen vào mặt tổ chức đảng sao?
Hà Mộng Doanh biết rõ tửu lượng của Liễu Tuấn mặc dù tiến bộ, nhưng bất kể như thế nào cũng không phải là đối thủ Hải Hướng Quân, vội vàng ra mặt cứu giá.

- A a, Đại nha đầu, làm bà chủ lớn rồi, oai phong lên gớm nhỉ? Dám mắng chú Hải là hũ chìm! Đừng có nói chú hải bắt nạt tiểu cô nương, lát nữa phải tự phạt ba chén.
Hải Hướng Quân không vui, hai mắt trừng lên.

- Được, cháu ba chén, chú ít nhất phải chín chén, thế này không tính là phá quy củ chứ.
Hà Mộng Doanh cùng ông ta nói đùa quen rồi, cười hì hì đáp lại.

- Ha ha ha, một so với ba là cái gì? Dạng như cháu, một chọi mười cũng chưa vào đâu.
Hải Hướng Quân cười lớn.

Nói tới uống rượu, Hà đại tướng quân đúng là không dám đấu lại Hải quân trưởng, đành cười thay đổi đề tài:
- Chủ Hải, nghe nói chú đang có một cuộc diễn tập quân sự phải không?

Hải Hướng Quân ngồi xuống, nhận lấy thuốc lá Liễu Tuấn mời, hít một hơi cười đáp:
- Có chuyện này.

Nghe nói tới diễn tập quân sự, Liễu Tuấn hứng thú hỏi:
- Chủ đề diễn tập là gì vậy ạ?

- Thành thị hạng chiến! Kiểm nghiệm qua bộ đội cơ giới hóa trang phát huy uy lực thế nào trong hạng chiến thành thị.

Hải Hướng Quân không giấu y.

Liễu Tuấn hơi hiểu ra, cười nói:
- E rằng không phải chỉ phát huy uy lực tác chiến của bộ đội cơ giới hóa, đa phần là phải bảo đảm an toàn tài sản nhân thân của người dân thường trong thành phố phải không ?

Hải Hướng Quân cười:
- Tiểu tử thông minh đấy.

- Vậy nhân vật chính của cuộc diễn tập này có phải là anh Kinh Vĩ không?

Hải Hướng Quân còn chưa trả lời, Hà Mộng Doanh đã hỏi:
- Làm sao cậu biết được?

- Lựa chọn cán bộ bộ đội trú ở Hồng Kông, anh Kinh Vĩ phải là nhân tuyển hàng đầu.

Hà Mộng Doanh giật mình há hốc mồm ra nhìn.

Hải Hướng Quân cười lớn:
- Quả nhiên không thẹn có chút tuổi đã làm bí thư huyện ủy, đúng là có chút tài, đầu óc xoay chuyển rất nhanh.

Hiện giờ là năm 95, Hồng Kông sắp trở về, lựa chọn bộ đội trú trú ở Hồng Kông, cũng phải mở đầu, Lương Kinh Vũ sau khi bồi dưỡng ở đại học quốc phòng, trở về quân khu Nam Phương đảm nhận tham mưu trưởng của sư đoạn bộ binh cơ giới hóa chủ lực, tấn thăng lên làm cán bộ cao cấp cấp phó sư đoàn.

Sư đoàn này là bộ đội chủ lực hạng nhất của quân khu Phương Nam, Hà Trường Chinh và Hải Hướng Quân đều nối nhau đảm nhậm sư đoàn trưởng ở đây, trên lịch sử chưa có một ai nghỉ hưu ở chức sư đoàn trưởng, toàn bộ đền thăng lên cương vị lãnh đạo cao hơn.

Lương Kĩnh Vĩ đảm nhậm tham mưu trưởng của sư đoàn này tiền đồ thực sự không thể đong đếm, sau đó được chọn làm bộ đội trú đóng ở Hồng Kông, tất nhiên cơ hội tiến bộ càng lớn.

Trong trí nhớ của Liễu Tuấn, tư lệnh viên đầu tiên cùng người kế nhiệm bộ đội trú ở quân khu, về sau đều làm tư lệnh quân khu lớn, tấn thăng lêm quân hàm thượng tướng tối cao.

Lương Kinh Vĩ là anh hùng chiến đấu, tố chất chính trị và tố chất quân sự rất cao, lại trông cao lớn uy vũ, còn là con rể nhà họ Hà, đủ các lại điều kiện có lợi như vậy muốn không được tuyển chọn cũng khó.

Hải Hướng Quân làm ra cuộc diễn tập này mục đích quá rõ ràng rồi.

Nói không chừng sau này Lương Kinh Vũ cũng sẽ thành tư lệnh viên bộ đội trú ở Hồng Kông.

Chính đang nói chuyện thì Hà Trường Chinh quân trang chỉnh tề, dưới sự tháp tùng của Lương Kinh Vĩ và Hà Mộng Khiết đi vào.

Liễu Tuấn đứng dậy chào ngay:

- Chào bác Hà.

- Ừ.
Hà Trường Chinh vẫn ít nói như cũ, chỉ hơi gật đầu, có điều ánh mắt vấn thoáng hiện vui vẻ, đối với vãn bối ngoài họ này, Hà Trường Chinh yêu thích từ đáy lòng.

Chào hỏi Hà Trường Chinh xong Liễu Tuấn tới ôm Lương Kinh Vĩ một cái.

Giống như Hà Trường Chinh, Lương Kinh Vĩ quân phục chỉnh tệ, thân hình rắn chắc cao lớn, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, tựa hồ năm tháng căn bản không lưu lại chút dấu vết gì trên người, chỉ càng tăng thêm vẻ uy vũ.

- Anh Kinh Vĩ, anh đúng là làm cho người ta ghen tị.
Liễu Tuấn không kìm được buông lời nịnh nọt.

Lương Kinh Vĩ cười:
- Mấy cái người cán bộ lãnh đạo huyện ủy, ai cũng dẻo miệng như nhau hết!

Câu này làm mọi người bật cười.

Hải Hướng Quấn cười hỏi:
- Tiểu Tuấn, cậu là bí thư huyện ủy, sao còn chạy tới Hồng Kông sinh sự vậy?

Liễu Tuấn quẫn bách.

Sau khi chuyện thám tử tư theo dõi kia, Liễu tuấn báo cho Hà đại tiểu thư, cô lại nói với Hà lão gia tử, Hà lão gia tử rất tức giận, nên về sau Cao bộ trưởng đích thân gọi điện cho Từ Hưng Bang.

Nội tình bên trong, Hải Hướng Quân là đại tướng đắc lực của Hà hệ đương nhiên là biết, chỉ không ngờ lại lấy ra đùa mà thôi.

Hà Trường Chinh khoát tay, trầm giọng nói:
- Trẻ nhỏ không hiểu chuyện quậy quá mà thôi, không nói chuyện này nữa.

Hà tư lệnh đã tỏ thái độ, mọi người tất nhiên đều tự giác không nhắc tới việc này nữa

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi