TÚ CẦU BẤT ĐƯỜNG HOÀNG

Mắt thấy tú cầu kia càng ngày càng gần, nhanh chóng xoay đầu, hướng chung quanh quét một vòng, nhìn thấy những đám đại hán kia cũng hướng về phương hướng mình tới, cười một tiếng, đến lúc rồi!

Không một chút do dự hướng bọn đại hán xông tới, hướng về phía người cao lớn nhất kia hung hăng đạp mạnh một cái, nhẹ nhàng đem chân đạp trên bả vai đại hán kia, trong nháy mắt đem khí lực đều dùng ở trên người, trực tiếp hướng về cái tú cầu đỏ tươi kia mà đến.

Tên đại hán bị ta mượn lực trong nháy mắt ngã về phía sau, kèm theo đại hán phía sau cùng nhau ngã xuống. Mà người đàn ông kia hình như mới phản ứng được, lập tức chạy tới cùng ta cướp đoạt lên.

Gần, gần, cuối cũng cũng đụng! Nhưng nhìn thấy người đàn ông kia hướng phía này bay tới, đột nhiên cảm thấy có chút bi kịch.

Người đàn ông kia tựa hồ còn chưa có ý thức được chỗ nguy hiểm, trực tiếp bị ta bay tới đánh thẳng đụng phải mấy cái bàn ngã xuống đất.

Mà ta cũng rất tốt đem người đàn ông kia làm nệm kê. Nhìn đám đại hãn kia chuẩn bị đứng dậy cướp tới một lần nữa, ta không chút do dự dùng tiêu chuẩn nhất ba phần tư thế ném cầu đem tú cầu chuẩn không cần chỉnh ném vào phía sau bình phong Tang tiểu thư.

"Wow!" Trong nháy mắt, mọi người một trận xôn xao. Người người đều hai mắt sáng lên nhìn ta, dường như tướng mạo ta rất đẹp, nghĩ đến những thứ này, lập tức rung mình một cái.

Ta không thể ăn được không thể ăn được...

Quay đầu nhìn về phía Gia Trấp, chỉ thấy một thứ màu đen hướng phía ta bay tới.

"Bịch!" Gia Trấp hung hăng nhào vào trong ngực ta. Ta thiếu chút nữa sức lực mà ngã về phía sau, cảm giác xoay tròn mấy vòng mới ổn định lại.

"Dục Dũng Dục Dũng, ngươi quá tuyệt vời!" Gia Trấp trong lòng tràn đầy vui mừng ở trong lòng ta nhảy nhót.

"Ừ." Ta có chút không biết làm sao, những cũng rất cưng chiều sờ đầu nàng. Có thể có được những thứ đồ ăn ngon kia, quả thật rất tốt.

Quy củ không thể loạn, dẫu sao Tang tiểu thư xuống bếp là rất ít. Vì vậy ở nhà cha nuôi cũng ít có được ăn, hơn nữa nghĩa mẫu cũng không vui. Đồ nghĩa mẫu làm, ai dám nói đến của người khác ăn ngon hơn chứ!

Quả thật, nghĩa mẫu làm quả thật ăn rất ngon. Nhưng mà dẫu sao Tang tiểu thư là tên ngự trù, tất nhiên làm ra cùng nghĩa mẫu làm không phải cùng một đẳng cấp.

Lần này mang chút trở về cho cha nuôi thử một chút, dù sao sau khi bị nghĩa mẫu nhiều khẩu vị như vậy, quả thật cần thử một chút thứ khác. Nói vậy cũng tốt để cho nghĩa mẫu làm ăn không nhàm chán như vậy nữa, dẫu sao có ăn ngon hơn nữa, ăn nhiều cũng sẽ ngán. Phải đúng lúc đổi chút khẩu vị mới, hơn nữa, nghe nói lần này Tang tiểu thư đạo món ăn là món điểm tâm ngọt, lấy về cho cha nuôi nghĩa mẫu ăn, nghĩa mẫu ngược lại cũng sẽ không nói gì đâu.

Chưỡng quỹ đi tới, trên mặt cười vui đến không thể nào vui hơn nữa. Ta có chút kỳ quái nhìn hắn, chỉ thấy trong tay hắn cầm một cái hoa đỏ thẫm. Ta nói đại gia ngươi cười có cần phải gian như vậy, trên tay còn cầm cái hoa đỏ thẫm như vậy làm gì vậy?

Chỉ thấy chưỡng quỹ cười ha hả đi tới, đem hoa đỏ thẫm nhét vào trong tay ta, ta cả kinh, nói lớn: "Đây là cái gì?"

Chưỡng quỹ cười nhạt không nói, như cũ đem hoa đỏ thẫm nhét vào trong tay ta. Ta không biết nên hay không nên nhận, chỉ nghe Gia Trấp ở bên tai ta nói: "Kỳ quái, tại sao đổi thành hoa đỏ thẫm?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi