TRUYỀN NHÂN CỦA THẦN Y (THẦN Y TÁI THẾ)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đi ra khỏi nhà họ Vương, vừa bước vào trong xe, Niên đã đau khổ đến khóc lớn thành tiếng.

“Huy, Quân, cám ơn hai người!”

Niên nói với giọng run rẩy và khuôn mặt đầy cảm kích.

Lâm Mạc Huy và Đặng Tiến Quân nhìn nhau một cái và cùng nở nụ cười.

Lâm Mạc Huy nói: “Thằng nhóc này còn nói cám ơn với bọn tớ sao?”

“Năm xưa khi đi học nếu không phải cậu luôn giúp đỡ tớ thì chắc tớ cũng không chịu đựng được đâu.”

“Thôi được rồi, ngày mai kết hôn rồi, đừng khóc lóc nữa.”

Niên gật đầu lia lịa và lau đi nước mắt trên khuôn mặt mình nhưng lại lo lắng nói: “Huy, cậu nói xem, lần này làm lớn chuyện như thế, sau này Liên và nhà mẹ đẻ cô ấy phải làm sao đối mặt với nhau đây?”

Lâm Mạc Huy nghiêm túc nói: “Nhà mẹ đẻ như thế cậu còn hy vọng họ sẽ đối xử tốt với em dâu sao?”

“Cậu vẫn chưa nhìn rõ à? Cái tên Vương Đạt Thụ đó, còn có anh chị của cô ấy nữa, tất cả đều xem cô ấy là món đồ mà thôi.”

“Vì muốn trèo lên cao thậm chí còn muốn gả cô ấy cho một tên ngốc nữa.”

“Cái gia đình như thể có cái gì gọi là gia đình chứ?”

“Nếu như vẫn còn có thể nhìn mặt nhau thì sau này mới là phiền phức đấy.”

“Cách hai ba hôm lại đến gây phiền phức cho cậu, đòi tiền cậu mua thứ này thứ kia, cậu có chịu nổi không?”


“Lần này tớ cố tình làm lớn chuyện để sau này họ không còn cách nào tìm cậu nữa, cũng như để cậu và em dâu có thể bình yên trôi qua rồi.”

Niên gật gật đầu, trải qua chuyện ngày hôm nay anh ấy đã thật sự cảm thấy tuyệt vọng đối với nhà của Vương Đạt Thụ rồi.

Ở gia đình đó ngoại trừ mẹ của Vương Kim Liên thì những người khác quả là rất đáng ghét.

Họ đưa Niên về nhà, lúc này trong sân đang rất bận rộn.

Chú Đinh đang chỉ huy trong sân, trông còn bận rộn hơn cả bố mẹ Niên nữa.

Bởi vì sau khi Lâm Mạc Huy rời khỏi, ông ta phát hiện sức khỏe của mẹ mình ngày càng tốt lên, điều này khiến ông ta rất kinh ngạc đối với tài năng y học của Lâm Mạc Huy.

Ông ta vì muốn kết bạn với Lâm Mạc Huy nên không tiếc công giúp đỡ Lâm Mạc Huy.

Vừa nãy Lâm Mạc Huy bảo ông ta ngăn chồng của Vương Kim Linh lại, ông ta không cần nhiều lời đã lập tức bảo con trai mình đi làm chuyện này.

Nếu đổi lại bình thường, ông ta không bao giờ làm những việc đắc tội với người khác.

Nhưng mà bây giờ Lâm Mạc Huy ra lệnh thì dù thế nào ông ta cũng sẽ làm.

Phải công nhận rằng chủ Đinh quả là một người rất tinh tế.

ít nhất chuyện lần này ông ta đã làm rất tốt, khiến Lâm Mạc Huy cảm thấy rất hài lòng.

Bản Ngọc Lân vẫn còn ở trong sân giúp đỡ trang trí mọi thứ.

Bây giờ cậu ta đã ngoan ngoãn hơn rất nhiều rồi, làm việc cũng chăm chỉ hơn.

Vả lại cậu ta cũng nhìn ra những người ở đây đều không chào đón cậu ta.

Nhưng cậu ta cũng không cam tâm cứ thế rời khỏi.

Cậu ta biết Lâm Mạc Huy không hề đơn giản chút nào, cậu ta định sẽ ở lại đến phút cuối để xem có thể kiếm được chút lợi lộc gì không.

Trong lúc bận rộn, cậu ta đột nhiên nhìn thấy một chiếc Panamera dừng lại ở trước cửa khiến cậu ta hơi kinh ngạc.

Cậu ta nhanh chóng chạy vào trong sân: “Dì ba, dì ba, dì xem ai đến kìa?”

“Người đó lái một chiếc siêu xe rất đắt tiền đấy!”

“Không lẽ là bạn học khác của Niên sao?”

“Bạn học của Niên quả là rất bản lĩnh đấy!”

Bẫn Ngọc Lân nói với khuôn mặt đầy ngưỡng mộ.

Chú Đinh bọn họ nhìn thấy chiếc xe bên ngoài đều rất kinh ngạc.

Mặc dù chủ Đinh cũng có chút danh tiếng nhưng tài sản trong nhà thật ra cũng chỉ hơn ba mươi tỷ thôi.

Chiếc siêu xe này họ thực sự không lái nổi.

Tất cả mọi người đều rất kinh ngạc, nhà này bình thường trông rất nghèo đói, lại có thể quen biết với người giàu có như thế này sao?


Bố mẹ Niên cũng đi ra, khi nhìn thấy người đầu tiên xuống xe là Đặng Tiến Quân thì đều cảm thấy rất bất ngờ.

Họ đều không quen biết với người này.

“Ông đây, ông...ông có phải là đi nhầm chỗ rồi không?”

Bố Niên hỏi một cách cẩn thận.

Những người còn lại đều thở phào nhẹ nhõm, thì ra là không quen biết.

Đặng Tiến Quân cười lớn: “Chú, chú quên rồi sao?”

“Cháu là Đặng Tiến Quân này, Quân ngày xưa thường đến nhà Niên ăn chực đấy!”

Mọi người đều kinh ngạc khi nghe những lời này.

Quả nhiên lại là bạn của Niên!

Rốt cuộc Niên còn quen biết bao nhiều nhân vật tầm cỡ đây?

Lúc trước là Lâm Mạc Huy, bây giờ là Đặng Tiến Quân, họ đều là người không đơn giản chút nào.

Niên thường ngày trông rất vô dụng, không ngờ lại có những người bạn tài giỏi như vậy?

Bố mẹ Niên lúc này mới nhớ ra và kinh ngạc nói: “Cháu...cháu là Quân sao?”

“Ái chà, mấy năm không gặp, cháu...cháu thay đổi nhiều quá, mọi người không nhận ra cháu nữa.

Đặng Tiến Quân cười lớn.

Lúc này, Lâm Mạc Huy và Niên bước xuống xe.

Lúc này mọi người mới biết thì ra Đặng Tiến Quân đã sớm đến giúp Niên rồi.

Bản Ngọc Lân nhanh chóng chạy qua tiếp đón và cười nói: “Anh Quân, đã lâu không gặp."

“Tôi là Bẫn Ngọc Lân, anh còn nhớ tôi không?”

Vừa nãy trên đường đi Đặng Tiến Quân đã nghe qua câu chuyện của Bản Ngọc Lân này rồi nên tất nhiên anh ta không hề tỏ ra thái độ tốt gì.

“Nhớ!”

“Lúc đi học cậu thường đến trường mượn tiến Niên”

"Sao thế, anh cậu kết hôn nên cậu đã tìm một chiếc xe Passat đến để cậu ấy rước dâu à?”

“Cậu không cảm thấy có lỗi với anh cậu, có lỗi với dì ba cậu sao?”

Đặng Tiến Quân tức giận nói.

Khuôn mặt Bản Ngọc Lân hơi ngượng ngùng nhưng lại không dám nói gì cả.

Khoan nói đến việc có chủ Đinh ở đây, chỉ nội việc Đặng Tiến Quân bây giờ đang lái chiếc xe Porsche thỉ cậu ta đã không dám đụng vào rồi.


Chú Đinh chạy ngay ra đón tiếp và cười nói: “Ái chà, chiếc xe tốt đấy.”

“Niên, xem bộ dạng chiếc xe này, chắc tôi cũng không cần phải mượn xe cho cậu nữa rồi.”

“Chiếc xe nhà tôi thật sự không thể mang ra ngoài gặp người ta được.”

Khuôn mặt Niên hơi đỏ lên và nhẹ nhàng nói: “Cám ơn chủ Đinh đã lo lắng cho cháu.”

Chú Đinh nhanh chóng xua tay: "Ái chà, đây cũng là điều đương nhiên mà!”

“Ngày mai dùng chiếc xe này để rước dâu thì sẽ rất nở mặt đó.”

“Tới lúc đó tôi sẽ tới sớm, hôn lễ này chúng ta phải làm thật hoành tráng mới được!

Khuôn mặt bố mẹ Niên đầy hào hứng.

Vì hôn lễ lần này, hai người họ đã rất lo lắng.

Trong nhà không có tiền, rất nhiều chỗ phải lấy đầu này đắp chỗ kia.

Nhưng mà chiếc xe cưới này có liên quan đến thể diện, khi đó họ đã năn nỉ Bản Ngọc Lân rất lâu cậu ta mới đồng ý cho mượn xe.

Nào ngờ lại cho mượn một chiếc xe Passat, hai người họ cảm thấy không thể mang ra ngoài được.

Bây giờ thì tốt rồi, có một chiếc xe Porsche, chủ Đinh lại đồng ý sẽ tìm giúp vài chiếc Mercedes và BMW nữa, chuyện xe cộ đã sắp xếp xong xuôi rồi, tảng đá trong lòng họ cũng đã được buông xuống rồi.

Nào ngờ Đặng Tiến Quân lại xua tay: "Chiếc xe này không thể làm xe cưới được!”

Mọi người nghe thấy lời này lập tức ngơ ngác.

Đôi mắt Bản Ngọc Lân sáng rỡ lên, không lẽ Đặng Tiến Quân chỉ là một người tài xế, đây là xe của ông chủ nên không dám để chiếc xe này làm xe cưới sao?

Vừa nghĩ tới đây, anh mắt Bắn Ngọc Lân đã tràn đầy sự ác ý.

Anh ta chỉ là một người tài xế thôi, dựa vào đâu mà dám chế nhạo mình chứ?










Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi