Thôn Đại Hà nuôi gà vịt là nhiều nhất, cũng có mấy hộ gia đình nuôi heo, nhưng chưa từng có ai nuôi dê núi, cả đám người đều kéo tới xem chuyện lạ.
Vương thẩm lắc đầu nói: "Ta cảm thấy con dê này e là khó sinh, hai lượng bạc này của người xem ra không đáng rồi."
Vợ Lý chính chen vào, tùy tiện nói: "Lúc trước ta còn trẻ từng đỡ đẻ cho heo cái, lúc con dê này bắt đầu chuyển dạ, nương Đại Sơn cứ cho người tới gọi ta, ta cam đoan sẽ để cho dê con được sinh ra thuận lợi."
Nói xong, bạn già lý chính kéo tay Ngô Tuệ Nương nói, "Mẹ chồng ngươi thật sự rất thương ngươi, mẹ chồng thương con dâu như vậy, ở khắp thôn Đại Hà không tìm ra người thứ hai, ngươi nhất định phải sinh cho nương Đại Sơn một tiểu tử mập mạp, như vậy mới có thể xứng đáng với tấm lòng này của mẹ chồng ngươi."
Ngô Tuệ Nương đặt tay lên bụng, hốc mắt đỏ ửng gật đầu: "Cháu sẽ."
Đứa con này là con gái vậy thì sinh thêm một đứa nữa, nếu như vẫn là con gái, vậy thì tiếp tục sinh... Nàng ấy không thể phụ lòng yêu thương của mẹ chồng.
"Thẩm à, ta không thích nghe lời này của thẩm." Trình Loan Loan cười nói, "Ta một hơi sinh bốn đứa con trai, nhìn thấy đám tiểu tử này là đầu ngay lập tức đã choáng váng, ta thật sự sợ đám tiểu tử nghịch ngợm gây sự này, còn ta, chỉ hy vọng Tuệ Nương sinh cho ta một đứa tôn nữ (cháu gái) ngoan ngoãn khéo léo, đương nhiên, nếu Tuệ Nương sinh tiểu tử, ta cũng rất vui, cho dù là nam nhi hay nữ nhi đều là con cháu nhà chúng ta."
Trái tim của Ngô Tuệ Nương vừa mới treo lên cao ngay lập tức đã rơi xuống bụng, hốc mắt của nàng ấy càng lúc càng đỏ.
Trong khoảng thời gian hoài thai này hầu như mỗi người đều nói với nàng ấy nhất định phải sinh tiểu tử, sinh tiểu tử thì nàng ấy mới có thể có được chỗ đứng vững chắc ở Triệu gia, mới có thể thẳng lưng làm người, nhiều lần nằm mơ, nàng ấy mơ thấy mình sinh khuê nữ, mẹ chồng trong mộng đột nhiên biến thành như trước kia, cay nghiệt chua ngoa, còn muốn đem nữ nhi của nàng ấn vào trong vại nước cho chết đuối.
Nhiều đêm, nàng ấy bị đánh thức bởi những cơn ác mộng nhưng lại không dám nói với ai.
Hôm nay mẹ chồng nói những lời này trước mặt nhiều người trong thôn như vậy, trái tim bất an của nàng ấy trong nháy mắt đã tìm được điểm tựa.
Triệu Đại Sơn tạm thời sửa một chuồng dê cho con dê cái này, lại lên núi cắt những ngọn cỏ dại tươi ngon nhất rồi đem về cho dê ăn, cho dê cái ăn no nê.
Trình Loan Loan sửa bản vẽ đưa cho Triệu An Giang, bảo người ta thêm một cái chuồng dê ở phía sau phòng, còn sửa một chỗ cho thỏ ở, trong lúc vô hình sân lại mở rộng ra ngoài thêm một vòng.
Bốn mươi, năm mươi người khởi công tương đối nhanh, một ngày rồi một ngày, chỉ sau ba ngày đã có thay đổi lớn.
Nhìn thấy phòng ốc sắp sửa xong, Triệu lão đầu tử lại càng ngày càng khẩn trương, ông chủ động nhận thầu việc tìm kiếm xà gỗ, ngày nào cũng ở trên núi tìm gỗ, tìm gần mười ngày cũng không tìm được cái vừa ý.
Thời này khi xây nhà xem trọng nhất chính là khâu dựng xà nhà, xà nhà ở trong nhà tượng trưng cho vai trò trụ cột của một gia đình, có ngụ ý rất sâu sắc, bởi vậy chọn xà nhà cũng trở thành một chuyện vô cùng cầu kỳ.
Phải là gỗ sam, nhưng không thể là cây độc mộc, thân cây phải thẳng tắp, cành lá sum suê, ngụ ý con cháu phồn thịnh, chiều rộng trên dưới thân cây không thể chênh lệch quá lớn...
Triệu lão đầu tử ở trên núi tuần tra rất nhiều ngày rốt cục tìm được một gốc cây gỗ sam hoàn mỹ, vội vàng gọi người đến hỗ trợ chặt cây.
Nếu là đốn cây bình thường, dĩ nhiên không cần khẩn trương như vậy, nhưng đây là trung xà, chặt xuống cũng phải chú ý, nói ví dụ như, lúc cây sam ngã xuống nhất định phải hướng nam, vả lại không thể phá hư chung quanh bất kỳ một cây tiểu sam nào...
Phải mất rất nhiều công sức mới đốn được cây, rốt cục chặt xuống hoàn hảo, bốn hán tử cẩn thận khiêng cây xuống núi.
Lúc đến dưới chân núi, Triệu lão đầu tử còn chưa kịp khoe khoang công lao của mình đã thấy Trương bà nương mặt mày hớn hở ở giữa thôn nói chuyện.