Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Tài xế đi xuống hỗ trợ đem hành lý đặt ở thùng xe, nhưng mới chạy được một đoạn, Trương Dương phát hiện có chút sai, rõ ràng từ trạm xe lửa đến Nam Dương quốc tế cũng khoảng năm km, mà tay tài xế mang theo bọn họ đi đường nhỏ lòng vòng, cái này cũng chưa tính, máy kế trình thì nhảy lung tung.

Thường Lăng Phong cũng đã nhận ra chổ không đúng, hắn và Trương Dương liếc mắt nhìn nhau, khóe môi hai người đều lộ ra một nụ cười chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời, thật ra hiện tượng xe taxi chặt chém khách tại trạm xe lửa chỗ nào cũng có, Giang thành còn nghiêm trọng hơn nhiều. Trương Dương tuy rằng tới Nam Tích một thời gian rồi, nhưng hắn phát âm vùng ngoài, tài xế nhìn hắn cầm hành lý, cho rằng hắn là người dưới quên, đương nhiên là chém hắn không thương lượng.

Xe taxi đem bọn họ đến trước cửa Nam Dương quốc tế, máy kế trình đã dừng lại ở một con số, tài xế rất nhiệt tình cười cười với Trương Dương nói: "Bạn thân, tới rồi,... cậu cho sáu mươi đồng.”

Trương Dương nhếch miệng cười, cũng không nói cái gì, đem hành lý xuống, và cùng Thường Lăng Phong đi vào bên trong.

Tài xế taxi thấy bọn hắn không có ý trả tiền, nhanh chóng xông lên đi ngăn cản lối đi của bọn họ: "Này này, các người còn chưa có trả tiền đấy!"

Trương Dương nói: "Bao nhiêu tiền?"

"Sáu mươi!" Tài xế nói.

Lúc này ông chủ Lý Quang Nam của Nam Dương quốc tế vừa vặn từ bên ngoài trở về, thấy bọn người Trương Dương, nhanh chóng đến đây chào hỏi, nghe nói tài xế xe taxi đòi tiền Trương Dương, ông ta chuẩn bị bỏ tiền, Trương Dương nói: "Từ trạm xe lửa đến chổ này mà sáu mươi đồng? Anh cảm thấy tôi là người ngoài mới đến? Chuẩn bị chặt chém tôi phải không?"

Tài xế thấy phái đoàn của Lý Quang Nam, cảm giác chuyện này có chút không ổn, nuốt nước bọt nói: "Máy kế trình báo vậy, thôi được rồi, coi như tôi không may, cho năm mươi đồng đi!"

Trương Dương lúc đầu không muốn tính toán cùng người như thế, hắn cũng không phải lần đầu tiên gặp phải loại chuyện này, bất quá mắt thấy đại hội tỉnh sắp tổ chức rồi, tại trạm xe lửa Nam Tích còn phát sinh loại chuyện này, lần này là rơi vào trên người hắn, nếu như khách bên ngoài đến đây gặp phải chuyện như thế, đối với Nam Tích còn có thể có ấn tượng tốt sao?

Trương Dương nói với Lý Quang Nam: "Lý tổng, nhớ kỹ bảng số xe của hắn, rồi đưa năm mươi đồng cho hắn."

Tài xế vừa nghe liền luống cuống: "Anh muốn làm gì?"

Lý Quang Nam liếc nhìn tài xế nói: "Có mắt không tròng, tôi thấy anh không muốn làm nữa rồi, nhanh chóng cút đi!"

Gã tài xế này đích thật là có mắt không tròng, đã đến mức như vậy rồi, mà còn đòi tiền: "Nói thế nào cũng phải cho tôi hai mươi đồng, tôi không thể chạy không một chuyến."

Trương Dương còn chưa ra tay Lý Quang Nam liếc mắt một cái, hai gã bảo an trước cửa khách sạn an đến kéo gã tài xế đi, Lý Quang Nam nói: "Giữ xe của hắn lại, tối nay đi kiện công ty của hắn!"

"Đừng mà... Tôi không cần tiền, tôi từ bỏ..." Nếu như con người không biết thức thời thì quả thật rất đau xót.

Trương Dương cũng không có bởi vì sự kiện này mà bị phá hủy tâm tình, có bạn từ phương xa đến vui vẻ còn không kịp, Thường Lăng Phong đến khiến cho hắn rất hài lòng, Lý Quang Nam rất nhanh thì an bài cho bọn họ một gian phòng, lại mời bọn họ đi ăn khuya, Trương Dương nhìn ra tâm tình của Thường Lăng Phong cũng không cao, cho nên nhẹ nhàng xin miễn.

Hai người trở lại trong phòng cất đồ, Thường Lăng Phong nói: "Đi, uống vài ly đi." Hắn chủ động tìm Trương Dương uống rượu đúng là một chuyện hiếm có.

Trương Dương đoán được Thường Lăng Phong có tâm sự, gật đầu, mang theo hắn đi tới quán bar khách sạn, hai người tìm một góc yên lặng ngồi xuống, Thường Lăng Phong gọi một ly coktai, Trương Dương gọi một ly rượu Vodka, hắn thích thử một chút, dựa theo thói quen của hắn thì vẫn thích rượu trong nước, bất quá trong quán bar hiện tại không thịnh hành cái này, Trương đại quan nhân cũng chỉ có thể chấp nhận số phận.

Nhớ tới chuyện vừa rồi, Trương Dương thở dài nói: "Ngày mai tôi phải tìm thành phố nói chuyện, phải tiến hành hành động sửa trị trong phạm vi toàn bộ Nam Tích, nếu như không quản được đám tài xế lái xe taxi này, hình tượng của Nam Tích khẳng định muốn sẽ bị ảnh hưởng."

Thường Lăng Phong nói: "Mỗi thành phố đều như thế này, nhà ga, sân bay, bến tàu, những chổ này là chổ có vấn đề nghiêm trọng nhất, ban ngày còn đỡ, tới buổi chiều, một ít người lòng dạ hiểm độc kinh chờ khách đến để chặt chém, hiện tượng này chỗ nào cũng có."

Trương Dương nói: "Cho nên cần phải chỉnh đốn."

Thường Lăng Phong nói: "Chỉnh đốn chỉ có thể tạo ra hiệu quả nhất thời, hơn nữa chỉnh đốn bên trong, đều có tính gián đoạn, có hoạt động trong đại, sớm chỉnh đốn một chút, cũng chẳng có mấy tác dụng, chờ danh tiếng đi qua, gió độc khí độc rất nhanh trở lại, muốn thay đổi những tình trạng này, phải đề cao tố chất của toàn dân, coi trọng tinh thần văn minh, nhưng trên thực tế, xa số người trng xã hội chỉ nhìn về phía trước, xây dựng kinh tế phát triển quá nhanh, xây dựng tinh thần văn minh đã theo không kịp bước tiến phát triển của kinh tế.

Trương Dương cười nói: "Cậu nhìn vấn đề càng ngày càng có cao."

Thường Lăng Phong nói: "Tôi chẳng cao gì cả, tôi không giống cậu, một lòng muốn làm quan, những lời này là nói cho cậunghe, cậu đi tìm đồng đạo nói chuyện hợp hơn."

Trương Dương vui vẻ vỗ vỗ vai của Thường Lăng Phong nói: "Cậu vừa đến, cả người tôi liền thoải mái hơn."

Thường Lăng Phong nói: "Có tư tưởng ỷ lại là không được, chủ yếu phải dựa vào chính cậu, tôi vừa tới Nam Tích nên hai mắt đều tối đen, tình huống gì cũng không rõ ràng, cần một thời gian mới thích ứng."

Trương Dương liên tục gật đầu nói: "Không thành vấn đề."

Thường Lăng Phong nói: "Đừng quên lúc trước cậu đã đáp ứng tôi, đại hội tỉnh kết thúc cậu sẽ cho tôi tự do."

Trương Dương nói: "Tôi nhớ, cái gì trượng phu nhất ngôn ký xuất, cái gì mã cũng đuổi không kịp!"

Thường Lăng Phong nhịn không được nở nụ cười, hắn luôn cảm thấy Trương Dương tựa hồ có lừa gạt, trên thực tế cũng quả thật như vậy, Trương Dương vốn là muốn chọc cho Thường Lăng Phong vui, chậm rãi tái làm công tác tư tưởng của hắn, tranh thủ an ủi cho Thường Lăng Phong để sau đó còn sóng vai chiến đấu trường kỳ với mình, vì thực hiện cái mục tiêu này, có một chổ rất then chốt, đó chính là Chương Duệ Dung, nhưng thân phận của Chương Duệ Dung lại tương đối đặc thù, cô ấy là người của quốc an, cô ấy là nồng cốt của Bác Chương Bích quân trong quốc an, hiện tại mình đã không còn quan hệ với quốc an, không thích hợp đem Chương Duệ Dung đến nơi đây, Trương Dương nói: "Cậu và tiểu Chương thế nào rồi?"

Nhắc tới chuyện này, động tác của Thường Lăng Phong rõ ràng xuất hiện một dừng lại, trong đôi mắt toát ra một tia ưu thương nhàn nhạt, hắn nâng ly lên, uống cạn rượu torng ly một hơi, thấp giọng nói: "Chúng tôi đã chia tay!"

Trương Dương không khỏi sửng sốt: "Vì sao?"

Thường Lăng Phong nói: "Tôi cũng không rõ, cô ấy nói, nếu cô ấy đối với tôi đã không có cảm giác liễu, tôi cần gì phải miễn cưỡng."

Trương Dương nói: "Cậu không tranh thủ một chút?" Hắn mơ hồ cảm thấy chuyện này và thân phần quốc an cảu Chương Duệ Dung có liên quan.

Thường Lăng Phong thở dài nói: "Không nói những cái này, cô ấy đã nói rõ với tôi, không lâu sau đó có thể ra nước ngoài, nói chung, cô ấy sẽ không liên hệ với tôi nữa." Hắn lại kêu thêm một ly rượu.

Trương Dương nhìn Thường Lăng Phong có chút tiều tụy, rốt cục rõ ràng lý do mà hắn có biểu tình cô đơn, Trương Dương vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: "Đàn bà Trung Hoa nhiều không đếm kể, không tốt thì ta lại đổi!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi