Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Trương Dương xoay người lại, từ trong thanh âm hắn đã nghe ra được, người tới là tên mắt cận Cao Liêm Minh, thằng nhãi này lúc tại Đông Giang đã nói sẽ tới nơi này làm cố vấn pháp luật, nhưng Trương Dương trở về nhiều ngày như vậy chưa từng thấy hắn qua báo danh, Thường Hải Tâm còn chờ hắn hỗ trợ mời cao thủ vi tính gì đó, hai ngày này không ít lần thúc giục Trương Dương, bởi vì Trương Dương bận rộn nhiều chuyện, cũng không chú ý gọi điện thoại cho Cao Liêm Minh, bây giờ cuối cùng hắn cũng tự tới.

Bên cạnh Cao Liêm Minh là một cô gái thon gầy, khuôn mặt rất trắng, nhưng trên mũi lại có không ít tàn nhang, đeo kính gọng đen mắt tròn, lớn lên cũng không tính là đẹp, nhưng thoạt nhìn dịu dàng, ở dưới cái nhìn của Trương đại quan nhân, chỉ cần là người đeo kính mắt rất điềm đạm nho nhã, đương nhiên Cao Liêm Minh là một ngoại lệ, càng tiếp xúc với hắn càng lâu, càng phát hiện ra tên Cao Liêm Minh này vô cùng thích tham gia góp vui, chỉ sợ cho thiên hạ không loạn, là loại hiếm có trong số những kẻ đeo kính nhã nhặn, Trương Dương chỉ thiếu điều gọi hắn là đồ nhã nhặn bại hoại.

Lương Thành Long cũng quen biết với Cao Liêm Minh, cười nói: "Liêm Minh à, cậu đem người này tới làm gì? Không phải nói cậu phải về nước Mỹ làm đại luật sư sao?"

Cao Liêm Minh cười nói: "Tôi yêu nước, tôi phải đền đáp tổ quốc, hợp chủng quốc Hoa Kỳ là một chỗ nguy hiểm, tôi sợ nếu lại nán lại nữa, tôi sẽ bị bọn họ làm cho diễn biến hòa bình mất."

Mấy người đều bật cười.

Cao Liêm Minh giới thiệu cô gái bên người của hắn cho Trương Dương: "Trương Dương, đây là bạn học cũ của tôi, Đường Đường, nàng đang du học ở nước Mỹ, nhân dịp Tết âm lịch về nước thăm người thân, tôi khuyên can mãi mới mời được qua, giúp anh về mặt công nghệ thông tin."

Trương Dương nhìn cô gái gầy gò, hắn cũng không nhìn mặt mà bắt hình dong, tuy rằng gã Cao Liêm Minh này nói rất nhiều, nhưng vẫn có thể nói là có khuôn phép, nếu hắn đề cử cô gái này có lẽ là sẽ không tồi.

Trương Dương cười cười, hướng Đường Đường gật đầu nói: "Chào cô Đường, cảm ơn cô đã đi tới Nam Tích trợ giúp chúng tôi, như vậy đi, tối nay tôi sắp xếp cho các bạn ở lại nhà khách, còn chuyện cụ thể thì chúng ta ăn cơm tối xong bàn tiếp."

Đường Đường gật đầu, mỉm cười nói: "Thời gian của tôi không nhiều lắm, tối đa chỉ ở lại chỗ này một tuần, tôi nghĩ trong tối nay sẽ tìm hiểu các suy nghĩ cụ thể trong ban thông tin các anh."

Trương Dương bảo Phó Trường Chinh đi qua, mang theo hai người Cao Liêm Minh cùng Đường Đường đi tới nhà khách an bài trước, hắn lại gọi điện thoại cho Thường Hải Tâm, nói cho nàng biết Cao Liêm Minh đã mang vị cao thủ máy tính kia tới, bảo Thường Hải Tâm buổi tối qua ăn, thuận tiện để cho người ta gặp mặt.

Trương Dương sắp xếp xong việc này rồi cúp điện thoại, phát hiện Lương Thành Long đang đứng ở một bên nhìn mình với cái nhìn là lạ, Trương Dương không khỏi cười nói: "Vì sao lại nhìn tôi như thế?"

Lương Thành Long nói: "Au cũng nói thương nhân chúng tôi là không gian không phải là thương nhân, tôi chợt bỗng nhiên phát hiện anh còn gian hơn so với tôi, không ngờ tối nay tôi phải giúp anh mời nhiều khách như thế, quỷ tử tôi phải mời, Cao Liêm Minh tôi cũng phải mời, người như anh mà không thăng quan thì là lão trời già đui mù, anh sẽ làm cho cho quốc gia có thêm nhiều tiền!"

Trương Dương nói: "Tiền của quốc gia chúng ta có thể chia ra liền chia ra, kỳ thực anh cũng không thiệt, anh mời ăn, anh được thêm nhân tình, tỏ ra là Lương Thành Long anh rất trượng nghĩa, hào hiệp đó chứ!"

...

Có thể là cảm thấy nhà khách không còn giữ được mấy ngày nữa, Từ Hoành Yến rõ ràng không để ý tới kinh doanh ở đây, mùi vị cơm nước rớt xuống mấy cấp so với quá khứ, Lương Thành Long tức giận đến nỗi gọi Từ Hoành Yến kêu lên, mắng y một trận trước mặt mọi người, Từ Hoành Yến vừa xin lỗi vừa cúi mình, tự mình đi tới phòng bếp trông chừng mấy người làm món ăn ngon hơn.

Lương Thành Long nói với Trương Dương nói: "Thấy chưa? Đây là thực tế, Từ Hoành Yến cảm thấy mình không cách nào làm tiếp ở đây nữa thì lập tức khác với quá khứ, anh không còn hỗ trợ người ta, người ta không cần phải để ý tới anh nữa."

Trương Dương nói: "Anh cho là người khác đều thực tế giống như anh sao?"

Lương Thành Long nói: "Chỗ tốt nhất của phát triển cải cách chính là làm cho người trong nước hiểu rõ ràng cái gì gọi là thực tế!"

Quy Điền Hạo Nhị hiếu kỳ hỏi: "Thực tế trong mắt người Trung Quốc các ông là cái gì?"

Lương Thành Long nở nụ cười: "Tôi nói sao một người Nhật Bản như ông lại cảm thấy hứng thú đối với chuyện Trung Quốc như thế chứ? Tôi rát buồn bực đó, ông nói ông nhàn rỗi không có việc gì vì sao không quay về Nhật Bản mà kính dâng sức mạnh của ông, xây dựng đóng góp thêm một vài viên gạch cho tổ quốc của ông đi, sao ông lại ở lại Trung Quốc phí sức cho chúng tôi thế?"

Quy Điền Hạo Nhị nói: "Tôi thích văn hóa Trung Quốc, dự định trong hai năm tới sẽ đi nghiên cứu kiến trúc cổ đại của Trung Quốc."

Lương Thành Long nói: "Định đem văn hóa Trung Quốc chúng tôi trộm đến Nhật Bản các ông sao?"

Quy Điền Hạo Nhị nói: "Đó không phải trộm, là tham khảo! Tôi phát hiện lòng đề phòng của người Trung Quốc các ông quá nặng, còn thích ôm tổ tông gì đó không buông, nếu một quốc gia, một dân tộc còn muốn chạy lên trên con đường phát triển cao, nhất định phải nghĩ tới hấp thu kinh nghiệm xây dựng của các quốc gia tiên tiến khác, cứ bảo thủ là không được, hiện nay thế giới chuyển biến tới từng ngày, các ông phải đuổi theo kịp thời đại này, phải nhìn ưu điểm của các quốc gia khác, mà không phải là đóng kín cửa, xa rời thực tế."

Cao Liêm Minh cười nói: "Tiến sĩ Quy có lý nhưng Khổng phu tử có nói, ba người đi tất có thầy tớ, quốc gia cũng là như thế, thời đại của chúng ta hiện nay phải làm là lấy kế xưa dùng nay, dùng cái có ích, chỉ có như vậy mới có thể đuổi kịp bước chân phát triển của thế giới."

Thường Hải Tâm nói: "Học tập là chính xác, nhưng mà phải có lựa chọn khi hấp thu học tập, dù sao thế chế của quốc gia khác nhau, tình hình trong nước khác nhau thì con đừơng phát triển cũng không giống nhau, nếu như cứng nhắc, trái lại có thể sẽ sai lầm vào lạc lối."

Trương Dương vui vẻ: "Tôi nói các vị này, đêm nay chúng ta chỉ nói chuyện tình bạn không nói chuyện công tác, vất vả lắm mới thả lỏng được một chút, mọi người nên uống nhiều thêm hai chén mới đúng. Tới đi, chúng ta hoan nghênh luật sư Cao cùng chị Đường đến đây!"

Tại dưới đề xuất của Trương Dương, tất cả mọi người hướng Cao Liêm Minh cùng Đường Đường kính rượu, Đường Đường miễn cưỡng uống hai cốc bia, cũng đã không thắng sức bia, dưới sự trợ giúp của Thường Hải Tâm là người đầu tiên di về trước.

Trương Dương thấy còn lại đều là đại lão gia, nói cũng tiện hơn một chút, hắn hướng về phía Cao Liêm Minh nâng chén lên, hai người cùng chạm một chén rượu, Trương Dương nói: "Liêm Minh, lần này cậu tới Nam Tích, làm cố vấn pháp luật choa Ủy Ban Thể Dục Thể Thao chúng ta, nhất định phải kiên trì đến cùng, đại hội thể thao Tỉnh một ngày chưa bế mạc thì ngày đó cậu cũng chưa thể đi."

Cao Liêm Minh nói: "Anh cứ yên tâm, lần này tôi tới chính là ôm mục đích luyện tập mà tới, cho nên tôi chưa bao giờ nói qua vấn đề tiền lương với anh."

Trương Dương nói: "Không cần nói, cậu chưa có biên chế, mới vừa tới một tháng thử việc cầm lương học viên, chờ khi thử việc xong sẽ định tiền lương tiêu chuẩn cho cậu."

Cao Liêm Minh nói: "Không nói tới đãi ngộ tiền lương, then chốt là làm cho lão gia tử của tôi biết, tôi có chuyện chính sự cần làm, nếu không ông ấy sẽ đuổi tôi quay về nước Mỹ."

Lương Thành Long cười nói: "Liêm Minh, cậu đi theo hắn làm cố vấn pháp luật thì có tiền đồ gì, thẳng thắn tới công ty tôi đi, bên tôi vừa vặn thiếu một vị luật sư, về mặt đãi ngộ khẳng định hậu hĩnh hơn so với Ủy Ban Thể Dục Thể Thao nhiều lắm."

Trương Dương nói: "Lương Thành Long, anh thật không trượng nghĩa, dám công nhiên đào góc tường của tôi."

Lương Thành Long cười nói: "Tôi là cảm thấy đáng tiếc cho Liêm Minh, học tại nước Mỹ nhiều năm như vậy, vất vả lắm mới cầm được bằng luật sư, nhưng lại trở lại trong nước làm cố vấn pháp luật cho anh."

Trương Dương nói: "Lương Thành Long, anh có ý tứ gì? Lẽ nào nhân tài như Liêm Minh tới chỗ tôi lại không được trọng dụng saou?"

Cao Liêm Minh cười nói: "Không phải là không được trọng dụng, là vàng thì đến chỗ đều sẽ phát sáng, anh Lương, anh cũng đừng gấp, không công không nhận lộc, cho dù anh cho tôi một phần lương cao, tôi cũng không nhất định có thể đảm đương nổi, tôi làm cố vấn pháp luật tại Ủy Ban Thể Dục Thể Thao cũng tốt, được rồi, chủ nhiệm Trương, tôi còn chưa đề cập điều kiện với anh, tôi làm cố vấn pháp luật cho anh, có phải vẫn có thể đơn độc tiếp nhận án khác chứ? Chỉ bằng vào chút tiền lương của các anh, thật sự chưa đủ cho tôi ăn."

Trương Dương nói: "Có thể nhận án khác, thế nhưng phải trưng cầu ý kiến của tôi trước, buôn bán lời tiền cũng phải mời tôi ăn trước."

Lương Thành Long uống rượu, lắc đầu nói: "Chu lột da, Trương Dương a Trương Dương, anh là một tên Chu lột da không hơn không kém." Hắn lại hướng về phía Quy Điền Hạo Nhị nói: "Tiến sĩ Quy, ông cũng đừng đi khảo sát cái kiến trúc cổ điển Trung Quốc gì, trực tiếp tới công ty tôi đi, tôi cho ông làm một quản lí thiết kế, chủ chính vấn đề an toàn chất lượng, thế nào?"

Quy Điền Hạo Nhị lắc đầu nói: "Tập đoàn Phong Dụ các ông quá to, không dung nổi tôn đại Bồ tát tôi đây." Một câu nói càng làm mọi người vui vẻ, không nghĩ tới Quy Điền lại thông hiểu đối với văn hóa Trung Quốc như vậy.

Trương Dương cười nói: "Lương Thành Long ơi Lương Thành Long, anh còn dám đào góc tường của tôi nữa, tôi sẽ thật sự liều mạng với anh đó!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi