TRÙNG SINH THẾ GIA TỬ

Anh ta cầm tay mình sao?

Đây là phản ứng đầu tiên của Đổng Uyển, cảm nhận được sự ấm áp khác thường mà tay Nhiếp Chấn Bang truyền đến, cảnh này khiến trái tim Đổng Uyển đập nhanh không tự chủ được. Lớn như vậy rồi, ngoài anh trai và người lớn trong nhà ra, đây là lần đầu tiên Đổng Uyển tiếp xúc với cơ thể đàn ông khác. Điều này khiến mặt Đổng Uyển có chút ửng hồng.

May mà lúc này Nhiếp Chấn Bang hoàn toàn không chú ý đến, điều này giúp Đổng Uyển tránh được hoàn cảnh xấu hổ.

Bên dưới tòa nhà Ốc gia là tầng hầm ngầm. Dưới này là nơi đỗ xe của Công ty cổ phần Ốc gia. Thời đại này còn kém xa so với thời đại sau này. Hiện giờ, ngoài mấy chiếc xe sang trọng mà Dương An Bang mua ra thì trong bãi đậu xe này, cũng chỉ đỗ mấy chiếc xe nhỏ bình thường như xe tải chở hàng của công ty và mấy chiếc Santana. Còn phương tiện đi làm chủ yếu của công nhân vẫn là đi xe đạp và xe máy.

Ở một góc trong cùng của hầm để xe, một khu vực nhỏ dùng gạch đỏ ghép lại. Nhìn Nhiếp Chấn Bang, Đổng Uyển là có chút không hiểu ra sao. Ở một cái bãi đỗ xe dưới lòng đất như thế này, ngoại trừ lúc đi làm với lúc tan ca ra, đến cái quỷ ảnh cũng đều không thấy, anh ta…anh ta không phải là muốn làm cái gì đó xằng bậy chứ!

Nếu Nhiếp Chấn Bang biết suy nghĩ của Đổng Uyển, sợ là sẽ tức hộc máu mất. Lúc này, Nhiếp Chấn Bang đang mở cửa nhà để xe ra. Vào lúc này, bên trong căn phòng, một chiếc mô tô Harley-Davidson do Mỹ sản xuất đời mới nhất đang dựng bên trong. Nước sơn màu đen dưới sự chiếu rọi của ánh đèn, lóe lên ánh sáng lóa mắt.

Dung tích 1200CC cực lớn, đủ để đè bẹp bất kỳ chiếc xe đua tốc độ nào. Đây là chiếc xe mà Nhiếp Chấn Bang đặc biệt nhờ Dương An Bang thông qua quan hệ để nhập khẩu từ Mỹ về.

Chiếc xe này là giấc mộng của Nhiếp Chấn Bang ở kiếp trước. Nhưng mua về rồi lại chưa bao giờ dùng đến, điều này không thể không nói là một sự châm chọc.

Thấy chiếc xe, Nhiếp Chấn Bang lúc này có chút kích động, chăm chú vuốt thân xe. Thái độ chuyên tâm này của Nhiếp Chấn Bang khiến Đổng Uyển có chút nhìn không hiểu. Người đàn ông này thực sự là quá thần bí. Dường như cái gì cũng hiểu nhưng đồng thời, dường như cái gì cũng không để ý, anh ta cũng có lúc chuyên tâm thế sao?

Nhiếp Chấn Bang lập tức quay đầu, nhìn Đổng Uyển, làm thế tay như lời mời, cười nói:

- Có hứng thú không, cùng đi một vòng, hưởng thụ cảm giác tất cả xe đều bị chúng ta vượt qua, trải nghiệm tốc độ mạnh mẽ đến từ tận sâu xương cốt của mình.

Đổng Uyển sửng sốt, còn chưa trả lời thì Nhiếp Chấn Bang đã lấy ra hai chiếc mũ bảo hiểm màu đen, bên cạnh còn có một bộ quần áo đua xe còn nguyên.

Sau khi nhanh chóng mặc chỉnh tề, thấy Đổng Uyển còn đang sững sờ, Nhiếp Chấn Bang lập tức gọi một tiếng, Đổng Uyển lúc này mới ngẩng đầu, lấy chiếc mũ trong tay, tự mình ngồi lên xe trước. Xe khởi động phát ra âm thanh nổ vang, gầm thét giống như là một con mãnh thú sắp được tháo xích vậy.

Nhiếp Chấn Bang cười nói:

- Đổng Uyển, thử chút đi. Cảm nhận tốc độ mạnh mẽ, sau khi giải phóng áp lực, có lẽ cô sẽ cảm thấy chuyện không tồi tệ như vậy.

Có lẽ là bởi vì câu cuối cùng này, lời nói chạm đến tiếng lòng của Đổng Uyển, Đổng Uyển lập tức cũng đội mũ bảo hiểm, ngồi ở phía sau.

Loại xe Harley-Davidson này chỗ ngồi phía sau nhô cao, cao hơn nhiều chỗ ngồi phía trước. Người ngồi sau thông thường đều phải cúi người ôm lấy người lái mới được. Sau lúc lâu, Nhiếp Chấn Bang chỉ cảm nhận được hông có đôi bàn tay mềm mại nhẹ nhàng nắm lấy, Nhiếp Chấn Bang lập tức nói:

- Đổng Uyển, ngồi vững vào!

Chiếc xe gầm rú chạy như bay ra ngoài, kỹ thuật lái xe của Nhiếp Chấn Bang là do cao thủ như Đại Long dạy, mặc dù thời gian lái không nhiều, nhưng trình độ thì khỏi phải nói. Tuy rằng là lần đầu tiên lái, nhưng sau khi đi một đoạn trên đường phố, Nhiếp Chấn Bang rất nhanh đã nắm vững tính năng của chiếc xe.

Lại một lần nữa giảm tốc rồi tăng tốc. Kim đồng hồ tốc độ nhanh chóng tăng lên, mức bốn mươi… năm mươi… sáu mươi… rất nhanh, ở nội thành, tốc độ xe đã đạt tám mươi km/giờ. Cảm giác nhanh như điện chớp, Nhiếp Chấn Bang còn điên cuồng hét rầm lên, Đổng Uyển lúc này cũng bị Nhiếp Chấn Bang lôi kéo theo rồi.

Cảnh sát giao thông trên đường thủ đô thấy chiếc xe dám chạy vượt tốc độ kiêu ngạo như vậy trên đường, lập tức hành động. Rất nhanh, sau xe của Nhiếp Chấn Bang đã có bốn, năm chiếc xe mô tô cảnh sát theo sau.

Chiếc mô tô đi đầu cũng nói “ xe mô tô số 45678, lập tức dừng xe để kiểm tra, lập tức dừng xe để kiểm tra!”

Đổng Uyển lúc này cũng đã dựa vào người Nhiếp Chấn Bang. Xe chạy tốc độ cao vậy khiến Đổng Uyển không thể không làm như thế. Thấy xe cảnh sát truy đuổi phía sau, một cô gái bình thường vẫn luôn ngoan ngoãn như Đổng Uyển đâu có trải qua tình huống như vậy bao giờ, cô lập tức thấp giọng bên tai Nhiếp Chấn Bang:

- Chấn Bang, dừng xe, mau dừng xe đi, anh đã dẫn cả cảnh sát đến rồi.

Nhiếp Chấn Bang cũng haha cười nói:

- Đổng Uyển, bây giờ có cảm giác kích thích chưa, khó có được điên cuồng một lần, lần này chơi thoải mái một chút, ngồi chắc vào, tôi phải tăng tốc độ.

Lúc này Nhiếp Chấn Bang không những không giảm tốc độ mà ngược lại còn gia tăng tốc độ. Xe mà cảnh sát giao thông thủ đô dùng đều là xe Suzuki từ Nhật Bản, dung tích là loại cảnh sát dùng 250. Về tốc độ, so với xe khác đương nhiên là không vấn đề, nhưng, nếu so với Harley-Davidson của Nhiếp Chấn Bang thì đó là một trời một vực rồi.

Cùng lúc Nhiếp Chấn Bang gia tăng tốc độ thì cảnh sát thủ đô cũng chỉ có thể là nhìn bụi không theo kịp, các cảnh sát đành phải dừng lại, lấy bộ đàm ra gọi trợ giúp:

- Trung tâm chỉ huy! Trung tâm chỉ huy. Một chiếc xe Harley-Davidson số hiệu 45678, đang đi từ đông qua nam, theo hướng nam ra khỏi thành, xin chỉ thị ven đường thiết lập trạm chặn lại, ven đường thiết lập trạm chặn lại.

Cùng với báo cáo bên này, trung tâm chỉ huy giao thông cả thủ đô đều bắt đầu hành động, ở lối ra cao tốc khu vực thành nam ra ngoại ô, có bốn, năm chiếc xe cảnh sát đã xếp ngang đường, giao thông qua lại tạm thời đã quản chế, trên đường cũng rải không ít đinh, đèn báo hiệu lóe lên. Một đám cảnh sát nghiêm chỉnh chờ đợi. Dưới ban ngày ban mặt mà lại dám đua xe trên đường phố ở nội thành điên cuồng như vậy, hơn nữa còn coi thường pháp luật. Đây là sự khiêu khích đối với cảnh sát giao thông thủ đô, là sự miệt thị đối với cảnh sát thủ đô. Lúc này, tất cả mọi người đều dồn sức lực, nhất định bắt được tên đua xe này, tiến hành xử phạt theo điều lệ xử phạt vi phạm quản lý trị an.

Thấy bị chặn ở quốc lộ phía trước, hai bên đều phong tỏa, chỉ còn lại một con đường nhỏ ở giữa, như vậy thế tất yếu phải giảm tốc độ lái xe, khóe miệng Nhiếp Chấn Bang cười một cái, trong lòng máu điên cuồng lần nữa phát tác, nói với Đổng Uyển đang dựa ở phía sau:

- Đổng Uyển, ngồi vững, nắm chắc vào, chúng ta phải chạy qua tuyến đường phong tỏa rồi.

Trước sự kêu gọi đầu hàng của cảnh sát giao thông, Nhiếp Chấn Bang cũng giảm chậm tốc độ xe lại, lúc này xem ra giống như là Nhiếp Chấn Bang đang hành động theo chỉ thị của cảnh sát giao thông, chiếc xe từ từ đi qua chướng ngại vật, lúc này, cảnh sát giao thông đang chuẩn bị xúm lại.

Nhiếp Chấn Bang đột nhiên hung hăng nhấn ga, chiếc xe gào thét rồi phóng đi, ra khỏi nơi này chính là khoảng không quốc lộ ngoại thành, Nhiếp Chấn Bang trong nháy mắt đã kéo tốc độ xe lên, mức tám mươi, chỉ là mức này rất nhanh chóng đã vượt qua mức một trăm ba mươi khiến đám cảnh sát trở tay không kịp bị bỏ lại xa tít phía sau.

Sau khi ra khỏi thành khoảng hai cây số, Nhiếp Chấn Bang cũng chuyển hướng sang lối rẽ bên trái, qua con đường này cũng bằng là đi xong một vòng thủ đô, Nhiếp Chấn Bang chạy như bay về hướng núi Hải Đà ở phía bắc.

Sau một giờ, xe dừng lại dưới chân núi, cảm giác kích thích mà tốc độ cao mang lại lúc này khiến sắc mặt Đổng Uyển có chút hồng hồng.

Tháo mũ an toàn xuống, mái tóc dài buông xõa tung ra. Lúc này sắt mặt Đổng Uyển quyến rũ không tả được. Cô quay sang nhìn núi, lại chủ động nói:

- Nhiếp Chấn Bang, có hứng thú lên núi sao?

Lúc này, toàn bộ thủ đô vì tay đua xe mà chấn động toàn thành. Tây Sơn, nơi mà Đổng lão dưỡng lão, lúc này Đổng lão rất an nhàn nằm trên ghế, bên cạnh, một cảnh vệ mặc y phục hàng ngày ở bên cạnh nói:

- Thủ trưởng, Lục tiểu thư hôm nay trên đường gặp Nhiếp Chấn Bang của Nhiếp gia, vì vậy, tôi không đi ngăn cản, bây giờ án đua xe ồn ào huyên náo cả thủ đô chính là Lục tiểu thư và Lão tam của Nhiếp gia.

Lúc này, vốn dĩ là Đổng lão đang nhắm mắt dưỡng thần, đột nhiên ngồi dậy, có chút ngạc nhiên nói:

- Hả? Con bé Uyển này lại đi cùng Tam tiểu tử của Nhiếp gia sao? Haha. Tốt! Tốt! tiểu Lý, cậu đi sắp xếp một chút, giúp Tam tiểu tử giải quyết phiền phức này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi