VỪA BỊ TỪ HÔN! SIÊU CẤP THIÊN HẬU MANG EM BÉ ĐẾN CHẶN CỬA

“Việc này…cũng không tiện lắm, nàng còn phải chăm sóc cho bọn nhỏ nữa.” Diệp Mặc bất đắc dĩ nói.

“Cái này không tiện, cái kia cũng không tiện, làm gì có nhiều chuyện không tiện như vậy, theo ta thì con cố tình mới dúng.” Cha Diệp tức giận vỗ bàn một cái.

Mẹ Diệp ở bên cạnh cũng cau mày lại.

Không để họ gặp bọn nhỏ, cũng không cho họ gặp mẹ của chúng, có phải mẹ của bọn nhỏ có vấn đề gì hay không?

Ví dụ như, không phải là người đàng hoàng chẳng hạn.

“Con trai à, con nói thật với mẹ đi, mẹ của bọn nhỏ….có phải là người đàng hoàng hay không?” mẹ Diệp ngồi xuống, trầm giọng nói.

“Tất nhiên là người đàng hoàng rồi.” Diệp Mặc nói.

Một nhân vật cấp Thiên Hậu, một ngôi sao lớn, chẳng lẽ lại không phải là người đàng hoàng à?

“Thế vì sao con không để chúng ta gặp mặt nàng, thậm chí nàng tên là gì, làm cái gì con cũng không nói.” Mẹ Diệp chất vấn.

“Thật sự không tiện mà.” Diệp Mặc cười khổ nói.

“Có cái gì không tiện!” cha Diệp ngồi bên cạnh lại vỗ bàn, dựng râu trừng mắt.

“Thế thì con nói, mẹ của bọn nhỏ là một ngôi sao lớn, hai người có tin không?” Diệp Mặc bất đăc dĩ nói.

“Ngôi sao lớn?” cha Diệp ngẩn ra, sau đó liếc mắt nhìn Diệp Mặc: “Còn ngôi sao lớn cơ đấy, con nghĩ thật đẹp, con không nhìn lại chính mình xem, con là hạng người gì, còn suy nghĩ đến ngôi sao lớn.”

Mẹ Diệp cũng cười bất đắc dĩ.

Người con trai này của mình, tuy rằng lớn lên cũng khá đẹp trai, nhưng mà điều kiện gia đình nhà họ quá bình thường, người ta là một ngôi sao lớn cao cao tại thượng, sao có thể để ý đến con trai mình. Chắc là con trai mình chỉ thuận miệng nói để qua loa hai người mình mà thôi.

“Thôi được rồi, không nói chuyện này nữa, chuyện tiền lễ hỏi thì sao rồi? Có thể đòi về không?” mẹ Diệp hỏi.

“Con đã mời luật sư rồi, nhất định có thể đòi trở về.” Diệp Mặc nói.

“Thế thì tốt rồi.” mẹ Diệp nhẹ nhàng thở ra.

Tiền là quan trọng nhất, có thể đòi lại thì nàng cũng an tâm.

“Cha thấy mẹ của hai đứa bé cũng không có ý định kết hôn với con, sau khi đòi được tiền thì con đi xem mắt đi, lập gia đình sớm một chút, không cần phải là người xinh đẹp gì, cho dù lớn tuổi một chút cũng không sao, chỉ cần là người đàng hoàng là được rồi.” cha Diệp lại châm một điếu thuốc.

“Con chưa muốn kết hôn.” Diệp Mặc lắc đầu.

“Không kết hôn? Vậy con muốn cái gì?” cha Diệp vừa trừng mắt vừa tức giận nói.

“Sau này rồi tính sau.” Diệp Mặc nói.

“Còn sau này cái gì, con…….” Cha Diệp vỗ bàn một cái, lại muốn quát to.

“Ông bớt tranh cãi đi! Xảy ra những chuyện này ông cho rằng con trai sẽ không phiền lòng sao?” mẹ Diệp trừng mắt một cái rồi nói: “Con trai à, con đừng lo lắng quá, chỉ cần làm việc cho tốt là được, mọi chuyện đều sẽ tốt thôi.”

Mẹ Diệp nhìn về phía Diệp Mặc, an ủi.

“Mẹ, con muốn nói với mẹ một chuyện…” Diệp Mặc hơi chần chờ rồi mới nói.

“Chuyện gì?”

“Con..bỏ việc rồi.”

“Cái gì?”

Mẹ Diệp nghe thấy thế thì kêu lên đầy sợ hãi.

Sắc mặt nàng trở nên trắng bệch.

Hôn sự bay rồi, việc làm cũng mất rồi, sau này biết phải làm sao đây.

“Con bỏ việc làm gì?” sắc mặt của cha Diệp cũng hơi khó coi.

“Con có tiền rồi, cho nên bỏ không làm nữa. Trong khoảng thời gian này con kiếm được không ít tiền, mấy hôm trước con còn mua một chiếc xe mới, Lamborghini SUV, hơn 300 vạn nhân dân tệ.” Diệp Mặc cười nói.

Sau khi nghe thấy thế thì cha Diệp và mẹ Diệp đều ngơ ngác.

Lamborghini?

Hơn 300 vạn?(3 triệu)

Bọn họ bị mấy câu nói này chấn động đến mức choáng váng.

Chiếc xe 300 vạn, đây chính là xe sang trọng giá trên trời!

Chỉ bằng điều kiện của con trai họ, làm sao mà mua nổi chứ.

“Con trai, con …con đang đùa sao?” mẹ Diệp thật vất vả mới lấy lại được tinh thần, cười khổ nói.

“Con đùa với hai người làm gì, đây là chìa khóa, xe ở dưới tầng hầm, nếu hai người không tin thì có thể đi xuống xem, còn nữa, đây là giấy tờ xe, cha mẹ xem đi.” Diệp Mặc lấy chìa khóa và giấy tờ xe ra, đặt ở trước mặt hai người.

Hai người nhìn một lần, ngồi tại chỗ nửa ngày không lấy lại được tinh thần.

“….Con à, con…con có phải phạm pháp rồi hay không?” mẹ Diệp run run hỏi.

“Con trai, con nói thật với cha, chỉ cần con không làm những chuyện phải ngồi tù thì cha đều có thể tha thứ cho con.” Cha Diệp tay cầm điếu thuốc cũng hơi run rẩy.

“Hai người nghĩ gì thế, tiền con kiếm được rất trong sạch. Hai người nhìn cái này thử xem, con có hơn 4 triệu fan hâm mộ, có thể kiếm được rất nhiều tiền, còn nữa, gần đây con đầu tư cổ phiếu cũng kiếm được rất nhiều tiền, hai người xem, trong tài khoản cổ phiếu của con vẫn còn hơn 1 triệu đây này.” Diệp Mặc cười nói.

Hai người nhìn một chút, gương mặt lộ ra vẻ chấn động, không dám tin.

Rất lâu sau bọn họ mới tiếp nhận sự thật này, dần dần tỉnh táo lại.

“Ha ha! Quá tốt! quá tốt rồi!” cha Diệp cười đến toét cả miệng, mặt mày hớn hở.

Mẹ Diệp cũng rất kích động, mặt mũi tràn đầy vui mừng.

Con trai của bọn họ, đúng là có tiền đồ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi