VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 618

“Nếu có thể, em muốn trở về gặp bố mẹ và Phi.” Cô nhỏ giọng nói.

Sau ca phẫu thuật, Phi cuối cùng cũng tỉnh lại, sau một năm hồi phục, nó lại thi vào đại học, chừng hai năm nữa là tốt nghiệp Đại học Y Long Minh.

Cách đây một năm, cô lén gọi điện cho mẹ, biết cô còn sống mẹ cô bắt đầu khóc lên vì xúc động.

Cô đã nhờ mẹ giữ bí mật, không được nói cho bất kỳ người nào kể cả bố và Phi.

Vì vậy đối với họ, cô đã không còn tồn tại.

“Đừng lo, để anh thu xếp.” Hứa Nhã Thanh vỗ vai cô.

Im lặng một lúc, anh chuyển chủ đề: “Hai ngày nữa, buổi triển lãm trang sức quốc tế sẽ được cử hành ở thành phố Dương Hà, vừa vặn nhân cơ hội này đánh nhãn hiệu vào thị trường phương Đông.”

Cô gật đầu, cô cũng có kế hoạch này.

Đây là một nhãn hiệu trang sức do cô sáng lập ra tại An Kỳ, với những thiết kế mới lạ và thời thượng, mới nổi lên trong ngành trang sức và được các thế hệ trẻ khá ưa chuộng.

Cô biết Hứa Nhã Thanh không phải lúc nào cũng có thể chạy qua lại giữa Lốt Ăng Gơ Lát và Thành Đô, chờ sau khi anh ấy tiếp quản công việc kinh doanh của gia đình, thì sẽ thường xuyên không có thời gian đến An Kỳ, cho nên cuối cùng cô và Tiểu Quân vẫn phải trở về nước sinh sống.

Vì vậy, đối với việc mở rộng thị trường châu Á mà nói là một quyết sách chiến lược tất yếu.

Sau lộ trình hơn mười tiếng, họ đã bình an tới sân bay Thành Đô.

Xe của nhà họ Hứa đã đợi ở cổng sân bay từ rất lâu.

Bốn năm trước, Hy Nguyệt mới chỉ làm con dâu nhà họ Lục được ba tháng, ngoại trừ một vài người trong giới doanh nhân ở thành phố Long Minh ra, không ai khác biết cô, kể cả người nhà họ Hứa.

Biết rõ thân phận của cô chỉ có Hứa Nhã Phượng.

Y Nhược không phải người Nguyệt Hạ, quốc tịch của cô là Bơ Ru Ni.

Cô không biết làm cách nào mà Hứa Nhã Thanh lại lấy được thân phận này cho cô, nhưng tầm ảnh hưởng của nhà họ Hứa ở Đông Nam Á rất lớn, với lại một số nước ở Đông Nam Á có môi trường khá phức tạp, chỉ cần bỏ ra một ít tiền thì thay đổi một thân phận mới không có gì là khó.

Hứa Nhã Phượng là người đầu tiên ra đón họ.

Cô ấy ôm Hy Nguyệt một cái: “Chào mừng chị đến Thành Đô, Y Nhược.”

Khi gọi cái tên này, trong lòng cô có chút cảm khái.

Bởi vì chỉ có cô biết rõ bí mật của anh hai, bí mật của Y Nhược.

Cuối cùng anh hai cũng không quên được Y Nhược.

“Dì nhỏ!” Túi sữa nhỏ thân mật gọi cô một tiếng, cô mỉm cười ôm cậu lên rồi hôn lên cái má hồng trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu? “Tiểu Quân lại cao hơn rồi.”

“Dì nhỏ, lần trước dì gọi điện đến nói là muốn tới Lốt Ăng Gơ Lát mà, tại sao lại không đến?” Túi sữa nhỏ nghiêng cái đầu nhỏ nhìn cô, trong đôi mắt to tròn mang theo vài phần thất vọng.

Cậu còn muốn xem dì biểu diễn trò thôi miên haha.

“Sức khỏe bà cố nội không tốt, cần phải phẫu thuật nên dì không thể đi được, phải ở bên cạnh chăm sóc bà.” Hứa Nhã Phương xoa đầu cậu.

“Con muốn gặp bà cố nội, bà cố nội nhìn thấy con nhất định sẽ rất vui vẻ, bệnh sẽ tốt lên.” Tiểu Quân nghiêng đầu nói.

Hứa Nhã Phượng vuốt ve khuôn mặt nhỏ của cậu: “Bây giờ bà cố nội vẫn còn ở trong ICU, chúng ta chưa thể gặp bà, đợi đến khi bà phẫu thuật xong thì mới được gặp bà.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi