Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Từ trong lời nói của Thường Hải Thiên, Trương Dương có thể cảm giác được hắn có phê bình kín đáo đối với Cố Minh Kiện, lấy bản thân Trương Dương mà nói, hắn cũng không muốn nhà máy chế thuốc Giang thành mà Cố Giai Đồng khổ cực kinh doanh ngã xuống, âm thầm dự định, qua hai ngày nữa tìm một cơ hội, tìm Cô Doãn Tri nói chuyện.

Thường Hải Tâm đêm đó không đi ăn, lo lắng xấu hổ là một nguyên nhân, còn có một nguyên nhân quan trọng là máy tính gặp một ít vấn đề, máy tính không biết vì sao lại bị virus, số liệu vất vả thành lập bị phá hết, tốn hết cả một buổi tối cuối cùng mới làm tốt lại.

Lúc Trương Dương và Thường Hải Thiên cùng đi đến, Thường Hải Tâm vừa mới ăn xong.

Tần Thanh ngồi ở một bên nói chuyện với cô ấy.

Thấy Trương Dương và Thường Hải Thiên cùng nhau đến đây, Tần Thanh không khỏi cười nói: "Sao thế? Các người không tiếp tục uống rượu? Nam đồng chí gặp mặt, không phải uống cho say không thấy đường về sao?"

Trương Dương nói: "Cả đám đàn ông uống rượu chẳng thú vị chút nào."

Thường Hải Tâm cười nói: "Thị trưởng Tần mang đến cho em một ít đồ ăn ngon."

Thường Hải Thiên có chút thương tiếc nhìn em gái nói: "Không thể chỉ lo công tác mà quên thân thể."

"Biết rùi!" Thường Hải Tâm nói xong lại nói với Trương Dương: "Chủ nhiệm Trương, có thể liên hệ Cao Liêm Minh không?"

Trương Dương cười nói: "Tìm hắn làm gì?"

Thường Hải Tâm nói: "Không phải tìm hắn, là muốn tìm bạn học Đường Đường của hắn, chúng ta phải dọn đến ký túc xá mới, còn muốn gia tăng rất nhiều thiết bị, lúc trước hệ thống quản lý tin tức của chúng ta cũng là Đường Đường hỗ trợ thiết kế, tôi làm không được chuyện này, còn phải mời cô ấy đến đây một chuyến."

Trương Dương nói: "Em không có số điện thoại của Đường Đường?"

Thường Hải Tâm nói: " Có lưu số điện thoại, nhưng mà không liên hệ được"

Trương Dương nói: "Tên nhóc Cao Liêm Minh này không phải cố vấn pháp luật của ủy ban thể dục chúng ta sao? Tôi còn đặc biệt ký hợp đồng với hắn, mỗi tháng cho hắn một phần tiền công, em không nói tôi cũng quên mất, lần này trở về phải trị tội tên nhóc này mới được"

Thường Hải Tâm cười nói: "Trước khi anh trở về một ngày thì hắn đã đi rồi, nói rằng mẹ của hắn bệnh nên trở về thăm..."

Trương Dương nói: "Xin nghỉ bệnh sao? Tên nhóc này hiện tại đã là người của ủy ban thể dục chúng ta, còn muốn làm du binh à? Người khác biệt chuyện này sẽ nói như thế nào?" Hắn vừa nói vừa móc điện thoại ra, tìm số điện thoại của Cao Liêm Minh.

Thường Hải Tâm nói: "Tôi có gọi qua rồi, tắt điện thoại!"

Trương Dương cắn răng mắng một tiếng: "Tên khốn, lần này tôi không xử phạt hắn là không thể!"

Tần Thanh nhìn Trương Dương một chút, trong lòng muốn cười nhưng vẫn nhịn xuống.

Trương Dương nhìn thời gian một chút, đã khuya rồi gọi điện thoại đến nhà Cao Liêm Minh, chỉ sợ là không lễ phép, bây giờ cha của Cao Liêm Minh Cao Trọng Hoà đã thuận lợi thăng nhiệm thường uỷ tỉnh Bình Hải, sở trưởng sở công an tỉnh Bình Hải, tử bằng phụ quý, tên nhóc kia không phải bởi vì ông già lên làm thường uỷ, mà bắt đầu bành trướng đấy chứ?

Thường Hải Tâm nói: "Ngày mai đi, dù sao nế như anh tìm được hắn thì nhanh chóng kêu hắn liên lạc với Đường Đường để thông báo về chuyện của trung tâm tin tức, cần phải giải quyết cái trình tự thiết kế này"

Trương Dương bỗng nhiên nhớ tới Triệu Thiên Tài: "Hải Tâm, Triệu Thiên Tài cũng là chuyên gia trong phương diện này, tìm không được Đường Đường thì em nhờ hắn đến đây hỗ trợ cũng được"

Thường Hải Tâm ngạc nhiên nói: "Hắn cũng biết máy tính?"

Trương Dương nói: "Không chỉ biết, mà còn là chuyên gia!"

Tần Thanh có chút hứng thú nói: "Trương Dương, tôi phát hiện người tài ba bên cạnh cậu càng ngày càng nhiều, luật sự, kỹ sư, chuyên gia máy tính, thương nhân, một cán bộ cấp xử mà có được đoàn cố vấn khổng lồ như thế, đúng rồi, sư gia của cậu đâu?"

Trương đại quan nhân sửng số một chút, nhanh chóng hiểu rõ sư gia trong lời nói của Tần Thanh chính là ám chỉ Thường Lăng Phong, hắn cười gãi gãi đầu nói: "Chị không nói, tôi cũng quên mất, Thường Lăng Phong theo lý hẳn là đã tới rồi mới đúng"

Thường Hải Thiên nghe nói Thường Lăng Phong sắp đến, không khỏi vui mừng nói: "Thường Lăng Phong chính là một nhân tài chân chính, bên Giang thành sao lại để cho hắn đi"

Trương Dương nói: "Tình trạng của hắn cũng rất tương tự anh, đều không hợp với người đương quyền, bất quá con người của Lăng Phong không có dã tâm, tính tình của hắn từ trước đến giờ đều là không màng danh lợi, tuổi còn trẻ mà cả ngày cứ nghĩ muốn thoái ẩn, nếu như không phải tôi kiệt lực mời, thì hắn cũng sẽ không đáp ứng đến đây giúp tôi"

Thường Hải Thiên vui vẻ nói: "Tốt, tôi cũng đang có nhiều chuyện cần thỉnh giáo hắn, sau này cũng tiện hơn"

Trong lòng Tần Thanh cũng cảm thấy vui vẻ thay cho Trương Dương, tính tình của Trương Dương từ trước đến nay đều rất là nóng nảy, bên cạnh hắn cần nhất là người như Thường Lăng Phong, chỉ có Thường Lăng Phong ở bên cạnh nhắc nhở hắn, thì Trương Dương sau này sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, về mặt công tác Thường Lăng Phong cũng có thể chia sẻ áp lực cho hắn rất nhiều.

Trương Dương nhìn thời gian một chút nói: "Hơn mười giờ rồi, Hải Thiên, tôi dẫn anh đi Nam Dương quốc tế ở." Hắn nhìn thoáng qua Tần Thanh: "Thị trưởng Tần an bài ra sao?"

Tần Thanh cười nói: "Tôi và Hải Tâm sao cũng được, đêm nay chúng ta còn nhiều chuyện để nói, tôi đi đến chổ cô ấy ở!"

Trương đại quan nhân trong lòng có chút mất mác, lúc nào mới có thể đem Thanh mỹ nhân và Hải Tâm lên một cái giường, hiện tại có tâm, đáng tiếc không có gan.

Thường Hải Thiên nói: "Đã trễ thế này rồi, thôi đưa các người trở về trước."

Tần Thanh và Thường Hải Tâm gật đầu.

Trương Dương đang suy nghĩ xem có nên cùng Thường Hải Thiên đưa hai người đi hay không, Thường Lăng Phong gọi điện thoại tới, chuyện trên đời thường thường đều là trùng hợp như vậy, bạn vừa nhắc tới ai, thì ma xui quỷ khiến người đó xuất hiện ngay.

Thường Lăng Phong vừa xuống xe lửa, âm thanh lộ ra vẻ uể oải, Trương Dương không đem chuyện hắn tới nói cho những người khác, kêu Thường Hải Thiên đưa Tần Thanh hai người trở lại, tiện đường đưa hắn đến trạm xe lửa.

Thường Lăng Phong ngồi ở quán đậu nành đối diện trạm xe lửa chờ hắn, bên cạnh có một túi da lớn, hắn mặc áo gió màu đen, sắc mặt có chút tái nhợt, hai tay bưng một ly sữa đậu nành nóng, ngồi trước cửa sổ chậm rãi thưởng thức.

Ấn tượng đầu tiên của Trương Dương chính là trạng thái tinh thần của Thường Lăng Phong không tốt, thậm chí hắn đi tới đối diện Thường Lăng Phong, Thường Lăng Phong cũng không có cảm thấy được hắn đến.

Trương Dương ho khan một tiếng, làm Thường Lăng Phong giật mình tỉnh giấc trong trầm tư.

Thường Lăng Phong ngẩng đầu cười cười, thấp giọng nói: "Uống cái gì? Tôi mời!"

Trương Dương nói: "Tôi muốn uống rượu!"

Thường Lăng Phong cười nói: "Chổ này là quán sữa đậu nành!"

Trương Dương kéo túi da nói: "Đi thôi, tôi mang cậu đi đến Nam Dương quốc tế ở trước!"

Thường Lăng Phong đứng lên theo Trương Dương đi ra ngoài cửa, chỉ mới một lát, bên ngoài đã nổi mưa tích tí, Trương Dương đứng ở trước cửa phất phất tay, một chiếc xe taxi chạy đến đây, Trương Dương nói: "Nam Dương quốc tế!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi