VẠN CỔ CUỒNG ĐẾ

"Cách đánh giá giá trị của sòng bạc chúng ta là chuyên nghiệp nhất, xin vị Tịch Thiên Dạ đây nghe ta phân tích."

Tước Hoài Âm lập tức phân tích một cách vô cùng nghiên túc.

"Để có thể đánh giá giá trị của Nguyên Lực thần châu thì chắc chắn không thể dựa theo biện pháp truyền thống được, đúng như Hãng Dương đế tử đã nói, Nguyên Lực thần châu chính là chí bảo vô giá, cho nên dù là hoang thạch thượng cổ phổ thông căn bản không cách nào đánh giá được.

Nhưng trong tòa Hắc Bạch thần thành này có hai loại bảo vật được gọi là Bạch Ly Châu và Mặc Tâm Châu, hai khỏa thần châu này động dạng ẩn chứa lực lượng của thần linh, nên là lấy chúng ra để đánh giá Nguyên Lực thần châu là thích hợp nhất rồi."

"Đầu tiên chúng ta sẽ phân tích về số lượng, khỏa Nguyên Lực thần châu trong tay các hạ thuộc về dạng khá lớn, nguyên lực ẩn chứa trong đó tương đương với lực lượng của mười vạn khỏa Bạch Ly Châu, đương nhiên đây mới chỉ là so trên mặt số lượng. Còn về chất lượng, nguyên lực được chứa đựng trong này vô cùng tinh thuần, có sự khác biệt về "chất rõ rằng so với Bạch Ly Châu và Mặc Tâm Châu, từ điểm này mà nói thì giá trị của nó phải gấp mười lần so với số lượng.”

"Đúng vậy, các hạ không có nghe lầm, chỉ vẻn vẹn bằng vào chất lượng đã khiến giá trị cơ bản của số lượng tăng lên gấp mười lần, tương đương với trăm vạn khỏa Bạch Ly Châu."

Phương thức nói chuyện của Tước Hoài Âm tương đối nhiệt tình, đồng thời khiến người ta cảm thấy rất có lý.

Mà nghe đến trăm vạn khỏa Bạch Ly Châu thôi cũng đã rợn hết cả người, dù sao thì nghe nói toàn bộ tòa Hắc Bạch thần thành này cũng chỉ có mấy trắm vạn khỏa mà thôi, chưa kể đó còn là thành quả tích lũy của từng đời lại từng đời, đã ức vạn năm nay của Hắc Bạch thần thành.


"Tước chủ sự, a thấy ngươi làm ăn có chút không sạch sẽ rồi, Bạch Ly Châu sao có thể lấy ra để so sánh với Nguyên Lực thần châu được, hai cái cách biệt quá xa, đây là đang làm nhục Nguyên Lực thần châu. Ngươi đừng quên là mặc dù Bạch Ly Châu ẩn chứa thần lực, nhưng không cách nào sử dụng được, chẳng khác gì một vật sưu tập mà thôi. Nguyên Lực thần châu thì khác, nó là bảo vật chân chính đến từ thần linh."

Hãng Dương đế tử lạnh lùng nói ra, không thể để chủ sự sòng bạc lừa dõi Tịch Thiên Dạ đang mơ mơ màng màng kia được, ngộ nhỡ thật sự căm cố Nguyên Lực thần châu thì hồng.

Tước Hoài Âm lườm Hằng Dương đế tử một cái, không chút hoang mang phản bác lại.

"Ta đồng ý với cách nhìn nhận của Hằng Dương đế tử, Nguyên Lực thần châu chính là chí bảo vô giá, có rất ít đồ vật có thể định giá được giá trị của nó, nhưng vì vị Tịch Thiên Dạ đây đã yêu cầu, là người làm ăn ta chỉ có thể tận lực thỏa mãn yêu cầu của hắn.

Trong mắt ta, Bạch Ly Châu cũng ẩn chứa thần lực, nên đây chính là vật tốt nhất để mang ra đánh giá. Huống chỉ Bạch Ly Châu cũng là loại tiền tệ có cấp bậc cao nhất trong Hắc Bạch Thần Thành, có thể mua cơ hồ tất cả bảo vật ở đây. Vậy thì ta định giá như vậy thì có chỗ nào không ổn sao?”

Tước Hoài Âm không hề phản bác lại ý kiến của Hằng Dương đế tử, ngược lại còn tán đồng quan điểm của hắn, nhưng đồng thời cũng chỉ ra đây là yêu cầu của chính Tịch Thiên Dạ, bên cạnh đó còn nói rất rõ ràng giá trị của Bạch Ly Châu.

Cách thức nói chuyện này rất có chừng mực trật tự, dễ dàng thu được hảo cảm của người nghe.

Quả nhiên, Tịch Thiên Dạ có vẻ như bị Tước Hoài Âm thuyết phục, khẽ gật đầu.


Hằng Dương đế tử thấy vậy, trong lòng lo lẳng vô cùng, không ngừng thầm mắng to Tịch Thiên Dạ ngu xuẩn, thậm chí hận không thể đánh Tịch Thiên Dạ một trận tơi bời, sao trên đời này lại có người ngu ngốc đến cỡ này chứ.

Nhưng hắn biết..... đây không phải là đại lục Nam Man, mà là Hắc Bạch thần thành. Nếu hẳn không thể thuyết phục được Tịch Thiên Dạ chủ động thay đổi chủ ý thì hẳn cũng không còn bất kỳ biện pháp nào nữa.

"Tịch Thiên Dạ, Nguyên Lực thần châu trong tay người không phải Nguyên Lực thần châu bình thường, lai lịch của nó rất bất phàm."

Hãng Dương đế tử hít sâu một hơi, để cho mình tỉnh táo lại, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Tước Hoài Âm, lạnh lùng nói.

tước chủ sự, tại hạ cho rằng đạo đức nghề nghiệp của ngươi có vấn đều, có ý đánh giá sai giá trị thật sự đồ vật của khách hàng, nói giảm xuống.”

"A, vì sao ngươi lại nói vậy?"

Tước Hoài Âm thản nhiên nói.


Hằng Dương đế tử cười lạnh.

"Đừng cho ta không biết nhìn hàng, khí tức mà Nguyên Lực thần châu trong tay của Tịch Thiên Dạ tỏa ra rất giống với Bạch Ly Châu, hiển nhiên là nó có chung nguồn gốc với Bạch Ly Châu.

Mà ai ai trong Thiên Lan di tích cũng biết được nguồn gốc của Bạch Ly Châu đều xuất phát từ một vị đại tông chủ của Thiên Lan Thần Tông, được xưng là Thiên Lan Thần Nữ Mộng Bạch Ly.”

"Mộng Bạch Ly thần nữ được xưng là Thiên Lan đệ nhất thần tại thời đại thần thoại thượng cổ, là người đứng đầu trong các vị thần của Thiên Lan Thần Tông, Nguyên Lực thần châu được nàng ngưng tụ ra há có thể so sánh với những Nguyên Lực thần châu thông thường? Ngươi là người chủ sự của sòng bạc, nhãn lực tự nhiên bất phàm, chưa kể còn là người bản địa của Thiên Lan di tích, sao lại có thể không biết được điểm khác biệt này của khỏa Nguyên Lực thần châu đây, thế nhưng ngươi lại cố ý giấu diếm không nói, muốn lừa gạt khách hàng, đây chính là làm bẩn danh dự của Hắc Bạch thần thành."

Nhưng Tước Hoài Âm không chút hoang mang, thản nhiên nói lại.

"Nhãn lực của Hãng Dương đế tử đúng là không khén, nhưng vẫn nói sai. Giá trị của Nguyên Lực thần châu được Thiên Lan thần nữ ngưng tụ ra sẽ chỉ có cao hơn so với ngươi nói, bởi vì lực lượng của Hắc Bạch Thần Thành chúng ta đồng nguyên với Thiên Lan thần nữ nên cực kỳ hòa hợp với khỏa Nguyên Lực thần châu đây. Vậy nên giá trị của nó đối với Hắc Bạch thần thành bọn ta sẽ cao hơn nhiều”

"Sự đánh giá vừa rồi của ta cũng chưa kết thúc, hi vọng Hãng Dương đế tử đừng có tùy tiện chen ngang cuộc nói chuyện của người khác! Bởi vì lại lịch của khoả Nguyên Lực thần châu này rất đặc thủ, đối với sinh linh trong Hắc Bạch thần thành bọn ta thì giá trị của nó phải tăng gấp đôi nữa. Nói cách khác, ta định giá cuối cùng của nó là hai trăm vạn khỏa Bạch Ly Châu.”

Tước Hoài Âm duỗi ra hai ngón tay, lắc lắc trước mặt Hằng Dương đế tử.


Hãng Dương đế tử hít một hơi khí lạnh, hẳn không ngờ rằng Tước Hoài Âm có gan lớn và sự quả quyết như thế, trực tiếp tăng giá lên gấp đôi.

Tiền tài là lời giải thích chính xác nhất, vên vẹn một câu cũng có đánh tan mọi lời nói của hắn.

Hai trắm vạn khỏa Bạch Ly Châu đấy nha..... toàn bộ Hắc Bạch thần thành tích lũy ức vạn năm cũng chỉ có mấy trăm vạn đi, cơ hồ là chiếm lấy một nửa rồi

Dù là Hãng Dương đế tử cũng không dám mơ đến tài phú khổng lồ như thế.

Những người khác trong sòng bạc cũng nhao nhao quay sang đây hóng chuyện.

Nguyên Lực thần châu xuất thế là một đại sự có thể rung động toàn bộ Hắc Bạch thần thành.

Mà nhờ vào cuộc tranh luận giữa Hằng Dương đế tử và Tước chủ sự, lai lịch trong truyền thuyết của khỏa Nguyên Lực thần châu này cùng với sự định giá của nó càng là đặc sắc vô cùng.

Ai mà ngờ được khỏa Nguyên Lực thần châu kia lại xuất phát từ trong tay của vị Thiên Lan thần nữ trong truyền thuyết kia.

Nàng là một người có địa vị bất phàm trong Thiên Lan Thần Tồng, từng là một đời đại tông chủ của Thiên Lan Thần Tông trong thời kì thượng cổ thần thoại, đã xung phong dẫn đầu Thiên Lan Thần Tông phản kháng lại đại địch xâm lấn, thân tử hồn diệt. Nghe nói rằng thần thi của vị Thiên Lan thần nữ này đang được lưu giữ trong Thiên Lan Thần Cung, trấn áp Thiên Lan di tích ức vạn năm. Đây cũng là lí do vì sao bên trong Thiên Lan di tích sẽ xuất hiện Bạch Ly khoáng mạch, bởi vì do thần lực được thần thi của Thiên Lan thần nữ phát ra, ngưng tụ mà thành.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi