TUỔI 17 NỔI LOẠN

- Chị về rồi nè mấy đứa ơi!- Tiếng la lớn vang khắp cả nhà khiến không ít người phải nổi điên lên muốn đánh chết người nào đang la hét ầm ĩ
- Đứa nào sáng sớm chưa ngủ đủ giấc mà la với hét không vậy hả?- Anh đi ra khỏi phòng thầm chửi rủa người nào đã la hét phá mất giấc ngủ ngon lành của anh
- Chị mày nè!- Giọng nói đầy “nữ tính” của một ai đó lại vang lên tiếp
- Ơ…Chị Vi…- Anh đứng đơ khi trước mặt anh chính là người chị yêu dấu của anh và nó
- Không phải chị mày chẳng lẽ chị ai?- Chị Vi mắng anh một trận tới tả
- Em nhớ chị nói ngày mai mới về mà!- Nhõ chen ngang vào nói
- Đúng nhưng tại chị nhớ mấy đứa quá nên về sớm với lại nhân dịp này gặp pama và đi học luôn!- Chị Vi
- Cái gì? Đi học?- Cả đám tụi hắn hét to lên khiến ai đó vẫn còn ngủ mà nghe cảm thấy muốn chém chết mấy đứa đang hét
- Phải, chị sẽ học cùng mấy cưng!- Chị Vi cười gian
- Cho em xin đi! Đừng ám tụi em nữa!- Cậu xua tay
Thiên An bước xuống liếc nhìn chị Vi và đám tụi hắn có cả hắn trong đó nữa, nét lạnh lùng của hắn đã phai nhạt khi ở nhà từ lúc Thiên An chuyển đến. Chị Vi nhìn thấy Thiên An thì gọi tên cô
- An!

- Sao đây?- Thiên An
- Chị quen con nhỏ đó hả?- Nhõ
- Ờ- Chị Vi
- Nhìn nó giống An ha! Mà nó cũng tên An đó chị!- Cô
- Chị biết!- Chị Vi
Câu trả lời của chị Vi khiến không ít người phải há hốc mồm nhìn chị, hắn không thèm quan tâm nữa đi lên phòng. Chị Vi kéo tay hắn lại không cho hắn đi
- Chị có chuyện muốn nói với mấy đứa!- Chị Vi trở nên nghiêm túc
Anh nhìn thấy nên cũng hiểu là chuyện quan trọng nên không trở về lại phòng, đám kia thấy vậy nên cũng không về phòng mà ở lại nghe. Thiên An sợ chị Vi nói ra bí mật nên ở lại nghe chuyện chị Vi sắp nói
- Nếu bé An nhà mình còn sống thì sao?- Chị Vi
- Chị đừng nói đùa chứ! An đã rời xa chúng ta mãi rồi!- Anh cười khổ phản bác lại lời nói của chị Vi
- Chị hỏi thật đó! Mấy đứa cho chị câu trả lời đi!- Chị Vi trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết

- Em sẽ giữ chặt cô ấy trong vòng tay không cho cô ấy rời xa em nữa!- Hắn trả lời, câu nói của hắn làm đau xé nát tim của Thiên An
- Em sẽ bảo vệ con bé!- Anh trả lời, câu trả lời của anh cũng đã khiến trái tim của Thiên An rỉ thêm máu
- Em và Ngân cùng một câu trả lời là sẽ luôn bên cạnh nó mãi!- Có trả lời thay cho nhxo luôn vì cô khá hiểu ý nhõ, câu nói của cô cũng đã làm trái tim của Thiên AN ngày càng đau xé tận đáy lòng và càng thêm rỉ máu
- Em giống thằng Thiên!- Cậu trả lời
- Còn em, Thiên An?- Chị Vi hỏi Thiên An
- Em cũng muốn biết xem Bạch Gia An là người như thế nào mà khiến nhiều người phải khóc và mong muốn cô ấy sống đến thế- Thiên An trả lời, cô nở một nụ cười giả tạo mà không ai biết để giấu đi nụ cười đau khổ của mình
- Cần chị kể cho em nghe không?- Chị Vi vui vẻ
- Chị Vi...- Hắn nhìn chị Vi bằng ánh mắt hơi tức giận
- Thôi! Chị sẽ không kể là được chứ gì!- Chị Vi bĩu môi
- Ừm!- Hắn nói rồi quay lưng đi lên phòng
- Chị ngủ chung phòng với Thiên An đi!- Nhõ cười vui vẻ nói
- OK!- Chị Vi
Cô đem vali của chị Vi lên phòng của Thiên An rồi trở về phòng thay đồ chuẩn bị xuống bếp nấu đồ ăn sáng. Nhõ cũng xuống bếp phụ giúp cô, hắn thì ở trong phòng ngồi suy nghĩ câu hỏi “ Nếu bé An còn sống thì sao?” của chị Vi. Anh và cậu thì ngồi trong phòng xem thông tin của bang RE, cho dù có nhờ Jun quản lý nhưng họ vẫn chưa rời khỏi bang. Còn chị Vi và Thiên An thì ở trong phòng nói chuyện, Thiên An hơi tức giận vì câu hỏi lúc nãy của chị Vi. Buổi sáng cũng xong, mọi người tập trung ở nhà bếp ăn sang, chẳng ai nói với ai một câu nào…
-------------END Chương 24--------------


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi