Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Sáng sớm hôm sau Diêm Quốc Đào liền nhận được điện thoại của bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương, Kiều Chấn Lương nói: "Thủ tướng Văn muốn đi thị sát cảng Nước Sâu Nam Tích trước, anh cùng ông ta đi một chuyến nhé."

Diêm Quốc Đào có chút ngạc nhiên nói: "Không phải đã nói là sẽ đi Lam Sơn sao?"

Kiều Chấn Lương nói: "Lãnh đạo đều có chút cá tính, hôm nay đi Lam Sơn là nhật trình thị sát mà chúng ta an bài, ông ta có suy nghĩ của ông ta, chúng ta phải tôn trọng ý kiến của lãnh đạo."

Diêm Quốc Đào nói: "Tôi lập tức thông tri cho phía địa phương chuẩn bị một chút."

Kiều Chấn Lương nói: "Tám giờ rưỡi rời khỏi Đông Giang, từ Đông Giang đến Nam Tích ít nhất cũng phải hai tiếng, hiện tại chuẩn bị cũng không còn kịp rồi, có gì mà phải chuẩn bị, nên có bộ dáng gì thì cứ để ông ta xem bộ dáng đó, làm ra những thứ giả dối làm gì? Có ý nghĩa gì?"

Diêm Quốc Đào nói: "Hay là cứ an bài một chút, để bọn họ còn chuẩn bị."

Kiều Chấn Lương nói: "Anh cứ xem thế nào mà làm, đúng rồi, tỉnh trưởng Tống lần này sẽ đi cùng đó."

Diêm Quốc Đào bỏ điện thoại xuống, có chút bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra nhật trình chế định trước đã bị Văn Quốc Quyền phủ định toàn bộ, ông ta tới Đông Giang trước tiên tới khu khai phá Đông Giang, trong nhật trình đã an bài trước cho ông ta vốn không có mục thị sát khu khai phá này, ở hiện trường khu khai phá, trên yến hội hoan nghênh Văn Quốc Quyền lại nhằm vào hành vi xây dựng mù quáng của khu khai phá để phê bình, điều này khiến bọn họ cho rằng, nội dung trọng điểm thị sát lần này của Văn Quốc Quyền sẽ đặt ở các nơi xây dựng khu khai phá, không ngờ Văn Quốc Quyền đột nhiên đổi ý, ở Bình Hải nơi ông ta thật sự muốn thị sát là Nam Tích, trước đó, ông ta không hề nhắc tới chuyện Nam Tích, cũng không có lộ ra ý đồ muốn đi Nam Tích thị sát, Diêm Quốc Đào dự cảm được lần thị sát này của Văn Quốc Quyền khẳng định sẽ có một số việc phát sinh.

thái độ mà Kiều Chấn Lương biểu hiện ra tuy rằng rất dửng dưng, nhưng Diêm Quốc Đào vẫn phải làm ra một số chuẩn bị, kế hoạch thị sát của Văn Quốc Quyền thay đổi rất đột nhiên, nhưng điều này rất ít khi xảy ra trên người cán bộ cấp bậc loại này, chẳng lẽ thật sự như những gì mà ông ta đã nói, lần này tới Bình Hải là để tìm khuyết điểm. Diêm Quốc Đào lập tức liên hệ với đám quan viên Nam Tích, khi bí thư thị ủy Nam Tích Từ Quang Nhiên nghe nói tới tin tức này đang khảo sát Tĩnh Hải, lập tức tỏ vẻ mình tức khắc sẽ về Nam Tích chuẩn bị sẵn sàng.

Từ Quang Nhiên phân biệt gọi điện thoại cho thị trưởng Hạ Bá Đạt, phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ phụ trách công trình cảng Nước Sâu, để bọn họ lập tức làm tốt chuẩn bị nghênh đón thủ tướng Văn thị sát. Y dặn dò Hạ Bá Đạt: "Lập tức triệu tập công nhân bảo vệ môi trường toàn thành phố cần phải trước khi thủ tướng Văn đến, quét dọn sạch sẽ đường phố, lưu lại một ấn tượng tốt cho các lãnh đạo quốc vụ viện.”

...

Khi Diêm Quốc Đào vội vàng gọi điện thoại để an bài chuẩn bị, Tống Hoài Minh đang cùng vợ chồng Văn Quốc Quyền ăn bữa sáng.

La Tuệ Ninh cười nói: "Ngọc Oánh vẫn còn nằm viện, anh không ở cùng cô ấy mà lại ở đây cùng chúng tôi ăn sáng, cô ta trong lòng khẳng định không vui đâu."

Tống Hoài Minh cười nói: "Tôi trước khi tới đây đã đến bệnh viện mang bữa sáng cho cô ấy rồi, nhìn cô ấy ăn xong tôi mới tới đây."

Văn Quốc Quyền cười ha ha nói: "Tôi đã nói Hoài Minh là một người chồng tốt mà!"

Tống Hoài Minh thở dài nói: "Tôi không xứng với ba chữ này đâu, công tác và gia đình sẽ luôn sinh ra một số mâu thuẫn, muốn làm tốt cả hai phương diện không dễ dàng đâu."

Văn Quốc Quyền gật đầu đầy đồng cảm.

La Tuệ Ninh nói: "Cho nên từ cổ trung hiếu không thể lưỡng toàn."

Văn Quốc Quyền cười nói: "Lời này của bà cũng không đúng, giống như là đang vòng vèo mắng chúng tôi vậy."

Tống Hoài Minh thầm nghĩ, chẳng phải là thế à.

La Tuệ Ninh nói: "Tôi chỉ ví von thôi, không có ý mắng hai anh, người làm lãnh đạo như các anh, lòng nghi ngờ quá nặng!" Ba người đều bật cười.

Văn Quốc Quyền nói: "Tôi không dùng kế hoạch thị sát mà các anh đã định trước, liệu có mang tới phiền phức cho phía Bình Hải các anh không?"

]Tống Hoài Minh nói: "Chúng tôi chỉ đề xuất kiến nghị, cuối cùng tới đâu, thị sát nơi nào, đương nhiên vẫn là lãnh đạo định đoạt, cảng Nước Sâu Nam Tích cũng là một trong những hạng mục xây dựng trọng điểm trong năm năm tương lai của tỉnh chúng tôi, cũng khá là có tính đại biểu, thủ tướng Văn tới xem cũng tốt, có điều phương diện khu khai phá lấy Lam Sơn là tốt nhất, nếu anh muốn xem thành quả cải cách mở cửa của Bình Hải chúng tôi thì tốt nhất hãy tới khu khai phá Lam Sơn."

Văn Quốc Quyền nói: "Tới Nam Tích trước, rồi tới Lam Sơn sau, khoảng cách giữa hai tòa thành thị chắng phải là rất gần sao?"

Tống Hoài Minh gật đầu.

La Tuệ Ninh nói: "Nam Tích không phải là nơi Trương Dương công tác sao?"

Văn Quốc Quyền cười nói: "Đợi khi nhìn thấy đám lãnh đạo thành phố Nam Tích, bà có cần lại nói với bọn họ một tiếng rằng Trương Dương là con nuôi của bà không?"

La Tuệ Ninh trừng mắt lườm Văn Quốc Quyền một cái, bản thân cũng không nhịn được mà bật cười.

Trương Dương nghe nói Văn Quốc Quyền tới thị sát Nam Tích, hắn lập tức gọi điện cho phó thị trưởng Cung Kì Vĩ, Cung Kì Vĩ vừa mới tham gia cuộc họp thị trưởng, trong cuộc họp, thị trưởng Hạ Bá Đạt đã thông báo với mọi người rằng Văn Quốc Quyền sắp tới Nam Tích, bảo tất cả phó thị trưởng phải hành động, trong thời gian hữu hạn tận hết khả năng chuẩn bị công tác, tuy nói là lâm thời nước tới chân mới nhảy, nhưng nói sao cũng vẫn tốt hơn là không có chuẩn bị gì.

Cảng Nước Sâu là trọng điểm thị sát của Văn Quốc Quyền. Cho nên Cung Kì Vĩ so với những người khác thì phải chịu áp lực lớn hơn một chút, Hạ Bá Đạt cũng đặc biệt nhấn mạnh với Cung Kì Vĩ, nhất định phải chuẩn bị công tác, trăm ngàn lần đừng để thủ tướng Văn phát hiện vấn đề, đừng để ông ta tìm thấy sai sót trong xây dựng cảng Nước Sâu.

Cung Kì Vĩ cảm thấy có chút buồn cười, xây dựng cảng Nước Sâu đang trong đang tiến hành, không thể hoàn mỹ đến mức để lãnh đạo không tìm ra được sai sót nào, thật ra để lãnh đạo nhìn thấy tình huống chân thật cũng không phải là chuyện xấu, nhưng cứ mỗi khi tới lúc như thế này, rất nhiều người đều sẽ khẩn trương, bọn họ vừa cân nhắc nên đi ca công tụng đức như thế nào, vừa cân nhắc phải che giấu vấn đề và khuyết điểm của bản thân. Cả ngày nói thực sự cầu thị, nhưng trong công tác thực tế có mấy ai có thể làm được thực sự cầu thị?

Khi cuộc họp kết thúc, Cung Kì Vĩ rời khỏi hội trường trước, Trương Dương cũng gọi điện thoại tới, hắn là nhắc nhở Cung Kì Vĩ chuẩn bị sẵn sàng, Trương Dương chỉ xuất phát từ hảo tâm, thời gian Cung Kì Vĩ tiếp nhận công trình cảng Nước Sâu không dài, nhân phẩm và năng lực của y đều khiến Trương Dương bội phục, cho nên Trương Dương không muốn y xảy ra chuyện gì.

Cung Kì Vĩ cười nói: "Tôi biết rồi, cám ơn cậu đã nhắc nhở, cậu là không yên tâm đối với cảng Nước Sâu hay là không yên tâm đối với tôi?"

Trương Dương bị câu hỏi của Cung Kì Vĩ khiến cho bật cười, quả thực hắn là có chút không yên tâm, cảng Nước Sâu bởi vì vấn đề tài chính suýt nữa thì đình công, Cung Kì Vĩ sau khi tiếp nhận công trình, vấn đề tài chính vừa mới được hòa hoãn. Trương Dương không phải là không yên tâm đối với Cung Kì Vĩ, hắn là không yên tâm đối với cảng Nước Sâu.

Cung Kì Vĩ nói: "Cải cách của chúng ta đang trong giai đoạn phát triển, tồn tại vấn đề là hợp lý, không tồn tại vấn đề ngược lại thành kỳ lạ, mỗi khi lãnh đạo tới thị sát, chúng ta đều treo tranh thư nhiệt liệt hoan nghênh, thật ra trong lòng như lâm đại địch, những hiện tượng này đều là rất không bình thường."

Trương Dương bật cười ha ha: "Thị trưởng Cung, anh đừng lải nhải nữa, các nơi trong cả nước đều là như vậy, chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu đã thẩm thấu đến mỗi một tầng lớp của xã hội rồi, ai bảo người Trung Quốc chúng ta ưa sĩ diện?"

Cung Kì Vĩ nói: "Thủ tướng Văn khi nào thì tới?"

Trương Dương nói: "Nghe nói có thể đến trước mười một giờ, phong cách làm việc của thủ tướng Văn rất lôi lệ phong hành, anh tốt nhất hãy chuẩn bị đi, nghĩ làm sao để trả lời câu hỏi của ông ta."

Cung Kì Vĩ cười nói: "Biết rồi!" Y dừng lại một chút, bỗng nhiên nhớ tới gần đây mọi người đang đồn đại chuyện Trương Dương là con nuôi của Văn Quốc Quyền, có lẽ thông qua tầng quan hệ này của Trương Dương có thể đem một số ý kiến của mình chuyển cho phó thủ tướng Văn, Cung Kì Vĩ nói: "Trương Dương, nếu có cơ hội, có thể phản ánh một chút tình huống thực tế của cảng Nước Sâu với thủ tướng Văn không?"

"Tình huống gì?"

Cung Kì Vĩ nói: "Cảng Nước Sâu gặp phải khó khăn về tài chính tuy rằng đã được giảm bớt, nhưng vấn đề chân chính vẫn không được giải quyết từ trên căn bản, chúng ta nếu quá nhiều ỷ lại tài chính từ bên ngoài, sớm muộn gì cũng sẽ lại xuất hiện vấn đề, chỉ có liên hợp khai phá mới có thể giải quyết vấn đề từ căn bản, mới có thể tránh cho nội háo, tránh để tạo thành lãng phí và tổn thất không cần thiết cho quốc gia."

Trương Dương trầm mặc một chút, hắn nói khẽ: "Tôi sẽ tìm cơ hội nói với ông ta một tiếng."

Cung Kì Vĩ gác điện thoại, mới ý thức được thị trưởng Hạ Bá Đạt đứng ở chỗ cách mình không xa, nhìn thấy y đã nói chuyện xong, Hạ Bá Đạt mới cười cười đi tới: "Đồng chí Kì Vĩ!"

Cung Kì Vĩ cười nói: "Thị trưởng Hạ, tìm tôi có chuyện gì phân phó ư?"

Hạ Bá Đạt vỗ vỗ vai Cung Kì Vĩ, ngữ trọng tâm trường nói: "Phó thủ tướng Văn lần này đến Nam Tích là quyết định đột nhiên đưa ra, giết cho chúng ta trở tay không kịp, công trình cảng Nước Sâu là trọng trung chi trọng của xây dựng thành thị Nam Tích chúng ta, cũng là trọng điểm thị sát của phó thủ tướng Văn, hiện tại thời gian cấp bách, chỉ có thể tận hết khả năng chuẩn bị công tác. Tận lực cam đoan không để xảy ra vấn đề."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi