XUYÊN NHANH: SAU KHI PHÁO HÔI TRỌNG SINH

Edit: An Ju

Lâu Thăng là người có năng lực học tập rất mạnh, cho dù là học ở khía cạnh này cũng như vậy.

Kể từ sau khi âm thầm ở bên Hạ Tử Minh, hắn xem không ít phim, học hết các kiểu các loại, cũng thử hết từng cái một trên cơ thể mà hắn ham muốn đã lâu, mới đầu hai người cũng chỉ là dựa sát hôn môi, sờ soạng, an ủi cho nhau, về sau dần biến thành Lâu Thăng gặm cắn giúp Hạ Tử Minh, mà Hạ Tử Minh lại dùng bắp đùi và mông cọ cho Lâu Thăng…

Thật sự có thể nói trừ bước cuối cùng ra thì hai người đều làm hết rồi.

Mà độ hảo cảm của Lâu Thăng đối với Hạ Tử Minh, cũng vì sự kích thích và sự rung động mang đến cho hắn mà một đường tăng vọt đến 70 điểm…

Lâu Thăng gần đây rất bận, sau khi kéo Phương Vũ với đám bạn cậu ấm đầu tư vào cổ phiếu, hắn liền lôi kéo đám bạn tốt học lực cao học khoa học máy tính ở trường có chung chí hướng cùng nhau xây dựng một đội thiết kế game, mở được một công ty, vì có mấy người trong bọn trước đó đã từng cùng nhau tạo ra một trò chơi di động rất nổi tiếng, giành được sự tán thưởng của không ít công ty, nên vừa mới khai trương, công ty rất nhanh đã nhận được quyền phát triển của một trò chơi quy mô lớn đầu tiên ‘Sơn Hải Kỷ’, bắt đầu những bước đầu tiên trong sự nghiệp tương lai của Lâu Thăng…

Từ trên xuống dưới cả cái công ty đều ngày tiếp nối đêm, bận đến hóa chó, Lâu Thăng thân là tổng giám đốc đương nhiệm lại càng bận hơn thế.

Nhưng cho dù là như vậy, liên hệ giữa Lâu Thăng và Hạ Tử Minh lại chưa từng đứt đoạn, theo sự tăng tiến của độ hảo cảm, Lâu Thăng đối xử với Hạ Tử Minh càng ngày càng tốt, không chỉ chăm sóc trước sau đến là ổn thỏa cho Hạ Tử Minh, không nói đến những chuyện lớn như ôm đồm hết việc giặt quần áo, dọn giường, nhân tiện giúp Hạ Tử Minh tắm rửa, hàng ngày nếu rảnh sẽ đích thân xuống bếp làm bữa khuya, bữa sáng gì đó cho Hạ Tử Minh, mà lại còn rất cẩn thận, nhớ rõ Hạ Tử Minh thích ăn gì, không thích ăn cái gì, thậm chí còn nhớ rõ những tiểu tiết như Hạ Tử Minh ăn rau thơm, không ăn hành tỏi… Khiến Hạ Tử Minh mỗi ngày đều trải qua vô cùng thoải mái.

Quan hệ giữa hai người vì tình dục mà càng ngày càng thân mật hơn, so với kiểu bạn giường bí mật, lén lút nào đó thì càng có xu hướng giống người yêu hơn.

Hạ Tử Minh ngây ngô vốn cảm thấy mọi chuyện đều rất tốt đẹp, nhưng có một chuyện cứ âm ỷ khiến hắn có hơi bất an, đó chính là từ sau khi hắn và Lâu Thăng nếm trái cấm, Lâu Thăng mơ hồ sắp không kiềm chế được ý muốn đột phá bước cuối cùng.

Mà Hạ Tử Minh lại tuyệt đối không muốn đột phá bước cuối cùng đó, cho dù hắn cũng mê luyến cơ thể của Lâu Thăng giống vậy cũng không muốn…

Đây cũng là giới hạn của hắn.

Một ngày này, Lâu Thăng tăng ca đến tối muộn mới về căn nhà mình thuê, mà Hạ Tử Minh đã hẹn trước với hắn cũng ở đó đợi hắn được nửa tiếng rồi.

Hạ Tử Minh đang ngồi trên sofa buồn chán ăn khoai chiên lát và chơi điện thoại.

Lâu Thăng đi đến, trực tiếp cầm đặt điện thoại của hắn xuống, ôm hắn rồi bắt đầu hôn, đè Hạ Tử Minh xuống dưới thân, vuốt ve lẫn nhau, cởi quần áo trên người đối phương.

Kỹ năng hôn của Lâu Thăng rất tốt, luôn có thể khiến Hạ Tử Minh bị hôn đến thở hổn hển, chỉ mong được tan chảy trên người Lâu Thăng.

Trong khi Hạ Tử Minh bị hắn hôn đến mờ hồ, trong đầu toàn là màn sương mờ, Lâu Thăng lại đột nhiên buông hắn ra đứng dậy, đi tìm gì đó.

Hạ Tử Minh nhìn lướt qua trong hoảng hốt, lập tức cả kinh: “Cậu mua bao làm gì?”

Đã quy ước không làm đến bước cuối cùng, là rảnh giới và nhận thức chung giữa bọn hắn… Đã không làm đến bước cuối, Lâu Thăng mua bao làm gì?

Hạ tử Minh trong lòng không khỏi có hơi hoảng loạn.

“Gần đây quá bận rồi, nếu không mang bao thì dễ làm bẩn hết giường mất, không dễ dọn lắm, cậu có biết rằng lúc dọn dẹp phiền lắm không.” Lâu Thăng thu hồi ánh mắt, lấy ra hai cái bao cao su khác size, giải thích rất có lý lẽ.

Hạ Tử Minh nhất thời nói không rõ được là chỗ nào không đúng, liếc nhìn hai cái bao cao su khác size, lại nói: “Dựa vào đâu mà size của tôi lại nhỏ hơn của bạn?”

Đây chính là chuyện liên quan đến tự tôn nàm nhân, tuyệt đối không được thỏa hiệp.

“Tôi không nói, sao cậu biết size nhỏ là mua cho cậu?” Lâu Thăng bình tĩnh nhìn hắn, không nhịn được mà bật cười, cảm thấy Hạ Tử Minh tính tình trẻ con trước mắt đáng yêu hết sức.

Hạ Tử Minh tuy biết rằng ‘cách biệt’ giữa mình và Lâu Thăng nhưng vẫn cứng miệng: “Tôi không quan tâm, dù cho cậu đã mua size nhỏ rồi, tôi vẫn sẽ dùng size lớn.”

“Được.” Lâu Thăng dung túng bất kể.

Hạ Tử Minh lấy một cái từ trong hộp size lớn đeo lên cho mình, nhưng mắt vừa nhìn đã thấy rõ là lớn hơn một vòng, lỏng lẻo.

“Phụt ~” Lâu Thăng thấy thế cảm thấy hắn như vậy thú vị cực kỳ, không nén được mà cười ra tiếng.

Hắn cũng đưa tay cầm cái size lớn đeo cho mình, lại rất vững vàng, ổn định và chặt chẽ.

Hạ Tử Minh thấy thế lập tức thẹn quá hóa giận, gặm một cái lên gáy hắn: “Cậu cười cái gì? Ai cho cậu cười, không cho cười!”

Thái độ của Hạ Tử Minh vẫn kiêu căng trước sau như một, nhưng trước mắt Lâu  Thăng đã mang filter rồi, không hề cảm thấy hắn đáng ghét nữa, trái lại còn cảm thấy hắn ngay cả lúc tức giận cũng đáng yêu như thế.

Thuận thế ôm hắn, lập tức đè hắn xuống dưới thân, tiếp tục hôn.

Sự nhiệt tình của Lâu Thăng khiến Hạ Tử Minh cảm thấy tối này hắn giống như phấn khích đến lạ.

Sau khi Lâu Thăng hôn Hạ Tử Minh đến có phản ứng, lập tức chủ động cắn mút cho Hạ tử Minh.

“Cậu giỏi thật, sao cậu lại giỏi như thế chứ?” Dục vọng trong Hạ Tử Minh bị hắn dẫn dắt, kích thích, cả người đều chìm xuống, bất giác khen ngợi ra tiếng.

Lâu Thăng cười khẽ một tiếng, lật người hắn lại rồi đè hắn xuống dưới người, cọ bắp đùi Hạ Tử Minh, nói: “Cho nên, cậu phải đáp lại đấy.”

“Cậu muốn được đáp lại như thế nào?” Hạ Tử Minh nóng đầu, gần như mặc cho hắn làm gì thì làm trên người mình.

Lâu Thăng cọ bắp đùi hắn đến đỏ bừng, dùng giọng nói đầy cám dỗ nói: “Chúng ta thử được không?”

Hắn đã có chút không nhịn được nữa, giống như nghiện chơi thuốc vậy, chỉ muốn làm đến bước cuối cùng…

Hạ Tử Minh trong tiềm thức đã xác định rồi, dù cho mình là người đồng tính, là thụ, một đứa con trai vệ sĩ như Lâu Thăng cũng tuyệt đối không xứng đè hắn dưới thân, chỉ có công tử gia thế tương đương, mọi thứ đều ưu tú so với mình như Phương Vũ mới xứng đè mình dưới thân.

Nếu lên giường cùng với đứa con vệ sĩ, bản thân còn là phía bị đè, đừng nói là đám bạn đểu của hắn, ngay cả bản thân hắn cũng sẽ xem thường chính mình.

Hơn nữa, bắt đầu với Lâu Thăng, bản thân chẳng qua cũng chỉ muốn bẫy Lâu Thăng, muốn chơi hắn mà thôi.

Cho dù là mình vì phương diện sinh lý mà có giây phút ý loạn tình mê, mất khống chế, hắn cũng không thể thật sự làm tới cùng với Lâu Thăng!

Bản thân mình từ nhở đã ghê tởm hắn, ghét bỏ hắn, xem thường hắn như thế cơ mà!

Lâu Thăng có chỗ nào xứng với hắn? Hạ Tử Minh tự đánh giá mình rất cao.

Lâu Thăng rũ mắt xuống, giữa trán như đang viết đầy các chữ không được thỏa mãn ham muốn, hắn khàn giọng nói: “Nếu như tôi nói tôi đúng là như vậy thì sao? Cậu đồng ý thử với tôi không?”

Hắn biết Hạ Tử Minh nguy hiểm, lúc mối quan hệ này mới bắt dầu, nhận ra được bản thân càng lún càng sâu, Lâu Thăng đã thử nghĩ đến việc rút bản thân ra không dưới một lần, hắn thậm chí đã nghĩ đến thử với người khác, thử hẹn hò, yêu đương với người bình thường, nhưng không được, những người khác, bất kể là nam hay nữ, đều không thể mang đến cho hắn một kiểu hấp dẫn, lôi cuốn trí mạng như Chu Chi Minh mang đến cho hắn, chỉ cần thử nghĩ đến việc bản thân hôn người khác, hắn luôn cảm thấy ghê tớm vì bệnh sạch sẽ…

Chỉ có Chu Chi Minh, chỉ có Chu Chi Minh là không giống như vậy… Chỉ có hắn mới có thể mang đến cho mình cảm giác tim đập nhanh, giống như ông trời đã định trước vậy.

Lâu Thăng giống như bị dính phải thuốc phiện, không rời bỏ được loại cảm giác này, bởi vậy bất kể Chu Chi Minh là loại người gì, có suy nghĩ ác ý gì với hắn, lại còn là tên cặn bã, là tên khốn nạn, hắn cũng chỉ có thể chấp nhận.

Cho dù là bẫy, hắn cũng chỉ có thể nhảy vào.

“Cậu thừa nhận cậu là gay rồi?” Hạ Tử Minh lâp tức hoảng hốt, không dảm đối mắt với Lâu Thăng.

Lâu Thăng bình tĩnh nhìn dáng vẻ hoảng hốt của hắn, nhấn mạnh từng câu từng chữ: “Đúng, tôi thừa nhận.”

“Cậu —– Cậu nghĩ kỹ chưa đấy? Cậu nói thừa nhận, không phải là thừa nhận ngoài miệng, mà phải là come out với bên ngoài, nói với mọi người bạn bè, người nhà cậu, cậu là gay, đang ở bên một người đàn ông đấy!” Điều mà Hạ Tử Minh muốn làm nhất từ trước đến nay chính là bức ép Lâu Thăng luôn ngụy trang phải bộc lộ bản mặt thật, nói ra sự thật về tính hướng của hắn, nhưng bây giờ Lâu Thăng nói ra thật rồi thì hắn lại hoảng loạn.

Lâu Thăng vẫn luôn là người rất quyết đoán.

Hắn chỉ cần đã quyết định chuyện gì đó, bất luận là sai hay đúng, hắn đều sẽ làm và gánh chịu hậu quả, tuyệt đối không trốn chạy hay chối bỏ trách nhiệm!

Đây là nguyên nhân hắn có thể đi đến thành công.

Từ nhỏ đến lớn, những thứ Lâu Thăng muốn rất ít, nhưng một khi đã có thứ như vậy, bằng bất cứ giá nào hắn cũng muốn lấy cho được, hắn dám nghĩ, dám liều, vì vậy từ nhỏ đến lớn thứ mà hắn thật sự muốn chưa có cái nào là chưa lấy được.

Bây giờ hắn muốn Chu Chi Minh, mê đắm cơ thể Chu Chi Minh, như vậy hắn phải có được, không quan tâm phải trả giá bao nhiêu!

Lâu Thăng trả lời với giọng nói vô cùng khẳng định: “Tôi nghĩ kỹ rồi, chỉ cần cậu muốn, tôi đều có thể làm được. Như vậy, bây giờ cậu đồng ý thử với tôi không?”

Tuy hắn đúng là đã quen hướng lợi né hại, không làm những chuyện không có lợi cho mình, nhưng hắn lại không hề giống như Hạ Tử Minh suy nghĩ, kiêng dè nhiều hay để ý cái nhìn của người khác đến vậy…

Hắn có thể cực kỳ lạnh lùng đối với những thứ hắn không thực sự để ý, hoàn toàn không quan tâm đến cách nhìn của người khác với hắn.

Nhưng cậu ấm Chu Chi Minh trong mắt người khác cùng với một đứa trẻ ngoan như hắn là hoàn toàn trái ngược…

Chu Chi Minh tưởng hắn để ý những điều này, nhưng trên thực tế, Chu Chi Minh mới là người để ý cái nhìn của người khác, sống vì người khác nhất.

“Thử cái rắm ấy! Tôi không phải người tùy tiện, cậu cũng không phải bạn trai tôi, tôi với cậu thử cái quỷ gì?” Hạ Tử Minh kinh hoảng, lo sợ, nghĩ cũng không nghĩ đã tìm một cái cớ, ý đồ từ chối Lâu Thăng.

Lâu Thăng chân thành nhìn hắn, lại nói: “Chỉ cần cậu đồng ý, tôi cũng có thể mà.”

“Tôi không đồng ý, cũng không muốn thử với cậu.” Hạ Tử Minh lập tức hoảng hốt, nghĩ cũng không nghĩ lại từ chối, hắn không biết sao lại biến thành thế này, cái tên ngụy quân tử, tiểu nhân trong mắt hắn là Lâu Thăng sao lại có thể sẽ làm thật với hắn chứ, có muốn come out, sao có thể?

Bản thân vốn chỉ muốn chơi Lâu Thăng, bẫy hắn thôi, hắn tưởng loại người như Lâu Thăng đáng lẽ đã phải nhìn ra rồi, dẫu sao từ nhỏ hai người họ đã không hợp nhau, phối hợp với hắn chơi chơi thôi.

Ai mà ngờ được Lâu Thăng lại muốn làm thật với hắn cơ chứ?

Bản thân sao có thể làm thật với Lâu Thăng? Lâu Thăng cùng lắm chỉ là con trai vệ sĩ, ba là con bạc, mẹ còn từng làm bảo mẫu, có chỗ nào xứng với hắn, động vào hắn?

Muốn làm bạn trai hắn?

Hư! Lâu Thăng nghĩ hay thật đấy!

Nhưng bây giờ, hai người đều lõa thể, Hạ Tử Minh đến cả câu chế nhạo Lâu Thăng coi lời hắn nói là thật, và mình quá lắm cũng chỉ là chơi hắn mà thôi cũng không nói ra được.

Hạ Tử Minh hiểu biết rất rõ về bản thân mình, căn bản sẽ không phải là đối thủ của Lâu Thăng cơ bụng tám múi, nếu mình làm quá, chọc cho Lâu Thăng thẹn quá hóa giận, thật sự làm gì mình, trước mặt Lâu Thăng bản thân căn bản không phải đối thủ của hắn.

Thật sự bị người như Lâu Thăng đè, bản thân hắn cũng cảm thấy ghê tởm chính mình.

Chu Chi Minh thế nhưng lại là người coi trọng huyết thống nhất, tự nhận mình cao hơn Lâu Thăng một bậc.

Biểu cảm của Hạ Tử Minh rất hoảng hốt, nhưng trong hoảng loạn còn đi kèm với một ý khinh miệt và coi thường, tự coi mình xuất sắc hơn người, giống hệt không khác gì với hắn trước đây.

Lâu Thăng thu hết biểu cảm của hắn vào trong mắt, hắn từ trước đến nay đều rất hiểu lòng người, tức thì đoán được gần như toàn bộ suy nghĩ trong lòng của Hạ Tử Minh, trong lòng lập tức cười lạnh ra tiếng.

Nhìn Hạ Tử Minh kinh hoảng, vẻ mặt hắn liền hiện một nụ cười ôn hòa, trấn an nói: “Được rồi, đùa với cậu thôi. Tôi không phải gay, tương lai vẫn muốn kết hôn với phụ nữ, tiểu thư tập đoàn Thiên Hành là bạn học của tôi, rất thích tôi, tôi sao có thể come out, làm bạn trai cậu được chứ? Đùa với cậu thôi, cậu cho là thật à, nhìn cậu bị dọa sợ kìa…”

“Chẳng lẽ cảm thấy tôi định tiến tới thật với cậu à? Quan hệ của chúng ta cứ giống như trước đi, âm thầm an ủi cho nhau, hiểu trong lòng không nói ra là được rồi, không cần tiến thêm một bước nữa đâu.” Hắn dỗ dành Hạ Tử Minh.

Hạ Tử Minh được hắn dỗ dành cũng dần blắng lại những suy nghĩ hỗn tạp, trong lòng cũng nghĩ cứ tiếp tục thế này cũng không được, hắn cần phải tìm cơ hội cắt đứt hoàn toàn quan hệ với Lâu Thăng mới được.

Bằng không thì chắc chắn sẽ không thể kết thục được.

Lâu Thăng vừa nhìn đã nhìn thấu suy nghĩ của hắn, ngoài mặt ôn hòa, trong lòng lại xuất hiện suy nghĩ tàn nhẫn, Hạ Tử Minh không phải coi thường hắn, khinh hắn là đứa con vệ sĩ, chỉ muốn chơi hắn thôi hay sao?

Đã vậy, lần tới bản thân mình nhất định sẽ đè hắn, khiến cho đại thiếu gia có dòng máu cao quý này từ trong ra ngoài đều bị đứa con của loại người thấp kém làm bẩn.

Ai khiến ai coi là thật, hắn cũng muốn xem thử hai người bọn họ ai có thể chơi ai?

Ha!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi