VẠN TỘC CHI KIẾP

Vạn Thiên Thánh gật đầu, vừa muốn mở miệng thì lại có người cười ha hả xen ngang: "Lão Tôn, nóng nảy như vậy làm gì! Lần sau ngươi xem cho rõ điều lệ trong quy củ rồi hẵng đến gây chuyện, dựa theo quy củ của học phủ chúng ta, nếu sở nghiên cứu làm ra kết quả gì thì đệ nhất ưu tiên không phải là học viện hay học phủ, mà là nhân viên của sở nghiên cứu bọn họ."

"Đến mức độ này thì ta nghĩ cũng không còn ai ở đây là không biết thân phận của Hạ Hổ Vưu. Hắn là nhi tử của Hạ phủ chủ, hắn đại biểu cho Hạ gia!"

"Tô Vũ đem công pháp cung cấp cho Hạ gia, Hạ gia mua đứt, đây là chuyện hợp tình hợp lý hợp pháp, sai ở đâu?"

Tề các lão lại cười ha hả nói tiếp: "Không chỉ Hạ Hổ Vưu, dù cho cung cấp cho Ngô gia, Trịnh gia hay Hồ gia đều là việc hợp lý, nội bộ nhân viên có quyền ưu tiên cao hơn so với học phủ. Ta nghĩ ngươi phải minh bạch chuyện này mới phải."

Lời này vừa nói ra, Tôn các lão liền khựng lại, nhưng rất nhanh ông ta liền nghiêm mặt phản bác: "Đám người Hạ Hổ Vưu cũng không phải kẻ nắm giữ sở nghiên cứu..."

"Ai nói không phải?"

Tề các lão gạt ngang: "Tô Vũ là người nghiên cứu và phát minh ra Hợp Khiếu pháp, chuyện này không sai. Nhưng tài chính duy trì, tài liệu hỗ trợ tham khảo đều là do những người khác trong sở nghiên cứu cung cấp. Chẳng lẽ ngươi không biết chuyện Hồng Đàm thiếu nợ trọn vẹn 300 ngàn điểm công huân, Tô Vũ bây giờ đã được Hồng Đàm thừa nhận làm người phát ngôn của đa thần văn nhất hệ, xem như mạch chủ, mặc dù nhất mạch bọn họ đã không còn, nhưng Tô Vũ không thể thoái thác được trách nhiệm và nghĩa vụ của mình. Hắn mắc nợ, những người kia lại ra tài chính, coi như là đối tác của sở nghiên cứu Nguyên Thần, đây chính là sự thật rành rành ra trước mắt. Thế thì bọn họ còn không phải là người nắm giữ sở nghiên cứu thì ai mới là người nắm giữ? Cho nên tính đi tính lại thì ta vẫn chẳng thấy Tô Vũ vi phạm bất luận quy tắc nào cả."

Dứt lời, Tề Các lão thản nhiên nhìn thẳng vào mặt Tôn Các lão, nói thẳng: "Lão Tôn, đừng vì chuyện cá nhân mà hành xử ấu trí như thế. Đường đường là một Sơn Hải mà từ trước đến nay đều tìm cách chèn ép học viên, ngươi không thấy mất mặt sao? Có bất mãn gì thì cứ đi tìm Hồng Đàm tính sổ sách! Đối với quy tắc học phủ, chỉ e Tô Vũ còn nắm kỹ càng hơn ngươi, nếu hắn không nắm chắc, ngươi cho là hắn sẽ tùy tiện làm à? Ta khuyên ngươi một câu, đừng tự chuốc nhục nhã nữa!"

Tề Các lão không chút khách khí, lại quay sang hỏi Hạ Trường Thanh: "Chi bằng hỏi Hạ phó phủ trưởng xem sao, ngài nói xem, bán cho Hạ gia có hợp lý không?"

"..."

Hạ Trường Thanh nghiến răng, ngươi hỏi ta?

Má nó.

Ta có thể nói thế nào?

Ta dám nói không hợp lý?

Ta mà dám, ngay trong ngày hôm nay chuyện này sẽ tới tai Hạ Hầu gia, vị đường đệ kia hiển nhiên không phải là người dễ trêu vào.

Nhưng nếu ta phản bác, đó chính là vả mặt Tôn Các lão.

Tề Các lão nhướng mày như xem trò vui, không cần đợi Hạ Trường Thanh trả lời, ông đã tủm tỉm cười nói tiếp: "Tôn các lão, đừng gây chuyện nữa. Ta thấy ý tứ của Tô Vũ hiện tại là Đơn thần văn nhất hệ cũng có thể học, ngươi mà thật sự chọc giận đối phương, coi chừng hắn không trao quyền cho học viên Đơn thần văn nhất hệ các ngươi. Một khi chuyện này truyền ra ngoài, ngươi chính là kẻ cầm đầu, ngươi nghĩ xem các học viên trong hệ sẽ nguyền rủa ngươi như thế nào? Còn dám học trộm ư? Ha ha, đó là chuyện phạm pháp! Ta cũng chờ xem học viên Đơn thần văn nhất hệ các ngươi có kẻ nào không muốn học đây."

Nghe ông nói thế, vài vị Các lão khác của Đơn thần văn nhất hệ liền biến sắc, Tôn các lão đỏ bừng mặt, cả giận quát: "Lẽ nào hắn dám? Hạn chế học viên học công pháp, Tô Vũ đây là muốn tạo phản?"

"..."

Có người cười lạnh, có người sâu kín nhìn Tôn Các lão.

Nửa ngày sau, Vạn Thiên Thánh mới thản nhiên lên tiếng: "Đừng nói như vậy, công pháp là của Tô Vũ, mặc dù hắn đã bán đứt cho Hạ gia, nhưng sự thật vẫn không thay đổi đó là công pháp do Tô Vũ nghiên cứu ra. Hiển nhiên ít nhiều hắn vẫn có quyền chủ đạo lên tiếng, hắn mà không trao quyền cho Hạ gia truyền thụ cho Đơn thần văn nhất hệ... Ngươi có khả năng khiển trách hắn, có thể chán ghét hắn, thế nhưng ngươi lại không có quyền can thiệp vào quyết định của Tô Vũ."

Vạn Thiên Thánh nhìn thẳng về phía Tôn Các lão, ánh mắt thâm sâu, "Tôn Tường, Đơn thần văn nhất hệ các ngươi biết điều chút đi, cứ nhất định phải náo động đến khi các ngươi đầy bụi đầy đất mới được? Đừng quên, Đơn thần văn nhất hệ không chỉ có ở mỗi học phủ mà chúng ta, mà là có ở khắp các đại phủ, một khi Tô Vũ kiên quyết không cho học viên của toàn bộ Đơn thần văn nhất hệ học công pháp của hắn, tới lúc đó, người bọn chúng hận nhất là hắn, hận thứ nhì chính là ngươi. Mà có lẽ nỗi oán hận ngươi còn lớn hơn cả oán trách Tô Vũ, ngươi muốn gánh chịu sự tức giận của hàng vạn người này sao?"

Sắc mặt Tôn các lão biến hóa!

Đúng vậy, một khi Đơn thần văn nhất hệ thật sự bị hạn chế, chắc chắn người thù ghét ông sẽ còn nhiều hơn người căm phẫn Tô Vũ.

Vạn Thiên Thánh lại nói: "Việc này dừng ở đây đi! Lúc trước nếu các ngươi đưa cho Tô Vũ một bộ phận tài chính khởi động, vậy bây giờ chúng ta còn có chút quyền ăn nói trước mặt hắn. Nhưng thực tế thì sao? Mọi người ngồi đây hẳn cũng đều đã biết, đám Tô Vũ chỉ lấy được một cái xác sở nghiên cứu rỗng tuếch, sở nghiên cứu như vậy đáng tiền à? Cùng lắm thì bọn hắn lại dọn đi, ngươi cảm thấy với tình hình hiện tại, các địa phương khác sẽ không ai hoan nghênh Nguyên Thần sở nghiên cứu của bọn hắn dọn tới? Ngươi nhất định phải bức cho đám người Tô Vũ dứt áo ra đi thì mới cam tâm?"

Vu Hồng có chút không cam lòng nói: "Phủ trưởng, nhưng hắn đã đem công pháp truyền ra ngoài, việc này chẳng có lợi ích gì cho học phủ..."

Vạn Thiên Thánh nhìn bà, lạnh lùng nói: "Ếch ngồi đáy giếng! Tô Vũ đưa ra thành quả này thì thanh danh của học phủ sẽ càng lớn, vả lại công pháp của hắn cũng sẽ được truyền bá tại học phủ. Đây là lợi ích rất lớn, không chỉ là lợi ích của học phủ, mà còn là lợi ích của Đại Hạ phủ, thậm chí là cả Nhân tộc! Lẽ nào cái gì có lợi cho Đơn thần văn nhất hệ thì mới là có lợi cho toàn bộ học phủ? Từ bao giờ Đơn thần văn nhất hệ lại có thể thay mặt toàn bộ học phủ rồi?"

Dứt lời, Vạn Thiên Thánh liền nhìn về phía các vị Các lão khác, bình tĩnh hỏi: "Chư vị Các lão nghĩ như thế nào?"

Tề các lão là người đầu tiên hưởng ứng: "Phủ trưởng nói rất đúng!"

"Không sai, có thể truyền bá công pháp đó ra chính là chuyện có lợi đối với tất cả mọi người, đồng thời cũng là chuyện có lợi đối với học phủ. Hiện giờ nhắc tới sở nghiên cứu Nguyên Thần, có ai mà không biết sở nghiên cứu này trực thuộc Đại Hạ Văn Minh học phủ? Đây cũng là học phủ của chúng ta mà dương danh!"

Mấy người Vu Hồng cùng Tôn Các lão liếc nhìn nhau, không lên tiếng nữa.

Nếu còn nói thêm gì, có khi thật sự sẽ trở mặt với toàn bộ cao tầng học phủ, thậm chí là đối đầu với Hạ gia.

Trước đó bọn họ còn muốn lôi kéo mấy vị Các lão cùng nhau trừng phạt Tô Vũ.

Kết quả hướng gió lại thay đổi.

Đây là tín hiệu rất nguy hiểm!

Trước đó Tôn Các lão còn cho rằng việc Tô Vũ bán đồ cho Hạ gia thì sẽ không mang lại lợi ích gì cho học phủ, ông cảm thấy buổi họp ngày hôm nay hẳn là mọi người nên bàn bạc việc trừng phạt Tô Vũ như thế nào, kết quả Tề Các lão lên tiếng, Vạn Thiên Thánh cũng tỏ thái độ bênh vực… Cuối cùng thái độ của toàn bộ Các lão đều thay đổi.

Sự tình đã lỡ, bây giờ có nói gì cũng vô dụng.

Ai bảo Thần Văn học viện các ngươi trước đó không cho người ta bất kỳ tài chính khởi động nào. Đối với hết thảy sở nghiên cứu mà nói, rất hiếm có tình huống tương tự xuất hiện.

Thế mà Tô Vũ bên này một mao đồng cũng chẳng nhận được.

Muốn trách thì chỉ có thể trách chính các ngươi, bằng không ngay từ đầu cứ đưa xuống một chút, dù cho Tô Vũ không tiếp nhận thì các ngươi vẫn cứ cưỡng ép đưa qua, tới lúc đó hiển nhiên Tô Vũ không cách nào cự tuyệt, nếu hắn cự tuyệt thì có nghĩa là hắn không biết điều, sớm có dự mưu, cố ý gạt bỏ học phủ qua một bên.

Nhưng bây giờ bọn họ thì không có tư cách nào để chỉ trích Tô Vũ.

Mấy người Tôn Các lão đều không nói thêm gì nữa, bây giờ càng nói thì chỉ càng khiến người ta chán ghét hơn.

Có điều vấn đề trừng phạt Tô Vũ thì có thể bỏ qua, nhưng chuyện bình xét cấp bậc thì Tôn Các lão không thể nhịn được.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi