VỢ TỔNG TÀI, EM NGOAN CHO ANH!



Tên hay sinh sự đó ôm vai, ngạo nghễ nói: “Đừng trách tôi không nhắc nhở hai người,muốn được nhận lương thì cứ cư xử tốt hơn cho tôi.

Thấy nước bẩn ở đó hết, xả ngay và thay bằng nước mới vào! “
Là thân tín của Tôn mập, hắn đương nhiên biết một số chuyện bên trong, cái gọi là lương thưởng đều là vỏ bọc, chỉ cần những người này ký tên, đừng nói là lấy lại tiền, nói không chừng còn phải khuynh gia bại sản cộng với án tù!
Nhưng trước mắt tất nhiên vẫn phải sai bảo thật tốt để xóa tan mối hận bị đánh lần trước!
Triệu Nam Thiên dựa vào ghế sô pha, làm ra vẻ lãnh đạm, “Không đi, tôi tới đây làm việc, không phải phục vụ lãnh đạo!”
Từ Minh cũng diễn theo, “Đúng vậy, không phải chỉ là bốn tháng tiền lương sao? Cùng lắm thì không lấy nữa! Ngươi dọa ai?”
“Ngươi… ngươi!” tên hay sinh sự đó đã đâm lao phải theo lao, mặt hắn đỏ bừng.

Tôn mập vội vàng giải vây, “Bỏ đi, chuyện này cứ để tùy tâm đi!”
Trong lúc nói, hắn thầm liếc mắt một cái ra hiệu, đã đợi lâu vậy rồi, cậu đừng làm hỏng chuyện!

Tên hay gây sự hừ lạnh một tiếng, nhìn hai người bọn họ như thể hai kẻ ngốc.

Sau bao bộn bề công việc, cuối cùng mọi người cũng đã hoàn thành.

Tôn mập triệu tập mọi người và nói: “Lãnh đạo lát nữa đến là người từ trụ sở chính, sau này cũng sẽ phụ trách cục an ninh của vùng Đông Châu chúng ta.

Đó là quan hệ anh em với ta! “
Trong khi nói, ánh mắt của anh ta nhìn đám đông một lượt, “Tôi muốn khuyên một số người, đừng qua mắt tôi! Công ty chúng ta có rất nhiều bộ phận an ninh, tại sao lại chọn Giang Uyển là điểm dừng chân đầu tiên? Đó là vì lão Tôn tôi có chỗ đứng, chỗ dựa vững chắc! “
Sợ mọi người không hiểu, gã ta thẳng thắn nói: “Tôi không ngại nói với mọi người rằng sau đợt kiểm tra này, nhất định lão Tôn tôi sẽ được thăng chức! Vì vậy điều gì nên nói và điều gì không nên nói, mọi người tốt nhất hãy cân nhắc cho kĩ! “
Vừa nói xong, gã còn cố ý vô tình nhìn về phía Triệu Nam Thiên, trong lòng tràn đầy tự hào.

Triệu Nam Thiên cậu lợi hại thì sao? Chẳng phải vẫn bị lão Tôn ta quay mòng mòng và bị tôi đuổi khỏi bộ phận an ninh sao?

Sau ngày hôm nay, Triệu Nam Thiên cậu chính là tù nhân, đợi đến khi ta bắt được Mạnh Nhã, xem ngươi còn điên cuồng đến mức nào!
Đúng lúc gã ta đang tự hào thì chuông điện thoại vang lên.

Tôn mập vội kiếm chỗ nào đó không có người, nịnh hót nói, “Anh họ!”
Đầu dây bên kia có một giọng nam bình tĩnh vang lên, “Bộ trưởng Uông sắp tới rồi, một lát nữa cư xử cho tốt, đừng làm mất mặt tôi!”
Tôn mập nghiêm mặt nói: “Dạ vâng, anh đừng lo, khu đất rộng một mẫu ba phần tư của Sở an ninh, em cam đoan sẽ không có phiền phức! “
Nửa giờ sau, một đoàn xe chạy vào tiểu khu, tất cả đều là Audi.

Tôn mập dẫn theo người, xếp hàng bên ngoài Cục An ninh, tư thế chuẩn quân trang cùng quần áo đồng phục, trông có vẻ giống như có chuyện gì hơn.

Triệu Nam Thiên đứng ở cuối hàng thứ hai, những tên lãnh đạo trước mặt anh này anh đều không quen ai.

Tuy nhiên nghe ngữ khí của Tôn mập, trong đây có quản lý tài chính cấp cao của công ty, cũng như một số phó trưởng phòng của Cục An ninh, tất cả những người này bình thường đều rất khó nhìn thấy.

Chỉ có người ở giữa là Triệu Nam Thiên nhìn thoáng qua đã nhận ra, trên cổ có vết bầm tím, không phải là trưởng vệ sĩ bên cạnh Hoa Tứ Thiếu sao?


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi