Sở Trần tiếp tục xem tư liệu.
Một ngày sáu năm trước, Dương Tiểu cẳn ra khơi bằng thuyền, biến mất một thời gian.
Thời điểm cô lại xuất hiện, ờ quyền quán ngầm Vĩnh Dạ ờ Dương Thành, hơn nữa, còn trờ thành một vị quyền thù trong đỏ.
Sau đó, gặp Ninh Tử Mặc.
Sở Trần trong lòng nhịn không được thán phục, ngẩng đầu nhìn Giang Ánh Đào, trình độ chi tiết của phần tư liệu này vượt xa tưởng tượng của Sở Trần.
Không chỉ ghi chép chuyện cũ ^
của Dương Tiểu cẩn, còn tiết lộ ngọn ngành của Dương thị.
“Cô Đào, cô thật sự làm tôi bất ngờ ’* Sở Trần nói: “Những tư liệu này, hản là không phải là có thể lấy từ trong tập đoàn Quang Minh chứ.”
Tư Đồ Tĩnh củng Lý Niệm Phàm đều nhìn về phía Giang Ánh Đào.
Giang Ánh Đào trầm ngâm trong chốc lát, đứng lên, vươn bàn tay ngọc mảnh khánh, một đôi mắt cảu hồn nhiếp phách nhìn Sờ Trần: ‘Tự giới thiệu một chút, tôi tên là Giang Ánh Đào, bộ phận điều tra khu vực phía Nam cục đặc chiến Trung Quốc, tổ trường tổ 9.”
Tầm mắt Sở Trần khẽ híp lại, ánh mắt nhìn Giang Ánh Đào.
Cục đậc chiến Trung Quốc.
“Chưa từng nghe qua cục đặc chiến.” Lý Niệm Phàm thản nhiên nội: “Chúng tôi là bộ phận hành động đặc biệt chính phủ thành lặp, anh nhớ kỹ điểm này là được.”
Sờ Trần phục hồi tinh thần, khẽ cưởi, cằm tay Giang Ánh Đào: “Giang tồ trường, xin chào.”
Con ngươi Giang Ánh Đào một mực nhìn chãm chú Sờ Trần, muốn từ khuôn mặt biến hóa cùa anh nhìn ra một chút gi đó.
Giang Ánh Đào từ trước đến nay đói với nàng lực duyệt người cùa minh vỏ cùng tự tin, cô có điều kiện độc đáo của bản thản làm che giấu, nhìn người và vật, năng lực điều tra cực kỳ xuất sắc, mới tuồi còn trẻ làm tổ trường, nhưng
một khắc vừa rồi, cô từ trong thần thải Sỏ’ Trần không nẳm đưọ’c bất kỳ tin tức gì.
“Giang tồ trưởng cái gì, anh vẫn nên gọi tôi là cô Đào là được rồi.” Giang Ánh Đào thẩn nhiên cười: “Thành viên bộ phận điều tra cục đặc chiến chúng tôi ngày thường đều lấy các loại thân phận ần núp.”
“Tôi mạo muội hỏi một câu,
Giang tổng có biết thân phận của cô không?” Sở Trằn hỏi.
“Thân phận thảnh viên cục đặc chiến, không được sự phê chuẩn, tuyệt đối không thể tiết lộ, bao gồm cả người nhà của mình.” Giang Ánh Đảo nói: “từng làm lính, ngay lúc đó thông qua tuyển chọn trờ thành ứng cử viên thành viên cục đặc chiến, sau đó trở thánh thành viên đặc chiến chính thức, người nhà tôi cũng không biết”
Sở Trần khẽ cười, ngón tay khẽ
gõ lên mặt bàn: “Vậy cô Đào sao lại bại lộ thân phận trước mặt tôi? Cắp trên phê chuẩn?”
“Tôi đã nộp đơn và được phê chuẩn.” Giang Ánh Đào nghiêm nghị nói: “Cục đặc chiến chúng tôi mời anh hợp tác, cùng nhau điều tra vụ án buôn lậu buôn người trên biền cùâ tập doàn Thiên Nghiệp.”
Ánh mắt Sở Trằn đối diện với Giang Ánh Đào.
Trong lòng anh đích xác vô cùng bất ngờ.
Nhưng, cẩn thận một chút cũng là hợp tinh hợp lỷ.
Nếu tập đoàn Thiên Nghiệp thật sự có hành động, quan chức làm sao có thẻ không nắm được một chút tin đồn..