XUYÊN KHÔNG TA TRỞ THÀNH SỦNG THÊ CỦA QUYỀN THẦN

Thời Khanh Lạc nhướng mày: “A, chỉ như vậy?”

Tiêu Hàn Tranh bật cười: “Ngay cả tướng công của mình nàng cũng muốn xem kịch vui?”

Thời Khanh Lạc cười hì hì: “Đương nhiên.”

“Nhưng ta tin tưởng chàng sẽ tự giữ mình trong sạch, cho nên xem kịch vui một chút cũng không ảnh hưởng gì.”

Tiểu tướng công nhà nàng võ công cao còn có y thuật, đầu óc lại thông minh linh hoạt, rất khó mắc bẫy sương phòng gì đó.

Tiêu Hàn Tranh nhéo tay nàng: “Ta đây phải cảm ơn sự tín nhiệm của nương tử trước.”

Hắn lại chuyển đề tài nói chuyện: “Nhưng hôm nay quả thật có thu hoạch ngoài ý muốn.”

Hai mắt Thời Khanh Lạc sáng rực lên, vẻ mặt bát quái nhìn hắn hỏi: “Như thế nào, tên Trác Quân kia đã bày tỏ với chàng? Hay là đối với chàng có biểu hiện không thích hợp quá rõ ràng?”

Tiêu Hàn Tranh lại lần nữa dở khóc dở cười, đổi thành nữ nhân khác sợ là đã sớm nháo nhào lên vì ăn dấm chua.

Chỉ có tiểu tức phụ nhà hắn là như vậy.

“Sao có thể bày tỏ, nàng suy nghĩ nhiều rồi.”

“Quả thật có thường xuyên trộm ngắm ta, lúc ấy hai người chúng ta bị đổ rượu lên y phục.”

“Ở trong sương phòng, Trác Quân cố ý bị sái chân, thiếu chút nhào vào trong lòng ta.”

Thời Khanh Lạc lại nhướng mày: “Vậy chàng có ôm lấy hắn ta không?”

Tiêu Hàn Tranh kéo tay nàng đặt ở bên môi hôn nhẹ: “Sao có thể, ta cả đời này chỉ biết ôm nương tử là nàng thôi.”

Thời Khanh Lạc bĩu môi: “Vẫn còn được.”

Chẳng qua năng lực cầu sinh của tiểu tướng công vẫn rất cao, tất nhiên cái miệng ngày càng ngọt.

“Vậy hắn ta nhất định là vừa ý chàng, chẳng lẽ hắn ta thực sự là đoạn tụ?”

Cũng đã có vị hôn thê, nếu là đoạn tụ thật, vậy có chút quá đáng.

Tiêu Hàn Tranh cười nói: “Không phải đoạn tụ, nhưng xác thật có vấn đề.”

“Trác Quân cố ý té ngã vào trong lòng ta, ta chủ động đỡ hắn ta, thuận tiện bắt mạch.”

Thời Khanh Lạc vừa nghe lập tức hỏi: “Hắn ta không thể sinh dục, hay là nữ giả nam trang?”

Bắt mạch có vấn đề, cũng chỉ có hai vấn đề này.

Tiêu Hàn Tranh phát hiện tiểu tức phụ nhà mình quả nhiên vẫn rất thông minh.

Hắn ôm Thời Khanh Lạc, tiến sát đến bên tai nàng thấp giọng nói: “Nữ giả nam trang.”

Thời Khanh Lạc trừng lớn đôi mắt: “Là nữ thật sao?”

“Vậy sao nàng ta có thể tham gia khoa cử.”

Tiêu Hàn Tranh nói với nàng về chút chuyện trong thi cử: “Cho nên nàng ta đã lợi dụng chỗ không cần soát người để trà trộn vào.”

Thời Khanh Lạc rất bất ngờ, trước đó nàng còn tưởng Trác Quân chính là đoạn tụ.



Nàng hỏi: “Mấy ngày nay mấy người các chàng tiếp xúc với nhau, không ai phát hiện nàng ta là nữ sao?”

Tiêu Hàn Tranh lắc đầu: “Thật đúng là không ai phát hiện, sao có ai lại nghĩ nàng ta là nữ, lá gan lại lớn như vậy, dám nữ giả nam trang tham gia khoa cử.”

“Hơn nữa nếu không quan sát cẩn thận, từ dáng đi đường, cách nói chuyện, khí chất, cũng không giống nữ tử.”

“Nhìn qua còn có yết hầu.”

Nếu không phải tiểu tức phụ nhắc nhở, hắn phỏng chừng còn không đoán ra Trác Quân là nữ tử, đối phương thật sự che giấu quá tốt.

Thời Khanh Lạc gật đầu: “Đúng vậy, ngày đó nghe giọng nàng ta cũng không giống giọng nữ tử.”

“Nếu chàng đã bắt mạch xác định, vậy yết hầu kia khẳng định là giả.”

Tiêu Hàn Tranh gật đầu: “Tám chín phần mười là vậy.”

Thời Khanh Lạc lại hỏi: “Lúc mới bắt đầu chàng phát hiện chỗ nào không bình thường?”

Nếu không tiểu tướng công sẽ không mượn cơ hội bắt mạch.

Tiêu Hàn Tranh trả lời: “Đúng vậy, trong lúc vô tình ta ngửi được trên người nàng ta có mùi huân hương, là hương hoa lan, bởi vì tiểu muội rất thích, cho nên ta cảm thấy nam tử sẽ không quá thích.”

Đổi thành hắn, hắn cũng sẽ không thích dùng loại huân hương này.

“Lúc phát hiện ra điểm bất thường, ta có nhìn qua tay cùng chân nàng ta, so với nam tử bình thường, có chút thanh tú, nên lúc đó mới mượn cơ hội bắt mạch.”

Thời Khanh Lạc suy nghĩ rồi hỏi: “Lúc trước chàng điều tra, tình hình nhà nàng ta như thế nào?”

Tiêu Hàn Tranh nói: “Phụ thân nàng ta từng là một cái phó tướng, chẳng qua đã tử trận sa trường.”

“Cho nên nàng ta được mẫu thân quả phụ nuôi lớn, còn có một đệ đệ nhỏ hơn ba tuổi.”

“Mẫu thân nàng ta ở Bắc Thành mở một cái tú lâu, tuy rằng không tính là đại phú đại quý, nhưng cũng không quá thua kém.”

Thời Khanh Lạc lại hỏi: “Không có cực phẩm thân thích gì đến khi dễ sao?”

Tiêu Hàn Tranh lắc đầu: “Cũng không có, thôn nơi phụ thân của nàng ta từng sinh sống là nơi giao tranh giữa hai quân, người Cát quốc tình cờ đi ngang qua tàn sát.”

“Lúc ấy cha nàng ta vừa vặn đi tham gia quân ngũ, cho nên tránh thoát một kiếp.”

“Dựa vào tin tức truyền đến, cha nàng ta cũng là vì gặp được người Cát quốc tàn sát thôn mình, vì thân nhân mà báo thù, vọt tới giữa trận đội quân địch, sau đó c.h.ế.t trận.”

“Gia đình bên mẫu thân của nàng ta cũng rất đơn giản, mối quan hệ giữa hai bên cũng không tệ lắm.”

Thời Khanh Lạc hơi nhíu mày: “Nếu như vậy, vậy sao nhà bọn họ lại muốn nàng ta nữ giả nam trang?”

Bình thường loại tình huống này, đều là gặp phải trượng phu bất công, trọng nam khinh nữ, khiến mẫu thân mới có thể cố ý ngụy trang giới tính hài tử.

Cũng hoặc là có họ hàng thân thích như hổ rình mồi, muốn chiếm đoạt tài sản gì đó nhà bọn họ.

Nhưng gia gia nãi nãi của Trác Quân đã sớm qua đời, càng không có người thân tranh giành tài sản, nàng ta sinh ra nhiều năm rồi, phụ thân nàng ta mới c.h.ế.t trận.

Như vậy che giấu giới tính thay đổi ngoại hình, chung quy vẫn là chuyện khó hiểu.

Tiêu Hàn Tranh nói: “Ta cũng cảm thấy khó hiểu.”

Thời Khanh Lạc lại hỏi: “Chàng đã từng nghe qua cái tên Trác Quân chưa? Nàng ta thành tích tốt như vậy, nếu không có người phát hiện thân phận, hẳn là sẽ có tên trên bảng vàng,”

Tất nhiên nàng đang chỉ đời trước của tiểu tướng công.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi