XUYÊN THÀNH VỢ TRƯỚC CỦA NAM CHỦ CỰC PHẨM

Chương 11
Thanh âm nói chuyện yêu kiều mềm mại mang theo tự giễu, Hứa Ngạn Văn nghe xong mí mắt nhảy dựng, mắt đen đánh giá cô, thoạt nhìn sẽ thấy cô tựa hồ thật sự khổ sở cùng ủy khuất, rõ ràng cô không có làm gì sai.
Hứa Ngạn Văn vội vàng đi trở về bàn ăn, bởi vì mấy tên tiểu tử thúi vui đùa mà cảm thấy có lỗi: " Em đừng nghe bọn họ nói bừa, mấy tên đó miệng không giữ cửa được! "
Tiết Giai Duyệt chớp chớp mắt, nếu cô là nguyên chủ, nghe được vài người trào phúng nói như vậy sẽ rất khổ sở, bất quá hiện tại là cô, nên đối với chuyện này cô không chút nào để ý, cũng không cảm thấy chuyện này có gì đặc biệt, cơm nấu ngon hay không, cũng không phải vì bọn họ trào phúng liền có thể trở nên ngon miệng hơn, bàn ăn trước mắt này đủ để chứng minh hết thảy.
Cô nhìn về Hứa Ngạn Văn hơi hơi mỉm cười, nhẹ nhàng bâng quơ nói: " Không có việc gì, em cái gì đều không có nghe được. "
Hứa Ngạn Văn nghẹn lời: " ................ "
" Ăn cơm thôi. " Tiết Giai Duyệt cầm lấy đôi đũa, vẻ mặt bình tĩnh mà nói.
Hứa Ngạn Văn nhìn Tiết Giai Duyệt, vẻ mặt bình tĩnh mà ăn của cô tựa hồ thật sự đối với chuyện vừa rồi một chút cũng không để trong lòng.
Thái độ thật sự thản nhiên, chẳng qua chính vì quá thản nhiên nên cùng với trước kia hoàn toàn không giống nhau!
Ánh mắt của Hứa Ngạn Văn trở nên sâu thẳm, một lần nữa kéo ghế ngồi xuống ăn cơm, rõ ràng những món bày trên bàn này không có thay đổi, nhưng ăn ở trong miệng anh một chút vị gì cũng không biết.
Sau ngày ấy Hứa Ngạn Văn cũng chưa ở nhà ăn cơm nữa, nói là công việc bận rộn, buổi sáng Tiết Giai Duyệt còn chưa thức thì anh đã đi rồi, buổi tối Tiết Giai Duyệt ngủ rồi anh còn chưa trở về.
Tiết Giai Duyệt cũng không hỏi Hứa Ngạn Văn có phải hay không thật sự bận rộn, dù Hứa Ngạn Văn không có ở nhà, cô cũng sinh hoạt như bình thường, mỗi ngày ở nhà thiết kế, xem phim, chơi game, còn rảnh rỗi quá thì sẽ ra ngoài dạo phố, cuộc sống cứ như vậy trôi qua.
Hôm nay Hứa Ngạn Văn ở văn phòng xử lý văn kiện, Chu Thần Quang lại tới nữa, rất vui vẻ mà thông báo với Hứa Ngạn Văn về tiến triển của hạng mục mới.
" Toàn bộ hạng mục tiến triển cực kỳ thuận lợi, tháng sau có thể hoàn thành. " Nói đến quá trình tiến triển của hạng mục này trên mặt Chu Thần Quang như tỏa sáng.
Hứa Ngạn Văn nhìn đến tư liệu Chu Thần Quang mang đến, đối với hiệu suất làm việc của cậu bạn thật sự rất yên tâm, kết quả thực như mong đợi, " Cậu làm việc không tồi. "
Khó có thể nghe được một lần khen ngợi từ Hứa Ngạn Văn, Chu Thần Quang thật cao hứng, nhìn thấy tâm tình của Hứa Ngạn Văn cũng tốt, nhân cơ hội này liền muốn giải đáp sự tò mò của mình bấy lâu: " Hứa ca, nói thật cho tớ biết đi, tớ thật sự rất tò mò, Giai Duyệt làm cơm thật sự ăn ngon sao? "
Hứa Ngạn Văn lạnh lùng mà liếc anh một cái.
Chu Thần Quang cảm thấy ánh mắt này không đúng lắm, vội vàng giả ngu: " Tớ chỉ là tò mò, tò mò muốn hỏi một chút mà thôi. "
Đúng thật là ngu ngốc!
Một ngày không mắng liền ngứa da!
" Chuyện ngày đó tớ còn chưa tính với các cậu! " Hứa Ngạn Văn đôi mắt sau khung mắt kính hơi hơi nheo lại, ánh mắt bất thiện mà nhìn chằm chằm Chu Thần Quang: " Cậu có phải muốn lăn đến Châu Phi đào quặng? "
Lão đại phát uy quả thật dọa người, Chu Thần Quang nhịn không được mà run lên, vội vàng nói: " Tớ không có! Tớ không muốn! Tớ sai rồi! "
" Lăn! " Hứa Ngạn Văn đem văn kiện ném đến chỗ cậu bạn nhiều lời này, không chút lưu tình nào mà ngầm ra lệnh đuổi khách.
Chu Thần Quang cuống quít ôm hạng mục của mình, một giây cũng không dám đứng lâu, lanh lẹ mà lăn.
Sau khi bị đuổi, Chu Thần Quang càng nghĩ càng cảm thấy ủy khuất, anh cảm thấy Hứa Ngạn Văn đã thật sự thay đổi rồi, thật sự thật sự thay đổi rồi!
Chu Thần Quang mở WeChat ra, ở trong group gửi tin nhắn kể khổ.
Sáng sớm Quang: @mọi người, tớ quá ủy khuất, tớ thật sự rất ủy khuất, tớ ủy khuất thật sự, khóc lớn.jpg
Tiếu Tiết: Sao vậy?
Sáng sớm Quang: Hứa ca không phải là Hứa ca của trước kia nữa rồi!
Đường Dật Xuyên: ???
Ngô Đông: Cái quỷ gì vậy?
Sáng sớm Quang: Trước kia Hứa ca chính là một Hứa ca tốt, sẽ rất quan tâm đến chúng ta, chiếu cố chúng ta, hiện tại hắn đã thay lòng đổi dạ, trở nên không còn là hắn nữa, trong lòng đã có người khác, vừa rồi còn kêu tớ lăn!
Tiếu Tiết: ......
Đường Dật Xuyên: .....
Ngô Đông: .......
Giây tiếp theo, trong group đã xuất hiện một thông báo: Sáng sớm Quang đã bị Hứa Ngạn Văn đá ra khỏi group.
Hơn mười giây sau, trong group lại có thêm một trận cười ầm lên.
Tiếu Tiết: hahahahahah!
Đường Dật Xuyên: 233333
Ngô Đông: Cười khóc.jpg
Mà Chu Thần Quang bị đá ra khỏi group, vẫn còn ngơ ngác nhìn di động một lúc lâu, muốn xác định chính mình thật sự đã bị đá.
Chu Thần Quang ý thức được sai lầm của mình, vội vàng gửi WeChat cho Hứa Ngạn Văn: Ca, em sai rồi, ôm đùi khóc lớn.jpg
Hứa Ngạn Văn cao lãnh mà trả lời: G-U-N, lăn!
..............................
Thời điểm được giải lao buổi chiều, Lâm Đạt đem bánh kem mousse chính mình làm chia sẻ cho các đồng nghiệp, cô ta ở nhà học làm rất nhiều lần, làm hư cũng rất nhiều lần mới làm ra thành quả như bây giờ.
Bạn thân Trần Hiểu Mai ăn thử bánh kem mousse của cô ta làm khen không ngớt miệng, làm cô ta thật sự tin tưởng tài nghệ của chính mình, so với các tiệm bánh bên ngoài còn ngon hơn.
Trong văn phòng các đồng nghiệp ăn bánh kem mousse của Lâm Đạt cũng nhịn không được mà khen ngợi, làm tâm tình của cô ta bay lên cao.
" Lâm Đạt, tay nghề của cô thật khéo nha, bánh kem mousse này ăn rất ngon. "
" Cô làm như thế nào vậy? Ăn rất ngon! "
" Cô mà mở tiệm bánh, khẳng định đắt khách cho xem! "
" Đến X âm làm cái quảng cáo, bảo đảm sẽ có nhiều người tìm đến. "
Lâm Đạt khiêm tốn mà cười: " Tôi chỉ tùy tiện làm thôi, nào có như mọi người nói tốt như vậy, mọi người nếu thích ăn như vậy, tôi lần sau lại mang đến. "
" Lâm Đạt, cô còn có thể làm món khác nữa sao? "
" Dâu tây pudding, bơ khúc kỳ, sầu riêng,... "
" Oa oa, Lâm Đạt cô thật giỏi quá, cô có thể làm nhiều món như vậy, thật lợi hại nha! "
Nghe đồng nghiệp khích lệ, Lâm Đạt tâm cũng lâng lâng bay lên, càng cảm thấy bản thân thật sự có tài, cũng rất đồng ý với sự hoan nghênh của các đồng nghiệp, tuy rằng cô ta vừa mới nói những món kia chỉ là thuận miệng chứ không nghĩ sẽ làm, bất quá cô ta có thể về nhà học, không bao lâu có thể sẽ làm tốt, đến lúc đó mang đến cho các đồng nghiệp ăn, cũng có thể làm các cô ấy khen cô ta không dứt miệng.
Lâm Đạt trong lòng thấy mỹ mãn, cầm một hộp bánh nhỏ mà cô ta chừa lại, lại lấy thêm một ly cà phê, gõ cửa văn phòng Hứa Ngạn Văn.
Hứa Ngạn Văn vừa vặn đã kết thúc video hội nghị, đóng máy tính lại, nói: " Mời vào. "
Lâm Đạt duỗi tay vặn then cửa, bưng cà phê cùng bánh đi vào, khuôn mặt mỉm cười, thanh âm mềm nhẹ nói: " Hứa tổng, làm việc vất cả, uống cà phê thư giãn. "
Ánh mắt sau khung mắt kính hiện lên tia thanh lãnh, Hứa Ngạn Văn dựa lưng vào ghế, nhàn nhạt nói: " Tôi nhớ rõ hình như không có yêu cầu cà phê. "
Không nghĩ tới Hứa Ngạn Văn sẽ nói như vậy, tươi cười trên mặt Lâm Đạt hơi cứng lại, dừng một chút mới lần nữa mở miệng: "Tôi thấy ngài công việc quá nhiều, nghĩ ngài vất vả như vậy, nên muốn đem cà phê cùng với một chút đồ ngọt đến, giúp ngài thả lỏng một chút, dù sao thân thể vẫn là quan trọng nhất. "
Hứa Ngạn Văn nhàn nhạt mà " Nga " một tiếng, ánh mắt thanh đạm mà nhìn cô ta, không có nói tiếp, cũng không nghĩ sẽ nói tiếp.
Lâm Đạt bị anh nhìn như vậy, nội tâm sinh ra khẳng định ý nghĩ rằng bản thân có thể hy vọng, vội vàng nói: " Bánh kem mousse này là tôi tự tay làm, bên ngoài tiệm bánh cũng không mua được, mọi người đều nói ăn rất ngon, Hứa tổng nếm thử xem."
Hứa Ngạn Văn khóe miệng kéo xuống, đối với ánh mắt ngập tràn chờ mong cùng vui sướng của Lâm Đạt, không lưu tình chút nào mà cự tuyệt: " Ngại quá, tôi không thích đồ ngọt. "
Lâm Đạt bưng cà phê cùng với bánh kem trong tay cứng đờ, kém chút nữa đã đem cà phê đổ trên bàn làm việc.
Thu hồi tầm mắt nhìn về Lâm Đạt, Hứa Ngạn Văn nâng cánh tay lên nhìn đồng hồ, sau đó đứng lên nói: " Ngượng ngùng, tôi có việc lập tức phải ra ngoài một chuyến, cà phê sẽ không uống. "
Lâm Đạt bị cự tuyệt: "........."
Hứa Ngạn Văn cầm chìa khóa cùng di động trên bàn, vòng qua bàn làm việc đi ra ngoài.
Lâm Đạt cũng không thể lưu lại văn phòng tổng tài, chỉ có thể đi theo phía sau Hứa Ngạn Văn ra ngoài, cà phê cùng bánh kem được bưng vào thế nào, vẫn y nguyên như vậy được bưng trở ra.
Lúc nãy có đồng nghiệp nhìn thấy Lâm Đạt đi vào văn phòng tổng tài, hiện tại lại thấy cô ta bưng cà phê với bánh nguyên xi trở về, nháy mắt liền minh bạch chuyện gì xảy ra.
Đồng nghiệp vụng trộm mà lên group vui sướng kể lại việc người gặp nạn: [ ha ha ha, bí thư mới của công ty chúng ta, chắc cho rằng bản thân đẹp như tiên nữ hay sao, có việc không lo làm lại kiếm chuyện đến văn phòng Hứa tổng, ông chủ Hứa tổng là người như thế nào a, cô ta tưởng dụ dỗ liền có thể dụ dỗ được sao? ]
Lập tức liền có người hỏi: [ Sao có thể? Chuyện gì xảy ra? Mau kể một chút nào! ]
Đồng nghiệp liền nói: [ Cô ta hôm nay làm đồ ngọt đưa đến công ty cho mọi người ăn, vốn dĩ chuyện này không có gì để nói, mọi người đều cảm thấy cô ta làm quả thật không tệ, hương vị cũng ổn, mọi người đều khen cô ta làm rất ngon miệng, chính là cô ta không nên tự mình đa tình mà đưa đến cho Hứa tổng, ông chủ Hứa tổng không nhận! Hahahaaha! ]
[ Hahahaha, cười chết tôi, ông chủ Hứa tổng là thân phận thế nào cô ta nghĩ chỉ cần đưa vài món đồ ngọt, sẽ có thể với tới Hứa tổng sao!!! ]
[ Đúng vậy, đúng vậy, cô ta cũng thật khôi hài! ]
[ Cô ta với Hứa tổng cùng học chung trường đại học, chú của cô ta chính là giảng viên của Hứa tổng, chính vì thế nên dựa vào cái quan hệ này mà xin vào được công ty, dựa vào quan hệ vào được thì hay lắm sao? ]
[ 23333, chỉ là chú lại không phải là ba, nhà cô ta điều kiện cũng thực bình thường! ]
[ Cô không thấy chiếc váy trên người cô ta sao, giá cả cũng không phải thấp nha! ]
[ Dùng Alipay trả trước, phùng má giả làm người mập thôi! ]
[ Cô như thế nào lại biết? ]
[ Trong lúc vô ý nhìn thấy được! ]
Trong group mọi người bàn luận sôi nổi, đối với hành động của Lâm Đạt trào phúng không thôi.
...................
Tiết Giai Duyệt ở nhà mấy ngày để thiết kế bản thảo, thành quả cũng không tệ lắm, chính là không có ai đánh giá giúp, cô chỉ có thể dựa vào ý nghĩ của mình mà vẽ, cũng không biết có phù hợp với phong cách hiện giờ hay không, nghĩ sẽ chờ đến khi Hứa Ngạn Văn trở về, cô tìm hắn kêu hắn nhìn xem, góp ý kiến cho bản thiết kế.
Thời điểm làm cơm chiều, Tiết Giai Duyệt nghĩ đến chỉ có mỗi chính mình ăn, nên làm cơm cũng đơn giản hơn, chỉ có một chén cơm chiên trứng thêm canh rong biển.
Đồ ăn đã được dọn lên bàn, Tiết Giai Duyệt mới vừa ngồi xuống chuẩn bị ăn cơm, thì Hứa Ngạn Văn đã trở về.
Tiết Giai Duyệt sao có thể dự đoán được hắn lúc nào trở về, đành phải buông chén hỏi: " Anh đã ăn cơm chiều chưa? "
Hứa Ngạn Văn ở cửa đổi giày xong liền trực tiếp đi đến, nhìn món cơm chiên trứng trước mặt cô, ánh vàng của trứng chiên rực rỡ bọc trong màu trắng gạo, rải một phen màu xanh mượt của hành ở mặt trên cùng, còn ngửi thấy mùi thơm, hầu kết không tự chủ được mà lăn lộn, nói: " Chưa ăn. "
OK đó, đại tổng tài chưa ăn cơm, Tiết Giai Duyệt cũng không thể mặc kệ hắn, nghĩ đến tiền tiêu vặt to bự vài ngày trước tên trước mặt này gửi qua, mỗi tháng còn cấp phí sinh hoạt, cô cũng không thể hẹp hòi một phần cơm chiên trứng với hắn!
Bất quá cơm của cô cũng phải ăn không cho không, phải có trao đổi!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi