VẠN CỔ CUỒNG ĐẾ

Toàn bộ thiên địa đều hóa thành một thế giới băng tuyết, từ mảng tuyết đen như lông ngỗng rơi xuống bầu trời, bao trùm toàn bộ mặt đất, rừng rậm, hồ nước, bụi cỏ,...

Cung trang nữ tử phiêu đăng giữa trời, phẳng phất nữ thần của thế giới băng tuyết hắc ám này, tất cả quang mang đều hội tụ lên một mình nàng.

Cải thiên hoán địa!

Dù là thần thông do thánh nhân thi triển ra cũng không có cảnh tượng đáng sợ như vậy.

Rất hiển nhiên, một chiêu như vậy có thể thay đổi cả thiên địa.

Ánh mắt Tịch Thiên Dạ nghiêm túc, không dám chủ quan chút nào, tiên quang lóe lên, một bộ giáp vừa khít xuất hiện, bao trùm lên thân thể hẳn cùng lúc đó, Vạn Lý Sí cũng lơ lửng sau lưng hẳn, lôi quang phía. sau phát ra một trận oanh minh.

Tu vi của hắn với cung trang nữ tử kia chênh lệch một đại cảnh giới, khoảng cách giữa Đại Tôn với Thiên Tôn vô cùng to lớn mà nữ nhân này không phải một tu sĩ bình thường nên chênh lệch giữa hai bên còn lớn hơn.

“Ngã Ý Như Băng, Cấm Thiên Cố Địa.”

Cung trang nữ tử thở nhẹ ra một tiếng, khoảng khắc này, Cửu U chỉ khí như dâng lên từ dưới lòng đất, mang theo hàn ý có thể làm cho cả thiên địa đóng băng chậm rãi bao phủ quang Tịch Thiên Dạ.

Một khắc này, không gian cũng như bị đông lạnh lại, Tịch Thiên Dạ cũng phát hiện ra mình không cách nào động đậy, thân thể tựa như sắp hóa thành băng điêu, vô tận hàn khí xâm nhập vào trong thân thế hắn, đóng bằng hết thân thể, chân nguyên, huyết khí của hắn.

Tịch Thiên Dạ thôi động Cửu Dương Chân Hỏa trong cơ thế, ý đồ muốn xua tan hàn khí kinh khủng kia nhưng điều hắn không ngờ tới là đến Cửu Dương Chân hỏa cũng bị đông lại... Cửu Dương Chân Hỏa chí dương chí cương mà bây giờ cũng bị ngưng kết trong cơ thể hẳn, bị một tầng băng tỉnh bao bọc bên ngoài.


"Đây là hàn khí gì mà kinh khủng như thế?”

Rốt cục, Tịch Thiên Dạ cũng có chút ngoài ý muốn.U Hàn chỉ khí quỷ dị kia quả thực không đơn giản. Cửu Dương Chân Hỏa là hỏa diêm chí cương chí dương của tu tiên giới rất bất phàm, chuyên dùng để khắc chế hàn khí mà bây giờ này lại bị một luồng hơi thở đóng băng lại, quả thực là xấu hổ.

Nhưng Tịch Thiên Dạ chỉ ngoài ý muốn thôi còn cung trang nữ tử lại chấn kinh.

Lam Mị hàn khí của nàng lại không đóng băng chết Tịch Thiên Dạ... làm sao có thể!

Nàng chưa bao giờ thấy một người trẻ tuổi đáng sợ như vậy, quả thực còn thần bí hơn cả nàng nữa kia.

"Có chút nẵng lực! Bản cung cũng muốn biết ngươi đến cùng là ai, có bí mật gì."

Cung trang nữ tử hừ lạnh một tiếng, lam quang rong mắt lại tăng thêm, từ đôi mắt bắt ra hai lưỡng lam quang, bay nhanh như chớp tới con mắt của Tịch Thiên Dạ.

Công kích linh hồn!

Lông mày Tịch Thiên Dạ nhíu lại.

Vậy mà cung trang nữ tử thi triển linh hồn công kích để thăm dò bí mật trong đầu hắn.

Lá gan không nhỏ, dám thi triển công kích linh hồn với hẳn, Tịch Thiên Dạ cười lạnh một tiếng.

Xâm nhập vào linh hồn của người khác giống như một thanh gươm hai lưỡi, không cẩn thận sẽ cắt phải chính mình.

Nếu không phải tự tin tuyệt đối về bản thân thì sẽ không bao giờ xâm nhập vào linh hồn của người khác.

Tu vi của Tịch Thiên Dạ bị cung trang nữ tử áp chế nhưng ở phương diện linh hồn mà nàng muốn chiếm tiện nghi thì không có khả năng.

Chỉ thấy đôi mắt của Tịch Thiên Dạ hóa thành màu kim sắc, Chúng Sinh Kim Mâu quét ngang thiên địa, ánh mắt như được ức vạn sinh linh cầu nguyện, vô tận tín niệm lực thần thánh tràn ngập khắp thiên địa.

Đùng!

Ánh mắt cung trang nữ tử tối sầm lại, thân thể bỗng nhiên lùi lại bảy tám bước, linh quang trong mắt trở nên ảm đạm, nửa ngày sau mới khôi phục tỉnh thần.

Linh hồn va chạm mà người thua thiệt lại là nàng.


Qủy dị chính là, trong khoảng khác đó, Tịch Thiên Dạ ở trong mắt nàng như một tòa thần sơn, một thế giới,.. nàng căn bản không thấy rõ bất cứ thứ gì, phẳng phất hắn không cùng một thế giới với nàng.

Nhưng linh hồn của nàng lại bị thiếu niên kia nhìn trộm, bị nhìn trộm triệt để, linh hồn của nàng cũng không thể ngăn cản máy may.

Nàng có chút hoảng sợ, có chút bối rối cùng khó tin,.. Tất cả bí mật của mình kém chút nữa đã bị bại lộ trước mặt người khác, cũng may nàng ỷ vào tụ vi mạnh hơn mới cưỡng ép thu linh hồn niệm lực lại.

“Thì ra là thế, tu luyện Tái Thế Ma Thân của ma tộc”

Ánh mắt Tịch Thiên Dạ như hiểu ra điều gì đó, khẽ gật đầu. Nếu cung trang nữ tử không thi triển linh hồn công kích thì cũng thôi đi, nàng đã công kích, muốn thăm dò linh hồn hắn thì hẳn cũng không ngại mà tìm hiểu thân thế của nàng một phen.

Há có người nhìn trộm được linh hồn của hẳn, đừng nói chỉ là một người tu luyện Tái Thế Ma Thân mà kể cả là hỗn độn chí cao quy tắc cũng chưa hẳn nhìn được.

Thân thể cung trang nữ tử run nhè nhẹ, trong khoảng khắc đó, nàng cảm nhận được một khí tức cực kỳ kh ủng bố đến từ Tịch Thiên Dạ, mặc dù nàng không biết nó là gì nhưng tuyệt đối là thứ kh ủng bố nhất mà nàng nhìn thấy từ khi chào đời đến nay.

Biểu lộ của nàng cứng ngắc, thần sắc khó coi vô cùng, mình bị Tịch Thiên Dạ nhìn trộm nội tình mà trong mắt nàng hắn vẫn luôn có một tầng sương mù, che lấy hết tất cả liên quan đến hẳn, hoàn toàn thần bí.

"Rốt cuộc ngươi là ai?” Cung trang nữ tử thất thanh nói.

Là ma nữ tu Tái Thế Ma Thân nên tu vi kiếp trước của nàng không thấp rất có khả năng đã bước vào tiên cảnh hoặc tu tiên giả Đại Thừa kỳ sắp độ kiếp. Mà bí pháp của Tái Thế Ma Thân cũng không có nhiều trong Thủy Ma tộc, ma nữ này thân phận rất bất phàm, thậm chí còn có thể là người huyết mạch tỉnh thuần của bộ tộc.

Khó trách chỉ với tu vi Thiên cảnh mà lực lượng lại kinh khủng như vậy.

Nàng không chỉ đáng sợ ở tu vi mà thể chất của nàng cũng rất cường đại.

Tái Thế Ma Tộc của Thủy Ma tộc không giống với đầu thai như Tịch Thiên Dạ, bắt buộc phải tu luyện lại từ phàm nhân, từng bước một đi lên.


Con đường của cung trang nữ tử này không giống vậy, nàng ngưng tụ nguyên thủy phôi thai, từ đó mà thai nghèn ra ma thai nên vừa ra đời đã mang thể chất cường đại nhất thiên hạ.

Nhưng như vậy thì sao? Hắn chính là Tiên Đế, là chí tôn của trời xanh, một tiên nhân bình thường sao có thể lọt vào trong mắt của hẳn.

Cung trang nữ tử nhìn Tịch Thiên Dạ, ma khí ngập trời vẫn tản ra khắp thiên địa, ánh mắt của nàng có vẻ do dự không xác định nhưng cuối cùng lại hóa thành hung ác, một cỗ hung quang không sợ trời không sợ đất, đạp phá thiên khung, nghịch thiên mà chiến hiện lên. Ánh mắt đấy Tịch Thiên Dạ rất quen thuộc, hắn đã thấy qua trên rất nhiều nhân vật tuyệt thế rồi. Loại người này trong vũ trụ rất đáng sợ, một là bọn hắn chết sớm, hai là sẽ trở thành tên điên mà không người nào dám trêu chọc.

Nữ nhân dám mạo hiểm trùng tu, tái thế quả nhiên không tầm thường.

"Băng Tâm Lam Vũ Đao!"

Một thanh loan đao tỉnh xảo màu u lam xuất hiện trong bàn tay ngọc ngà của cung trang nữ tử, loan đao kia tản ra khí tức rất đặc thù không phải thánh khí mà Thái Hoang Thế giới vẫn gọi mà nó là một pháp bảo đặc thù, có khác biệt rất lớn với những pháp bảo thông thường.

Sưu!

Một đạo quang mang xẹt qua thiên địa, xẻ đôi cả

không gian, vạch ra một vết nứt không gian rất dài, vắt ngang trên hư không, thế giới như bị cắt ra thành hai nửa.

Mà điểm cuối cùng của vết rách chính là vị trí của Tịch Thiên Dạ.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi