Ú OÀ! BẠN TRAI TRÊN MẠNG CỦA TÔI LÀ TRÙM TRƯỜNG


Sau khi ăn uống no nê, họ trói cô lại rồi đưa ra xe đã chuẩn bị sẵn để đến cảng.
Chiếc xe vừa chạy khỏi đó thì đám người Nhân Sâm - Hoàng Kỳ vừa đến nơi, đám đàn em bọn buôn người thấy vậy thì giật mình vội gọi thêm người ứng phó.
- Các người đến đây để làm gì?
- Cô gái bọn mày vừa bắt đang ở đâu?
- À, thì ra là đến để cướp người sao?
Đám buôn người vừa nói vừa cười mỉa mai, Nhân Sâm tức giận cầm súng trên tay gằn giọng....
- Tao không nhắc lại lần 2 đâu!
- Vừa mới lên xe đi rồi!
- Đi đâu?
- Đi đâu còn lâu mới nói!
Hai bên bắt đầu giao chiến với nhau, một lúc sau đàn em của Nhân Sâm chạy đến bộ dạng gấp gáp thông báo....
- Lão đại! Đại ca! Lúc nãy em nghe người khác nói có một chiếc xe vừa chạy khỏi đây, tụi em bám theo thấy họ đi về hướng bến tàu rồi.
- Nguy rồi, một nửa ở lại còn một nửa theo Nhân Sâm đi mau!

Hoàng Kỳ lo lắng nên ra lệnh cho đàn em chia nhau ra, Nhân Sâm thấy ánh mắt ra hiệu của Hoàng Kỳ thì vội vàng tách ra kéo đàn em của mình rời khỏi đó.
Phía ba của Mộc Nhĩ nhanh chóng nhận được thông tin từ thám tử, tất cả mọi thông tin mất tích đều có thể mua lại từ khu chợ cấm.

Vụ của Mộc Linh chỉ những đám buôn người người biết, nhìn những bằng chứng và chứng cứ có sẵn ở trên bàn.

Ông sửng sốt bởi hình xăm trên tay của Mộc Linh rất giống với con gái ông là Mộc Trà, cộng thêm vẻ ngoài rất giống với Mộc Nhĩ nên ông càng thêm chắc chắn hơn Mộc Linh chính là Mộc Trà.
Rất nhanh sau đó ông nhận thêm một tin, đó là Mộc Linh hiện đang bị bọn buôn người đưa đến cảng để đến Hong Kong.

Sợ rằng sẽ mất đứa con gái mình lần nữa nên ông chuẩn bị đồ định đi thì Mộc Nhĩ đi ngang thấy tập hồ sơ trên bàn, vì tò mò nên đi đến cầm lên xem khiến cho cô bất ngờ liền đuổi theo ba....
\- Ba!
\- Giờ ba đang bận, có gì nói sau đi!
Ông vừa đi vừa lo sợ nói, Mộc Nhĩ vẫn đi theo ông lên xe rồi run rẩy ngập ngừng nói....
\- Con biết rồi....nhưng con cũng muốn đi cùng ba!

\- Không được, đợi ba về rồi nói sau được không?
\- Con cũng muốn gặp chị, ba....ba cho con đi cùng đi!
\- Một mình chị con biến mất mẹ con đã trầm cảm suốt bao nhiêu năm rồi, nếu giờ lỡ con xảy ra chuyện gì thì ba cũng sẽ không sống nổi!
Ông bất lực buồn bã nói, Mộc Nhĩ vẫn cương quyết không chịu.

Thấy thời gian không còn nhiều, ông đành lái xe đưa cả Mộc Nhĩ đi cùng đến cảng.
Bọn buôn người nhanh chóng đến cảng, nhìn đồng hồ thấy chưa đến giờ nên họ rủ vài người đi mua nước uống.

Họ trói tay Mộc Linh lại rồi bắt ngồi xuống ghế bên cạnh, cô nhìn xung quanh thấy nơi đây toàn là người nước ngoài và dân buôn bán nên không thể kêu cứu.
Khoảng nửa tiếng sau, nhân viên thông báo chuyến tàu kế tiếp đến Hong Kong.

Bọn buôn người tập hợp lại rồi dẫn Mộc Linh lên tàu để giao lại cho người mua, sau khi nhận được tiền thì họ sẽ nhanh chóng rút lui.
Thuộc hạ của người mua là anh Long ở trên tàu nhanh chóng đi đến kiểm tra rồi xác nhận để đưa tiền, đúng lúc này Nhân Sâm và đàn em đã đuổi đến nơi.

Thấy vậy đám buôn người vội ra hiệu với nhau, để kéo dài thời gian thuộc hạ anh Long và Mộc Linh rời khỏi đó.
- Mẹ nó, dù sao tiền cũng đã đến tay rồi! Không được để vụ này chìm.
- Chuyến này sắp rời khỏi đây rồi, mau cản chúng lại!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi