XUYÊN KHÔNG TA TRỞ THÀNH SỦNG THÊ CỦA QUYỀN THẦN

Ông ta vẫn luôn cho rằng chỉ cần mình xoay người thì Khổng Nguyệt Lan sẽ vui vẻ hòa hợp lại với mình.

Hiện tại mới phát hiện là tự ông ta suy nghĩ nhiều.

Trước đây ông ta cũng cho rằng Nghệ Vương muốn cưới Khổng Nguyệt Lan làm Vương phi, hẳn là nhắm về phía Tiêu Hàn Tranh cùng Thời Khanh Lạc.

Nhưng hiện tại lại không xác định được, thử hỏi xem có một Vương gia nào sẽ chạy đến phòng bếp làm trợ thủ giúp nữ nhân không?

Ngay cả một người từng làm nông như ông ta cũng chưa từng làm chuyện như vậy.

Cho dù Nghệ Vương tính toán muốn mượn sức của phu thê Tiêu Hàn Tranh, cũng không cần phải hạ thấp thân phận của mình đến mức như vậy.

Sau đó là trên mặt truyền đến cảm giác đau đớn, ông ta lại càng thêm tức giận.

Tiêu Hàn Tranh chính là nghiệt tử, giúp Nghệ Vương đối phó với phụ thân ruột thịt là ông ta, thật là làm tốt lắm.

Mặt mũi của ông ta cũng không dày béo mà đi theo vào, mà là ném tay áo trở về khách điếm.

Đương nhiên là sau khi nhìn được bộ dáng của mình trong gương, Tiêu Nguyên Thạch đột nhiên có chút sụp đổ.

Khó trách trước đó Khổng thị lại ghét bỏ ông ta như vậy, lúc này không cong thấy được vẻ ngoài tuấn tú lúc đầu của ông ta nữa.

Tên hỗn đản Nghệ Vương kia, thật là quá xấu xa!

Hai ngày sau, Tiêu Nguyên Thạch cũng không có xuất hiện ở trước mặt Khổng Nguyệt Lan, chỉ ở khách điếm để giảm sưng tấy trên mặt.

Trình độ y thuật của lang trung ở trấn nhỏ này cũng có hạn, ông ta bôi thuốc hai ngày rồi mà cũng chỉ giảm sưng xuống một chút, thật sự là không muốn ra cử gặp người.

Nghệ Vương bí mật rời khỏi trấn nhỏ, bí mật áp giải Gia Luật Đức là tiểu vương tử của Cát quốc vào kinh.

Dựa theo kiến nghị của Tiêu Hàn Tranh thì vẫn nên đưa Gia Luật Đức vào kinh thành làm hạt nhân tương đối tốt.

Đừng nhìn trước kia Gia Luật Đức ở Cát quốc giống như không có cảm giác tồn tại, trên thực tế quả thật là đưa con trai mà hoàng đế Cát quốc thích nhất, hơn nữa trời sinh đã là chiến tướng có thần lực dũng mãnh hung tàn.

Nếu không cẩn thận để cho Gia Luật Đức chạy về Cát quốc, đối với bá tánh ở biên cương Đại Lương mà nói chính là một tai họa.

Mấy tin tức này Lương Vũ Lâm chỉ được nghe Tiêu Hàn Tranh nói, nhưng là lại tin tương vô điều kiện.

Vô nghĩa, ông không tin con trai cả nhà mình thì tin ai?

Cũng bởi vì không yên tâm để những người khác áp giải Gia Luật Đức lên kinh, cho nên Lương Vũ Lâm chỉ có thể tự mình làm, chuyện xưởng đồ hộp ở biên cương thì tạm thời ném cho Thời Khanh Lạc hỗ trợ.

Ở thời điểm này, cho dù Tiêu Nguyên Thạch muốn không ngừng tiếp cận thì cũng không làm được.

Lại qua ba ngày, mặt của Tiêu Nguyên Thạch đã tiêu sưng, lúc này mới lại lần nữa xuất hiện ở sân viện của Khổng Nguyệt Lan.

Tiêu mẫu và Tiêu Bạch Lê đi theo Thời Khanh Lạc đến xưởng đồ hộp hỗ trợ, trù nghệ của hai người đều tốt, cho nên đến dạy nhóm công nhân làm sao để nấu nướng các loại thịt hộp.

Tiêu Nguyên Thạch đi đến tiểu viện không tìm được người, lại lần mò đến xưởng đồ hộp.

Nhưng lại bị ngăn cản ở cửa.

Ông ta chỉ có thể để co người đi vào thông báo, nhưng Tiêu mẫu và Thời Khanh Lạc đều lười đến để ý đến ông ta cho nên không thèm gặp.

Tiêu Nguyên Thạch tức giận đến mức chỉ có thể đi tìm Tiêu Hàn Tranh.

Ông ta thấy Tam hoàng tử nhưng lại phát hiện Nghệ Vương không thấy đâu.

Sau khi ngồi xuống thì hỏi Tiêu Hàn Tranh: “Nghệ Vương đâu?”



Tiêu Hàn Tranh cúi đầu làm việc: “Dẫn người đi ra ngoài thu gom thịt dê.”

Đây là lý do bọn họ lấy ra để che đậy việc Nghệ Vương rời đi.

Tiêu Nguyên Thạch ở khách điếm cũng chú ý tới tin tức bên ngoài, ông ta thật ra cũng nghe nói Nghệ Vương dẫn người đi thu mua thịt dê.

Nhưng việc thu mua này có phải sẽ lâu lắm hay không?

Dựa theo tính tình của Nghệ Vương thì có người thích đến gần Khổng Nguyệt Lan, cho dù có chuyện gì thì ông hẳn là cũng sẽ quay lại.

Trong lòng ông ta nổi lên tia nghi ngờ: “chừng nào thì ngươi quay về huyện Hà Dương ?”

Tiêu Hàn Tranh vẫn cúi đầu viết như cũ: “Còn phải qua một đoạn thời gian nữa.”


“Ngươi muốn đi huyện Hà Dương thị sát thì tự mình đi đi thôi.”

Nghệ Vương lép áp giải Gia Luật Đức hồi kinh, hắn cũng chỉ có thể tạm thời hỗ trợ trấn giữ nơi này.

Gia Luật Đức bị bắt ở chỗ này, Cát quốc chắc chắn sẽ nghĩ cách tới cứu viện.

Nếu hắn rời đi thì nơi này cũng sẽ gặp phiền toái.

Còn có huyện Hà Dương cũng đã đi lên chính quy, rất nhiều chuyện Phỉ Dục Triết đều có thể xử lý.

Nếu xử lý không được thì cũng sẽ sai người ra roi thúc ngựa đưa tới.

Đặc biệt là có thể dùng bồ câu đưa tin, cho nên hắn ở chỗ này cũng có thể làm việc.

Tiêu Nguyên Thạch nghe hắn nói như vậy, trong lòng hoài nghi lớn hơn nữa.

Ông ta đột nhiên hỏi: “ Gia Luật Đức bị các ngươi bắt sống đâu rồi?”

Tiêu Hàn Tranh vốn dĩ đang cúi đầu làm việc lập tức ngẩng đầu, nhướng mày nhìn về phía phụ thân cặn bã: “Ngươi rất quan tâm tới tiểu vương tử của Cát quốc?”

Con ngươi Tiêu Nguyên Thạch lóe lóe lên: “Ta cũng chỉ tò mò hỏi một chút.”

Tiêu Hàn Tranh cười lạnh: “Ta xin khuyên ngươi không nên hỏi, cũng không nên hỏi nhiều.”

“Nếu là hỏi thăm tin tức cho người khác thì càng không nên.”

Tâm tư Tiêu Nguyên Thạch bị vạch trần, ngượng ngùng cười cười: “Được rồi, ta không hỏi.”

Sáng nay ông ta quả thật gặp người của Cẩm Vương, muốn ông ta đi hỏi thăm tin tức của Gia Luật Đức.

Ai biết Tiêu Hàn Tranh lại mẫn cảm như thế, vậy mà lại phát hiện.

Nhưng mà ông ta cũng xác định được một chuyện, Nghệ Vương đi thu mua thịt đến mấy ngày cũng không trở về như vậy, nhất định là có vấn đề.

Gia Luật Đức hẳn là cũng không ở nơi này.

Tiêu Hàn Tranh nhìn bộ dáng của phụ phân cặn bã thì biết đối phương đang nghi ngờ hoặc là đã đoán được.

Nhưng mà cũng không quan trọng, hiện tại Nghệ Vương hẳn là đã an toàn rời khỏi phạm vi giám thị của Cẩm Vương, tiền triều và Cát quốc.

Tiêu Hàn Tranh ý vị thâm trường mà nói: “Quan hệ của ngươi cùng Cẩm Vương thật là càng ngày càng mật thiết.”

Đối với phụ thân cặn bã, hắn được nhiên vẫn luôn giám thị.

Tiêu Nguyên Thạch cũng hiểu rõ, buổi sáng ông ta gặp người của Cẩm Vương, Tiêu Hàn Tranh cũng đã biết.

Đứa con trai này thủ đoạn thật là càng ngày càng lợi hại, trong lòng hắn kiêng kị cũng càng sâu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi