TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 603

“Em không hiểu nổi chị, em có thể hiểu một người phụ nữ cũng cần nhu cầu s1nh lý, nhưng tìm một người gả đi theo khuôn phép không tốt hơn sao?”

“Trước đó em đã giới thiệu anh Phương Lệ cho chị, cũng không tệ mà, nhưng chị sống chết gì cũng không chịu, còn thà tìm một thằng bám váy để chà đạp mình, chị như vậy…”

Chát!

Diệp Khuynh Thành khó thở mà tát cho Diệp Tiêu một bàn tay: “Hiện tại tin truyền trên mạng có đáng tin chút nào không? Em là em trai ruột của chị, thà tin tên tiểu nhân vô sỉ Vương Tiểu Niên kia đặt điều lung tung cũng không tin chị ruột của mình?”

“Ra ngoài!”

Diệp Tiêu bụm mặt phẫn uất, tuy hết sức bực tức, nhưng thấy lần này Diệp Khuynh Thành thật sự tức giận thì khẽ cắn môi, không nói gì mà nổi giận đùng đùng rời đi.

Vừa ra văn phòng, Diệp Tiêu càng nghĩ càng uất ức, càng nghĩ càng khó chịu, cuối cùng lấy di động ra gọi một cú điện thoại.

“Chị Ngọc, là em. Em muốn sau này chị giám thị chặt mọi hành động của chị em, nhất là có liên quan đến thằng đàn ông tên Lương Siêu kia!”

“Cái này… Tiểu Tiêu, chắc em có chút hiểu lầm với Diệp chủ tịch.”

“Lương Siêu kia là một thần y, cũng không đến mức như trên mạng đang lan truyền đâu, hơn nữa anh ta còn hỗ trợ giải quyết vấn đề khẩn cấp của Nhuận Tinh, cho nên em…”

“Cái gì?” Diệp Tiêu lập tức tức điên, trực tiếp mắng: “Hắn là cái thá gì! Hiện tại đã dám nhúng tay vào xí nghiệp gia tộc tụi em rồi? Về sau còn chịu yên sao? !”

“Chị Ngọc, nếu hai người bọn họ có hành động không đứng đắn gì thì chị lập tức nói cho em biết, mặt khác…”

Nói đến đây, Diệp Tiêu khựng lại, cuối cùng do dự một chút rồi bảo: “Nếu như chị em và họ Lương kia thật sự có quan hệ không đứng đắn, chị nhớ chụp hình lưu lại chứng cứ rồi giao cho em.”

Tôn Ngọc nghe vậy thì trầm mặc hồi lâu, cuối cùng khẽ thở dài một hơi rồi đồng ý: “Được rồi, chị nghe theo em.”

Ngay chập tối hôm ấy, sau khi ăn cơm xong, Lương Siêu thấy Hạ Tử Yên vẫn chưa về, hắn thầm nghĩ chỉ còn có mấy ngày nữa là đến Võ Minh báo danh, vì vậy hắn cũng không thể ở đây mãi được đúng không?

Nghĩ ngợi một hồi cũng thấy yên lòng, hắn liền đi gọi điện thoại cho cô.

“A lô, anh rốt cuộc nghĩ tới bà cô này rồi à?”

“Có chuyện cứ nói, có lời cứ sủa, bây giờ bà đây đang bận gần chết đây.”

“Bận gần chết ư?”

“Đã gần chín giờ tối rồi, cô bận rộn cái gì chứ?”

“Nói thừa, đương nhiên là bận tu luyện rồi!”

“Một nơi có điều kiện tu luyện tốt như tổng bộ Võ Minh thế này sao tôi có thể để lãng phí được chứ, sau này tôi sẽ đứng trước mặt anh giúp anh che mưa che gió ok không?”

Lương Siêu bị chọc cho cười lên một trận, còn liên tục không ngớt lời khen ngợi.

“Vậy cô cứ ở Võ Minh tu luyện, không có ý định trở về à?”

“Nói sau đi, ít nhất hai ngày này chắc là không về được rồi, khi nào có thể về tôi sẽ báo trước cho anh một tiếng, cũng phải bắt anh nấu một bàn lớn thức ăn ngon để khao tôi nữa mà.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi