VỢ YÊU NHÀ THỦ TRƯỞNG



“Báo cáo, Chúc Quân Dương xin được về đội!”
“Vào hàng!” Giang Hàn đánh mắt nhìn chiếc đồng hồ trên cổ tay mình, thản nhiên lên t5iếng.
Chúc Quân Dương rảo bước đứng vào hàng.
Mọi người đều nhìn thấy cô ấy vào hàng, đương nhiên cũng nhìn thấy chỗ củ6a Hàn Dao ở bên cạnh cô ấy trống không, ai cũng lơ mơ không hiểu gì.
Trương Lan Tiếu đứng ngay cạnh Chúc Quân Dương, đang định 7hỏi thăm thì bị Chúc Quân Dương vỗ vào tay một cái.

Nhìn thấy ánh mắt ám chỉ ấy, cô ấy có lo lắng đến mấy thì cũng phải kìm nén.
Giang Hàn đang viết gì đó vào bản danh sách, Hà Tiêu Linh đứng bên cạnh xem cô ấy viết.
Quần áo của các lính nữ đều bị ném ở 8đằng trước.

Đứng dưới ánh mặt trời, mặc quần áo ngắn tay cũng không hề thấy lạnh.
Ghi chép xong, Giang Hàn ngẩng đầu lên, thấy bọn họ vẫn chưa mặc quần áo thì nhíu mày.
“Được rồi, toàn thể đội ngũ, cầm quần áo của mình lên, đi theo giáo quan Hà!”
Giang Hàn ném tập danh sách vào ngực Hà Tiêu Linh.
“Cậu cầm lấy, dẫn bọn họ tới bể bơi.” Hà Tiêu Linh ôm lấy tập danh sách.
“Hở, vậy còn cậu thì sao?”
Giang Hàn liếc nhìn cô ấy rồi xoay người rời đi, giọng nói tan trong không khí.
“Tớ bận.”

Hà Tiêu Linh bất đắc dĩ nhìn theo bóng Giang Hàn, chộp lấy tập danh sách.
“Nhanh lên, đã nói là hôm nay học bơi, không học được thì hôm nay khỏi phải ăn cơm!”
“Tất cả nhanh lên!”
Hà Tiêu Linh rút súng lục ra, bắn hai phát chỉ thiên.
“Nhanh lên! Xem ra một tháng qua tôi quá hiền với các cô rồi! Lề mề gì hả, nhanh lên!”
Những giáo quan khác cũng thúc giục bọn họ, ai cũng tỏ ra hung dữ, đúng là không hiền hòa như trước thật.
Đám lính nữ bị lùa tới bể bơi như lùa vịt.
Bể bơi trong quân đội không nhỏ như bể bơi bình thường.

Bể bơi ở đây được thiết kế đặc biệt, diện tích rất lớn, mọi người cùng luyện tập trong đó cũng không thành vấn đề.
Cạnh bể bơi, Hà Tiêu Linh nhìn các lính nữ, bọn họ đã xếp hàng xong rồi.
“Các cô nghe cho kỹ đây, chuyện của Hàn Dao chiều nay chính là một ví dụ.

Thời gian còn lại trong chiều nay, các cô dành để học bơi, buổi tối nơi này cũng sẽ mở.

Tôi nói cho các cô biết, không học được thì cuốn gói về nhà cho sớm chợ! Bơi mà còn không biết, thế thì ở đây làm gì? Làm hải quân cái gì nữa!”
“Tôi thấy các cô còn không làm được lục quân ấy chứ!”
Đám lính nữ không quen với việc Hà Tiêu Linh nổi cáu như thế, ai nấy ngây ra như phỗng.

“Còn đứng ngây ra đó làm gì nữa? Đặt quần áo xuống, nhảy vào bể bơi, người biết bơi rồi cũng không được lên, cứ ở trong đó cho tôi!” Vừa nói, cô ấy vừa đá Chúc Quân Dương xuống bể bơi.

Chúc Quân Dương không ôm quần áo, còn chưa kịp phản ứng gì, lặn ngụp vài cái trong nước rồi mới trồi lên.
“Lo mà luyện tập, đừng có để xảy ra một vụ đuối nước nữa.

Để tôi xem trong cái bể bơi này thì ai có thể chết đuối được! Tất cả khẩn trương lên, có nghe thấy không?”
Đám lính nữ giật thót mình vì tiếng
hét đột ngột của Hà Tiêu Linh, tiếng
nhảy xuống nước liên tục vang lên.
Nhân lúc không ai chú ý, Trương
Lan Tiếu kéo Chúc Quân Dương tới
một chỗ cách giáo quan 9,nhất.
xa
“Hàn Dạo sao rồi?”
Lúc trước cô ấy đã phát hiện ra Hàn
Dao không thấy đâu cả, cho rằng
tình hình đang cấp bách, lại còn bị
giáo quan đưa về, vậy nên không kịp
hỏi Chúc Quân Dương.

Bây giờ có
cơ hội, tất nhiên là cô ấy phải kéo
Chúc Quân Dương lại hỏi rồi..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi