Sau khi Lâm Mạc Huy kiểm tra Lưu Thiên Anh xong thì cũng không có đi vào bệnh viện mà anh để Vương Châu chở tới biệt thự khu Đảo Xanh.
Đồng thời, anh cũng đã gọi điện cho Hồ Đông An, để anh ta tăng thêm người bảo vệ Hứa Thanh Mây.
Còn bên khác thì phải người theo bảo vệ nhóm Đặng Tiến Quân và Niên, tránh để người kia lại ra tay với bọn họ.
Sau khi Hồ Đông An xử lý chuyện xong hết thì nhanh chóng chạy tới biệt thự Khu Đảo Xanh.
Mới vừa vào cửa thì Hồ Đông An lập tức thấy lo lắng: "Anh Lâm, xảy ra chuyện rồi.
" "Lưu Thiên Anh đã chết!"
Lâm Mạc Huy gật đầu.
"Tôi biết "
Hồ Đông An nhìn Lâm Mạc Huy một cái rồi nhỏ giọng nói: "Nhưng mà tình huống không giống với ngài nói lắm.
" “Trước đó anh nói sau khi anh đánh thương Lưu Thiên Anh thì sẽ có người ở giữa đường tập kích giết chết Lưu Thiên Anh nhằm giả họa cho anh.
" "Nhưng mà trên đường Lưu Thiên Anh lại không gặp mai phục gì, sau khi anh ta trở về quán bar thì nửa đường bất chợt bị thương nặng thêm.
Còn chưa kịp đưa tới bệnh viện thì đã chết.
" Lâm Mạc Huy lắc đầu nói: "Cái này cũng không khác tôi nói bao nhiêu đâu.
"
Hồ Đông An mờ Mạt nói: "Cái này.
.
.
Cái này mà không được coi là khác biệt ư?" "Bây giờ.
.
.
.
Bên ngoài đang truyền rất dữ dội, ai cũng nói là anh đánh chết Lưu Thiên Anh.
" "Lưu Thiên Anh là chủ nhà họ Lưu, nếu như tội danh này thật sự rơi trên đầu của chúng ta thì.
.
.
thì mười gia tộc lớn nhất chắc chắn ẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu.
" "Lần này, cho dù ông trời tự mình ra mặt cũng khó lòng giải quyết được chuyện này!"
Lâm Mạc Huy nhìn vào Hồ Đồng An một lúc rồi nói: "Tôi đã nói rồi, trên nửa đường về thì Lưu Thiên Anh bị người ta giết chết, nên sẽ có người mới thay thế vị trí của Lưu Thiên Anh.
" "Chỉ là tôi đoán sai ở thân phận của người đứng phía sau mà thôi.
" "Tôi vẫn luôn cho rằng, người đứng phía sau là người nhà họ Hoắc, hoặc dứt khoát cũng là người của mười gia tộc lớn nhất.
" "Nhưng tôi sai lầm rồi, người đứng phía sau vốn dĩ không phải bọn họ!"
Hồ Đồng An sửng sốt một hồi: "Vậy.
.
.
vậy người đứng phía sau là ai?" Lâm Mạc Huy lắc đầu nói: "Chuyện này, tốt nhất là anh không nên biết, đối với anh không có chỗ nào tốt cả.
"Đúng rồi, anh nói với tôi một chút đi, bây giờ tình hình của nhà họ Lưu như thế nào rồi?" Hồ Đồng An lập tức nói: "Em trai của Lưu Thiên Anh là Lưu Thiên Quang đã tạm thay vị trí chủ nhà.
" "Anh ta tự mình ra mặt muốn hợp tác với mười gia tộc lớn, tổ chức hội nghị với mười gia tộc này để trả thù cho anh của anh ta.
" "Hơn nữa, mười gia tộc này cũng đều tỏ thái độ là muốn anh cho ra một lời giải thích hợp lý cho chuyện này!"
Lâm Mạc Huy từ từ gật đầu nhẹ: "Xem ra, sau khi Lưu Thiên Anh chết thì người thu hoạch lớn nhất chính là Lưu Thiên Quang"
Hồ Đông An vội vàng nói: "Anh Lâm, dựa theo ý của anh cái người Lưu Thiên Quang này có phải đã hợp tác với người đứng phía sau kia không?" "Người đứng phía sau mượn tay của anh giết chết Lưu Thiên Anh, nâng đỡ Lưu Thiên Quang thăng chức.
" "Mà ông ta thì ở phía sau khống chế Lưu Thiên Quang nên chẳng khác nào người đó cũng đã nắm được nhà họ Lưu, đúng không?"
Lâm Mạc Huy gật đầu.
Hồ Đồng An nhịn không được lo lắng nói: "Vậy.
.
.
Vậy làm sao bây giờ?" "Anh Lâm, Lưu Thiên Anh cứ chết không rõ ràng như vậy trước đó chúng ta còn thu mua thuộc hạ của Lưu Thiên Anh, cũng không có bất kỳ chứng cớ nào.
" "Bởi vậy, chúng ta.
.
.
Vốn dĩ chúng ta không có cách nào chứng minh Lưu Thiên Anh không phải do chúng ta giết chết" "Nỗi oan ức này chẳng phải chúng ta sẽ chịu hay sao?"
Trước đó, Lâm Mạc Huy cố tình để Hồ Đông Anh tự ra tay, nhằm thu mua thuộc hạ của Lưu Thiên Anh.
Lâm Mạc Huy đoán ra được, chuyện đêm nay là Lưu Thiên Anh chắc chắn phải chết.
Cho dù anh không giết Lưu Thiên Anh thì người đứng phía sau cũng sẽ đón anh ta giữa đường rồi chặn giết chết, đồng thời đổ thừa cho anh.
Anh mua thuộc hạ của Lưu Thiên Anh chính là muốn dùng cách trước đó đối phó với nhà họ Hoắc, để đối phó lại với người đứng phía sau này.
.