Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Trương Dương chở Cung Kì Vĩ tới dưới nhà y, vừa hay nhìn thấy hai mẹ con Dương Ninh cùng nhau đi ra, Trương Dương cười nói: "Mau về đi, chị ra ngoài tìm anh rồi kìa." Cung Kì Vĩ cười cười, nhín bóng dáng của vợ và con gái ở xa xa, trong lòng dâng lên một tia áy náy, tâm tình của y không tốt ra ngoài giải sầu, nhưng lại không nghĩ tới cảm thụ của người nhà, chắc hẳn trong khoảng thời gian y rời khỏi nhà, người nhà nhất định không an tâm, Cung Kì Vĩ đẩy cửa xe bước xuống.

Trương Dương cũng xuống xe cười nói với Dương Ninh: "Chị, ra đón thị trưởng Cung à?"

Dương Ninh dịu dàng cười nói: "Không phải, tôi dẫn Nhã Ninh ra ngoài tản bộ."

Trương Dương vừa nghe đã biết là lấy cớ, hắn cũng không cần thiết phải vạch trần, cười cười, từ biệt gia đình Cung Kì Vĩ rồi xoay người lên xe lái đi.

Cung Kì Vĩ đi tới bên cạnh vợ con, Nhã Ninh đi lên ôm cánh tay cha, hai mẹ con đều ngửi thấy mùi rượu trên người y, Dương Ninh nói: "Uống rượu hại người, anh không còn trẻ nữa rồi."

Cung Kì Vĩ cười nói: "Trong đội ngũ cán bộ anh vẫn thuộc dạng trẻ tuổi."

Mắt Cung Nhã Hinh hơi đỏ lên: "Cha, sau này đừng không nói tiếng nào mà đi ra ngoài nữa, con và mẹ đều rất lo lắng cho cha."

Cung Kì Vĩ vươn tay ra véo cái má phính của con gái, dang hai tay ra, một tay ôm eo vợ, một tay ôm vai con gái. Dương Ninh có chút ngượng ngùng, nhẹ nhàng giãy ra, nói: "Anh không sợ bị người khác nhìn thấy à?"

Cung Kì Vĩ cười ha ha nói: "Không sợ, chỉ cần ngay thẳng thì anh chẳng sợ gì."

Ở trong trí nhớ của Hạ Bá Đạt, Từ Quang Nhiên rất ít khi nói chuyện riêng với mình, sáng sớm hôm nay Từ Quang Nhiên đã tìm tới mình, không chỉ như thế, bí thư Từ còn biểu hiện ra sự khiêm tốn hiếm thấy: "Lão Hạ, anh đối với sự phát triển của cảng Nước Sâu thấy thế nào?"

Hạ Bá Đạt mỉm cười nói: "Rất tốt!" Trong lòng không khỏi hoài nghi động cơ của Từ Quang Nhiên, cho tới nay Từ Quang Nhiên đều muốn bài xích y ra khỏi công trình cảng Nước Sâu, sợ mình nhúng tay vào sẽ làm mỏng đi chính tích của y, hôm nay không ngờ lại chủ động tìm y nhắc đến chuyện cảng Nước Sâu, Hạ Bá Đạt nhất thời ngửi được một tia không khí bất thường, chẳng lẽ Từ Quang Nhiên trên việc xử lý cảng Nước Sâu đã bị tỉnh lý phát giác ra rồi ư?

Lời nói kế tiếp của Từ Quang Nhiên dần dần chứng thực suy đoán của Hạ Bá Đạt, Từ Quang Nhiên thở dài nói: "Hạng mục Cảng Nước Sâu từ khi được phê duyệt tới khởi động vẫn đều là Thường Lăng Không phụ trách, vào thời điểm mấu chốt như vậy, tỉnh lý điều hắn đến Lam Sơn đảm nhiệm chức thị trưởng, một sạp hàng lớn như vậy, thật là khó thu thập."

Hạ Bá Đạt cười nhạt nói: "Trần Hạo không phải đang làm rất tốt ư?"

Từ Quang Nhiên nói: "Nơi này chỉ có hai người chúng ta, nói thật lòng, năng lực của Trần Hạo so với Thường Lăng Không thì vẫn còn kém xa."

Hạ Bá Đạt tuy rằng rất phản cảm đối với Từ Quang Nhiên, nhưng những lời này y cũng công nhận, năng lực của Thường Lăng Không rất mạnh, chính bởi vì vậy, sau khi y tới Nam Tích, ở các phương diện thậm chí quyền lực còn không bằng phó thị trưởng thường vụ Thường Lăng Không, một mặt là vì có Từ Quang Nhiên làm chỗ dựa, còn có một nguyên nhân trọng yếu khác chính là bởi vì năng lực cá nhân của Thường Lăng Không.

Hạ Bá Đạt nói: "Trần Hạo vừa mới nhận công tác quản lý cảng Nước Sâu, dù sao cũng phải có quá trình thích ứng, những người làm lãnh đạo như chúng ta nên kiên nhẫn hơn một chút."

Từ Quang Nhiên nói: "Anh thấy Cung Kì Vĩ thế nào?"

Hạ Bá Đạt đối với Từ Quang Nhiên càng thêm cảnh giác, ngày hôm qua Từ Quang Nhiên mới giáo huấn Cung Kì Vĩ, hôm nay liền tới đây trưng cầu ý kiến của mình, y rốt cuộc có mục đích gì? Chẳng lẽ hiềm vẫn chưa đủ ác với Cung Kì Vĩ, tính đá thêm một cước nữa ư? Hạ Bá Đạt nói: "Sự nhiệt tình của đồng chí Kì Vĩ đối với công tác vẫn rất cao."

Từ Quang Nhiên nói: "Tôi tính để Trần Hạo đi phụ trách công tác thể dục thể thao, Cung Kì Vĩ so với Trần Hạo thì trẻ tuổi hơn, cũng có xung động hơn, lão Hạ à, có phải nên để anh ta ở cảng Nước Sâu thì thích hợp hơn không?"

Hạ Bá Đạt không nói gì, làm vẻ đang đăm chiêu suy nghĩ, thật ra y là đang chờ câu tiếp theo của Từ Quang Nhiên.

Từ Quang Nhiên mắng thầm Hạ Bá Đạt đúng là một lão hồ li, y thậm chí ngay cả ý kiến cũng lười phát biểu.

Hạ Bá Đạt trong lòng thầm nghĩ, Từ Quang Nhiên à Từ Quang Nhiên, ông nhất định là gặp phiền toái, vào những lúc như thế này muốn kéo tôi vào vũng nước đục ư, tôi mắc lừa mới lạ đó.

Từ Quang Nhiên nói: "Lão Hạ à, anh thấy phân công như vậy thế nào?"

Hạ Bá Đạt ậm ừ nói: "Trước mắt không phải đang bàn đầu tư kỳ hai với tập đoàn Tinh Nguyệt ư? Lâm trận đổi tướng hình như không tốt lắm đâu."

Từ Quang Nhiên nói: "Ngày hôm qua Cung Kì Vĩ tìm tôi nói chuyện về cảng Nước Sâu, tôi cảm thấy suy nghĩ của anh ta rất có sáng ý, đối với cán bộ có nhiệt tình có ý tưởng như vậy, chúng ta nên cấp cho họ sự ủng hộ nhất định."

Hạ Bá Đạt thầm nghĩ, đá hắn cũng là ông, tâng bốc hắn cũng là ông, có trời mới biết mục đích hiện tại của ông có phải là muốn đá hắn thêm một cú thâm hơn nữa hay không? Chuyện này có liên quan gì tới tôi? Tôi làm xây dựng thị chính của tôi, cảng Nước Sâu căn bản chính là một cảng nước đục, hiện tại bị ông làm thành hỏng bét, trước kia ông sợ tôi chia chính tích của ông nên không cho tôi đụng vào, hiện tại gặp phiền toái, lại tới trưng cầu ý kiến của tôi? Tôi chả thèm.

Hạ Bá Đạt nói: "Tôi đồng ý với quyết định của bí thư Từ."

Từ Quang Nhiên sở dĩ tìm đến Hạ Bá Đạt, nguyên nhân chủ yếu là y đang tại hoài nghi, trên sự kiện Cung Kì Vĩ, Hạ Bá Đạt mang tới tác dụng thúc đẩy nhất định, đừng nhìn Hạ Bá Đạt ở mặt ngoài thì hoà hợp êm thấm, nhưng thằng cha này trước giờ đều là một lão bánh quẩy trên chính trị, ở bên cạnh Cố Doãn Tri nhiều năm như vậy, ít nhiều cũng học được một số tinh túy trên chính trị của bí thư Cố, Từ Quang Nhiên sớm đã biết Hạ Bá Đạt bất mãn đối với y, nhưng ở Nam Tích, mình chiếm thiên thời địa lợi nhân hoà, Hạ Bá Đạt hắn chỉ là một giang long (rồng qua sông), ở đây cũng không thể không cúi đầu nhún nhường, đổi lại là ai ở trên vị trí của Hạ Bá Đạt cũng sẽ không cam tâm, nhưng Hạ Bá Đạt này rất biết công phu ngoài mặt, mỗi lần gặp Từ Quang Nhiên đều tươi cười, khi đối diện với y đều như bạn bè nhiều năm, người không hiểu tuyệt đối không đoán ra được sự oán hận ở sâu trong nội tâm của Hạ Bá Đạt. Tất cả đều bắt đầu từ khi Trương Dương tới Nam Tích, thằng ôn này tới đây giống như là để đối nghịch với mình, Từ Quang Nhiên ban đầu cho rằng Trương Dương là một quân cờ của Hạ Bá Đạt, nhưng theo thời gian trôi qua, y phát hiện Hạ Bá Đạt không nắm được Trương Dương trong tay, biểu hiện của Trương Dương ở Nam Tích như là theo hứng mà làm.

Sau khi chuyện của Cung Kì Vĩ kinh động tới tỉnh lý, Từ Quang Nhiên đối với rất nhiều chuyện đã nhìn rõ ràng hơn, thực sự bất mãn đối với y là tỉnh lý, bí thư tỉnh Kiều đối với tình trạng trước mắt của thành phố Nam Tích rất bất mãn, cho nên mới việc điều nhiệm của Thường Lăng Không, cho nên mới có chuyện ủng hộ Cung Kì Vĩ, nhưng hiện tại Từ Quang Nhiên vẫn không nghĩ ra được sau lưng Trương Dương có ai chống lưng, không ai nghĩ rằng bí thư tỉnh Kiều lại cố ý an bài một cán bộ cấp phó ban tới Nam Tích gây sóng gió.

Từ Quang Nhiên trở lại văn phòng, phó thị trưởng thường vụ Trần Hạo đã ở bên trong đợi y, Trần Hạo cũng không rõ nguyên nhân mà bí thư Từ từ sáng đã gọi gã tới văn phòng, còn tưởng rằng bí thư Từ là muốn cường điệu chuyện hôm nay ký hợp đồng với tập đoàn Tinh Nguyệt.

Từ Quang Nhiên cũng không có ý giấu diếm gì ở trước mặt Trần Hạo, đi thẳng vào vấn đề nói: "Trần Hạo, trải qua sự nghiên cứu của ban lãnh đạo chúng ta, cho rằng việc cấp bách của Nam Tích chính là nghênh đón vận hội tỉnh sắp đến, cho nên quyết định từ hôm nay trở đi để anh phân quản công tác thể dục thể thao Nam Tích."

Trần Hạo ngây ra một thoáng, gã rõ ràng không thể hoàn toàn lĩnh hội ý tứ của Từ Quang Nhiên, vẻ mặt đau khổ nói: "Bí thư Từ, một cảng Nước Sâu đã khiến cho tôi sức cùng lực kiệt rồi, hiện tại ngài đưa công tác thể dục thể thao cho tôi nắm, không phải tôi muốn trốn tránh trách nhiệm, nhưng tôi thật sự là hữu tâm vô lực." Gã cảm thấy kỳ quái, ngày hôm qua Từ Quang Nhiên còn định giao công tác thể dục thể thao cho Vương Hải Ba, sao sau một đêm liền thay đổi rồi.

Từ Quang Nhiên nói: "Trần Hạo à, anh chưa nghe rõ rồi, ý của tôi là về sau nhiệm vụ chủ yếu của anh chính là phụ trách công tác thể dục thể thao, phụ trách thực hiện vận hội tỉnh, chuyện cảng Nước Sâu giao cho người khác làm."

Trần Hạo lúc này triệt để ngây ra, mắt trợn trừng lên, gã không hiểu, bí thư Từ đây là làm sao vậy? Sao vòng một vòng lại tới đầu mình, mình khó khăn lắm mới khiến cho cảng Nước Sâu có một chút khởi sắc, y ở đây liền vừa nhấc chân đá mình ra khỏi bàn cờ, Trần Hạo nói: "Giao cho ai?"

Từ Quang Nhiên nói: "Trải qua nghiên cứu của ban lãnh đạo, mọi người vẫn thấy đồng chí Cung Kì Vĩ có vẻ thích hợp hơn."]

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi