VẠN TỘC CHI KIẾP

"Hôm nay ta nói nhiều lời như vậy là vì muốn học viên các ngươi hãy học tập bọn họ. Ở Văn Minh học phủ này, hãy ghi nhớ thân phận của chúng ta, chúng ta là Văn Minh sư, là nhà thám hiểm, là người luôn tìm tòi và truy cầu kiến thức mới chứ không phải là mãng phu!"

"Thực lực của Chiến Tranh học phủ mau chóng tiến bộ, cường giả sẽ nhiều hơn sau khi học bản công pháp này thì đã sao? Bọn hắn phải biết, công pháp mà bọn họ coi như thần thánh đó không phải do Chiến giả nghiên cứu ra được, mà là do chính Văn Minh sư chúng ta truyền thừa!"

Vị nghiên cứu viên càng nói lại càng cao hứng: "Nhớ kỹ, chúng ta là Văn Minh sư! Văn Minh sư không nhìn thực lực, thực lực mặc dù trọng yếu, nhưng đừng quên bản chất, đừng quên sơ tâm của chúng ta. Ta tin tưởng mỗi học viên khi tới đây đều ôm trong lòng một tín niệm, chúng ta là kẻ phân tích nền văn minh, thăm dò bản chất sinh mệnh, truy cầu kiến thức mạnh mẽ, truyền thừa văn minh chi hỏa của cường giả đời trước và là người sẽ nghiên cứu ra công pháp để truyền thừa cho đời sau."

"Ta hết sức vui mừng khi thấy đám người Tô Vũ tuy thực lực cường đại nhưng vẫn không quên sơ tâm của mình."

"Trong mắt ta bây giờ, học viên đều quá mức táo bạo, việc truy cầu thực lực mạnh mẽ hiển nhiên không sai, thế nhưng thuật nghiệp hữu chuyên công, rất nhiều học viên không có thiên phú trong mảng tu luyện, nhưng lại từ bỏ việc truy cầu học vấn, kết cục dở dở ương ương, không đi được tới đỉnh cao nào, đây đâu phải là mục đích ban đầu khi Đại Hạ Văn Minh học phủ thành lập.”

Vị nghiên cứu viên này đã lớn tuổi, một lòng một dạ chuyên tâm vào việc nghiên cứu học thuật.

Đối với sự tình rất nhiều học viên hiện tại chỉ chuyên chú vào việc truy cầu tăng cao thực lực, hiển nhiên ông không vừa lòng.

Thiên tài truy cầu thực lực, cái này có thể lý giải.

Nhưng đáng tiếc rất nhiều người lại không nhận ra bản thân mình chẳng phải là thiên tài trên con đường tu luyện, để rồi lơ là luôn cả lĩnh vực nghiên cứu. Có không ít người khi vừa nhập học đã nắm giữ mấy chục, thậm chí là trên trăm môn ngôn ngữ, thông hiểu đủ các loại tri thức văn minh, kết quả sau khi vào học phủ lại dần buông xuống thứ mình am hiểu, chạy đi chăm chăm tu luyện, cuối cùng tu vi chẳng hơn ai, mà kiến thức ban đầu cũng dần mai một.

Hôm nay ông trắng trợn ở khu truyền đạo tuyên dương sở nghiên cứu Nguyên Thần, tuyên dương đám người Tô Vũ chính là vì muốn cảnh tỉnh và nhắc nhở lại mọi người.

Để cho các học viên hiểu rõ, chúng ta nên làm cái gì.

300 ngàn điểm công huân, đủ để cho các ngươi kích động chưa?

Lưu danh sử xanh, việc này có đủ để cho các ngươi động tâm?

Hãy nhớ, không phải chỉ con đường tăng tiến tu vi mới có thể thu hoạch được sự tôn trọng từ những người xung quanh mình.

...

Tin tức này không chỉ gây xôn xao ở Đại Hạ Văn Minh học phủ.

Trên thực tế, các học viên ở Đại Hạ Chiến Tranh học phủ còn kích động hơn nhiều lắm.

Số ít học viên thiên tài đã thu được phiên bản truyền thừa đệ nhị, sau đó liền cấp tốc bế quan tu luyện.

Trước tiên khai khiếu, sau đó phụ tu công pháp để tiến hành hợp khiếu, thuận lợi tiến vào Vạn Thạch.

Mà những người đã là Vạn Thạch cảnh cũng có thể tu luyện, bao gồm cả các học viên trước đó còn chưa thể hợp khiếu hoàn toàn cũng bắt đầu sốt sắng tu luyện.

Thậm chí ngay cả Đằng Không, Lăng Vân giờ phút này cũng đều muốn tu luyện.

Tranh thủ trước khi tiến giai Sơn Hải thì mau chóng đem toàn bộ khiếu huyệt của nhất giai công pháp trọng hợp lại, sau này thực lực bộc phát sẽ càng mạnh mẽ hơn.

Đương nhiên, Hạ Hầu gia không phải nhà từ thiện.

Y thu phí không thấp!

Bởi vì hai bản《 Song Ngô Hợp Khiếu Pháp 》này không phải là ý chí chi văn, cho nên bản trước y thu phí 20 điểm công huân; bản sau thì y thu tận 50 điểm công huân.

Nếu là ý chí chi văn thì giá cả lại càng đẩy lên cao.

Đáng tiếc hiện giờ còn chưa có vị Văn Minh sư nào hoàn toàn thấu triệt phương diện hợp khiếu để quán thông nội dung trong đó rồi viết ra thành một bản ý chí chi văn.

Thế nhưng chỉ là một văn bản đơn thuần mà thu phí nhiều như vậy thì cũng đã hết sức kinh người.

Bởi vì mới truyền ra, cho nên thu phí sẽ cao hơn, chờ đến sau này thì chắc chắn giá cả sẽ giảm xuống, điểm này mọi người đều biết, có điều đã là thiên tài bức thiết muốn tu luyện, có ai nguyện ý vì giảm bớt chút ít công huân mà lại cắn răng chờ đợi, để cho người xung quanh tu luyện trước, tiến bộ vượt mặt mình?

Bản sơ cấp chỉ cần khai khiếu 18 cái, cơ hồ học viên của các học phủ đều nguyện ý học tập, chỉ là mở nhiều thêm vài cái khiếu huyệt mà thôi.

Người người đều học như vậy, có thể nhẩm tính ra Hạ gia sẽ thu về tới mấy trăm vạn!

Mà đây mới chỉ tính riêng Đại Hạ phủ.

Nhân cảnh vẫn còn rất nhiều đại phủ khác.

Đương nhiên, thời gian về lâu về dài thì giá cả sẽ càng lúc càng hạ, vả lại các học phủ chắc chắn cũng sẽ đòi trích phần trăm ra để thu mua số lượng lớn, lợi nhuận tới tay Hạ gia sẽ ít đi một chút, thế nhưng người sáng suốt đều biết lần này Hạ Hầu gia kiếm được một khoản lớn rồi.

Trong thời gian ngắn, số điểm công huân mà y kiếm được hiển nhiên đã vượt xa con số 300 ngàn điểm trả cho đám người Tô Vũ.

...

Ngay tại thời điểm tin tức này đang lan truyền khắp nơi tại Đại Hạ phủ.

Thì ở Tu Tâm các, hội nghị Các lão lại gấp rút được mở ra.

Tôn các lão vỗ bàn, cả giận quát: "Tô Vũ có phải đã quên mất việc sở nghiên cứu của hắn là học phủ cùng học viện phê duyệt cho hay không? Hắn làm ra Hợp Khiếu pháp thì đầu tiên cần phải báo cáo lên học viện và học phủ, sao lại dám tự tiện giao dịch ra ngoài, dù đối phương là Hạ gia thì đây cũng là hành vi không chấp nhận được."

"Dựa theo quy củ thì cũng nên là học phủ được hưởng ưu tiên bán đứt quyền, kết quả còn chưa ai biết gì về nghiên cứu của hắn thì hắn đã trực tiếp bán đi, có phải Tô Vũ hoàn toàn không đặt quy củ vào trong mắt rồi không?"

Lời này vừa nói ra liền có vài vị Các lão hùa theo gật đầu, không phải là bọn họ cố ý gây chuyện, mà là vì dựa theo quy củ của học phủ thì đúng là Tô Vũ nên làm vậy.

Sở nghiên cứu dù sao cũng là học phủ phê duyệt cho ngươi, vả lại ngươi còn là học viên của học phủ. Nếu làm ra bất kỳ kết quả gì thì trước tiên nên báo cáo lên trên để mọi người bàn bạc, chứ không được tự ý bán cho người ngoài, bất kể người ngoài ấy là người của Hạ gia.

Tôn các lão giận dữ, một mặt là bởi vì chuyện này, một mặt khác là ông lo lắng một khi Hợp Khiếu pháp truyền bá ra ngoài, danh tiếng của Tô Vũ và Nguyên Thần sở nghiên cứu chắc chắn sẽ vang xa, đến lúc đó đa thần văn nhất hệ liền có khả năng tro tàn lại cháy!

Cách đây không lâu, bởi vì chuyện cấu kết học viên vạn tộc nên thanh danh của Tô Vũ cực xấu.

Nhưng hiện tại Hợp Khiếu pháp vừa ra mắt, những tin đồn không hay trước đó trong nháy mắt liền nổ tung như bong bóng nước.

Nhất là ở bên Chiến Tranh học phủ, hiện tại công pháp mới chỉ vừa xuất hiện, vẫn còn chưa thấy được kết quả, nhưng có thể xác định khi mọi người bắt đầu cảm nhận được chỗ tốt của bản Hợp Khiếu pháp này thì tên tuổi của Tô Vũ sẽ trở thành huyền thoại trong mắt của vô số người bên Chiến giả đạo.

Khi đó, kế hoạch của Đơn thần văn nhất hệ sẽ triệt để phá sản!

Những ngày qua, Tô Vũ một mực điệu thấp bản thân, không ra mặt cũng không lên tiếng thanh minh gì về chuyện vạn tộc học viên bên kia, điều này khiến Tôn các lão rất cao hứng, cho rằng Tô Vũ cuối cùng cũng bị áp lực xung quanh đè xuống.

Nào ngờ hay rồi, chỉ trong nháy mắt, Tô Vũ lại biến thành tấm gương sáng của Văn Minh học phủ.

Tiếp tục như thế, đa thần văn nhất hệ thật sự có thể đông sơn tái khởi.

Tôn các lão nhìn về phía Vạn Thiên Thánh, trầm giọng nói: "Ta biết bên ngoài bây giờ đều nói Tô Vũ có thiên phú vô song, là thiên tài lĩnh vực nghiên cứu lẫn tu luyện, nhưng quy củ chính là quy củ, phủ trưởng, có phải ngài nên hành xử công bằng một chút hay không?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi