VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC


Cục đặc chiến xuất hiện rất binh thường, điều Sở Trằn kinh ngạc nhất chính là thân phận của Giang Ánh Đào lại là đội trường trong cục đặc chiến.

“Tập đoàn Thiên Nghiệp là một trong những cồ đông của Vĩnh Dạ, giống như Tập đoàn Quang Minh.” Sở Trần đột nhiên mở miệng.

Giang Ánh Đảo mỉm cười: “Tôi hiểu ý của anh, nếu chúng tôi tra được toàn bộ Vĩnh Dạ tham gia vào chuyện này, cho dù là tập đoàn Quang Minh, cũng khống có khà năng chỉ ỉo thân mình.”
Thiếu chút nữa nói thẳng, tôi có thể đại nghĩa diệt thân.

“Trên thực tế, người của chúng tôi ngoại trừ theo dõi tập đoàn Thiên Nghiệp ra, cũng 24/24 theo
dõi Vĩnh Dạ, cho nên, chuyện của anh tôi mới có thẻ biết trước.” Giang Ánh Đào tiếp tục nói: “Tôi vốn tưởng rằng anh thuần túy chí là vì giải cứu Ninh Tử Mặc, nhưng sau đó phát hiện, anh cũng đang ảm thầm dièu tra một số chuyện, cho nên, tôi chính thức đề xuất hợp tác với anh.”
“Nhưng tôi chưa chắc có thẻ giúp các người.” Sờ Trần buông tay.

“Đối tượng hợp tác không phải là giúp đỡ lẫn nhau sao?” Giang Ánh Đảo chớp chớp mắt đào hoa với Sở Trần: “Trực giác của tôi nói cho tôi biết, anh có thẻ giúp chúng tôi mau chóng phá án.”
Hợp tác có thể phóng điện không?
Sở Trần đột nhiên cảm giác Giang Ánh Đào đang dùng mỹ

nhân kế.

Anh không phải là người như vậy.

Sờ Trần đứng lên.

“Cô Đảo, hợp tàc vui vẻ.”
Trong phòng riêng, hai người lại bắt tay nhau.

Lý Niệm Phàm nhìn vé mặt tuấn tú cùa Sở Trần, tràn ngập chua xót, con rể ờ rể Tống gia Thiền Thành này, dựa vào cái gì hợp tác với cục đặc chiến, còn lần lượt bắt tay tồ trường.

Hai người ngồi xuống một lằn nữa.

Sở Trần thằn sắc cỏn có chút ngoài ỷ muốn nhìn Giang Ánh Đào.


Nếu như không phải vụ án của tập đoàn Thiên Nghiệp liên quan đến Dương Tiểu cẳn, chỉ sợ cà đời này anh cũng sẽ không biết Giang Anh Đào lại lá người cùa bộ phận hành động đặc biệt phía chính chủ.

“Cô hy vọng tôi làm như thế nào?” Sỏ’ Trần trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

“Thứ nhắt, tôi biết Ninh Tử Mặc đến Bằng Thành.” Giang Ánh Đào nói: “Bến tàu của tập đoàn Thiên Nghiệp sớm đã có người của cục đặc chiến cùa chúng tôi trà trộn vào bên trong, anh có thề hỏi Ninh Tử Mặc, nhưng không thể tiết lộ sự tồn tại của cục đặc chiến, anh liền nói là bạn của anh ờ bên trong tiếp ứng hắn, Ninh Tử Mặc là Tiên Thiên võ giả, điều tra lại, so với người cùa cục đặc chiến chúng tôi ít trở ngại hơn
một chút.”
Sở Tran nhìn Giang Ánh Đào một cái, điều này đại diện cho, cục đặc chiến phải người đến tập đoàn Thiên Nghiệp, ngay cả một Tiên Thiên cũng không có.

Sỏ’ Trằn suy nghĩ một chút, lặp tức gọi điện thoại cho Ninh Tử Mặcĩ
Đầu dây bên kia, Ninh Từ Mặc ngay từ đầu rất bất ngờ Sở Trần thế nhưng ở trong bến tàu dĩ nhiên có nội ứng, nhung, hắn cũng không hỏi nhiều, đối với hắn mả nói, là tin tức tốt.

“Người của chúng tôi sẽ cho Ninh Tử Mặc biết một số tài liệu cụ thể.” Giang Ánh Đào trầm giọng nói: “Tình huống nội bộ của tập đoàn Thiên Nghiệp chúng tôi rảt khó thâm nhập vào, nhưng, trên
thổi không lọt, sớm muộn gì tôi cũng có thế tìm được chứng cứ phạm tội của bọn họ.

Vừa rồi anh xem tư liệu của Dương Tiếu cẩn, có suy nghĩ gì?”
Sờ Trần nhìn Giang Ánh Đào:
“Cô hoài nghi thủy sản Dương thị I cùng tập đoàn Thiên Nghiệp có quan hệ hợp tác?”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi