Y THỦ CHE THIÊN

Ngay sau đó, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, Bụi Thái Lang liền hóa thành một làn khói màu vàng hướng tới Mộ Chỉ Ly bắn đến, lúc mọi người chưa kịp phản ứng lại, thân hình của nó đã cực nhanh cùng Mộ Chỉ Ly ra sức va chạm vào nhau.

Nhưng mà, chuyện xảy ra tiếp theo cũng làm cho mọi người choáng váng, tiếng động do va chạm vào nhau như mọi người dự đoán cũng không vang lên, Bụi Thái Lang trực tiếp nhảy vào cơ thể Mộ Chỉ Ly thế nhưng bây giờ lại không thấy!

Giống như từ trước đến giờ nó chưa từng tồn tại, biến mất hoàn toàn triệt để, mà thân hình của Mộ Chỉ Ly nguyên bản chỉ là hư thể bây giờ lại bắt đầu đông cứng lại.

Mọi người liếc mắt nhìn nhau, nuốt một ngụm nước miếng, nhìn thấy tia không thể tin nổi trong mắt bạn mình thì mới xác nhận chuyện mình vừa chứng kiến là hoàn toàn có thật.

“Đây là chuyện gì vậy?”

“Ta tưởng ta hoa mắt”.

“Con sói lớn như vậy làm sao lại biến mất rồi?”

“Mau, ngươi xem, khí tức của Mộ cô nương bắt đầu khôi phục rồi!”

….

Trong khi trong mắt mọi người chỉ có ngỡ ngàng, trong mắt Đinh Thục Nghi lại tràn ngập tia không thể tin được, hai tròng mắt mở to giống như gặp được việc mà trên thế gian này không bao giờ có khả năng xuất hiện.

“Không có khả năng! Chuyện này không có khả năng! Ngươi làm thế nào lại có được vũ kỹ dung hợp!” Đinh Thục Nghi không thể khống chế được cảm xúc mà quát lên, tựa hồ chỉ có quát lên như vậy mới có thể diễn tả được tâm tình của nàng lúc này, hoặc là chỉ có dùng cách này nàng mới có thể lừa gạt được bản thân mình rằng cái chuyện nàng đã thấy này là giả.

Chỉ là nhìn hơi thở của Mộ Chỉ Ly không ngừng tăng lên, mắt của nàng cũng dần dần co lại, ngoại trừ vũ kỹ dung hợp thì không có vũ kỹ nào làm được như vậy, làm cho yêu thú và người có thể kết hợp làm một.

Đối với vũ kỹ dung hợp, đa số mọi người ở trên đại lục Thiên Huyền đều không biết, bất quá thân phận và địa vị của nàng ở Hàn gia cũng khá cao, nên nàng biết được một số chuyện mà người ngoài không biết cũng là chuyện bình thường, vũ kỹ dung hợp này cũng là một chuyện nàng biết.

Để có thể sử dụng được vũ kỹ dung hợp thì yêu cầu đầu tiên đó là phải có một con yêu sủng, chỉ là yêu sủng này rất ít người có thể có được, có địa vị ở Hàn gia như nàng cũng không thể có, nên nàng mới phải đi nuôi huyết sắc yêu linh, nếu không thì nàng căn bản không cần phí phạm nhiều công sức như vậy, bởi vì so với huyết sắc yêu linh, yêu sủng tốt hơn rất nhiều.

Nếu lúc này người đứng trước mặt nàng là một Thiếu chủ của một đại gia tộc khác, nhìn thấy một con yêu thú bên cạnh người của đối phương thì nàng nhất định sẽ nghĩ đó là yêu linh, nhưng nếu là Mộ Chỉ Ly thì nàng sẽ không bao giờ nghĩ được đến điều đó, bởi vì trong suy nghĩ của nàng đã nhận định rằng thân phận của Mộ Chỉ Ly như vậy thì nàng sẽ không có khả năng có được cái gì quý hiếm đến như thế!

Thế nhưng hiện tại, yêu sủng nàng khát khao muốn có được thì Mộ Chỉ Ly lại có, bất quá sự rung động này cũng không lớn bằng việc Mộ Chỉ Ly có được vũ kỹ dung hợp, điều này lại làm cho nàng rung động nhiều hơn nữa!

Vũ kỹ dung hợp là loại vũ kỹ mà cả chủ nhân và yêu thú đều sử dụng được, con người ở đại lục Thiên Huyền đều hâm mộ yêu thú có được thân thể cường hãn, sức lực mạnh mẽ cùng trực giác của mãnh thú, đối với những thứ này, con người cho dù có thúc ngựa đuổi theo cũng không thể nào bì được với yêu thú, mà con người cũng có được vũ kỹ có uy lực cường đại mà yêu thú không có, cũng bởi vì điều này mà nhiều năm như vậy trôi qua, hai bên vẫn còn ở trạng thái cân bằng.

Sau khi sử dụng vũ kỹ dung hợp, hai người hợp hai làm một, có bao nhiêu ưu điểm như vậy đều có thể cùng tập trung vào một chỗ, uy lực cường đại đến như thế nào thì suy nghĩ cũng có thể biết được.

Con người cùng yêu thú bình thường không thể làm được như vậy, chỉ có yêu sủng cùng chủ nhân, trong lòng có liên hệ cùng với nhau, làm cho bọn họ có thể công kích ăn ý cùng với nhau.

Vũ kỹ dung hợp là vũ kỹ lưu truyền từ thời xa xưa đến nay, tại bên trong truyền thừa nhiều năm như vậy đã trở nên cực kỳ hiếm thấy, cho dù là đại gia tộc cũng không thể có được, yêu thú của bọn họ không thể phát ra công kích cực mạnh, loại vũ kỹ mà ngay cả đại gia tộc cũng không có được vậy mà Mộ Chỉ Ly không có tiếng tăm gì lại có được!

Chuyện này gây đả kích cho Đinh Thục Nghi lớn bao nhiêu không cần nói cũng biết, tại thời khắc này, Đinh Thục Nghi không khỏi nghi hoặc Mộ Chỉ Ly có phải thực sự là đệ tử của một gia tộc nhỏ hay không? Vì sao nàng lại có được nhiều bảo bối như vậy? Cho dù bối cảnh của nàng có đem ra so sánh với nàng ta cũng không thể bằng được, điều nay làm cho nàng cảm thấy có chút thất bại.

Trước đó, nàng nhớ rõ ràng Mộ Chỉ Ly đã nói với nàng rằng nàng ta có đủ tư cách để kiêu ngạo, một đường đi tới kết quả hôm nay đều là chỉ dựa vào một mình nàng ta, nàng tin rằng lời kia không phải là lời nói dối, nhưng nếu thật sự như vậy, cơ hội của nàng ta thật sự là quá mức khủng bố, chẳng lẽ ông trời đã đem tất cả may mắn đặt hết trên thân nàng ta hay sao?

Đối với phản ứng của mọi người, Mộ Chỉ Ly không để ý chút nào, hoặc là hiện tại có thể nói là nàng không có thừa tâm tư mà đi chú ý việc gì cả, ngay lúc Bụi Thái Lang tiến vào trong cơ thể nàng, hơi thở uể oải kia của nàng cũng ngay tức khắc tăng lên, vẻ tái nhợt trên khuôn mặt cũng biến mất, giống như tác dụng phụ lúc trước đều không hề tồn tại.

Nàng hiểu được chuyện mà đám Đinh Thục Nghi không biết cùng không thể tin được, vũ kỹ dung hợp này là ở trong nơi truyền thừa trước, nàng cùng Bụi Thái Lang đi vào trong bia đá nhận được vũ kỹ truyền thừa, trước đó nàng cũng chưa bao giờ từng nghe ai nhắc đến vũ kỹ dung hợp có tồn tại, sau khi nhận truyền thừa nàng mới biết được vũ kỹ này vừa hiếm có lại cường hãn.

Hiệu quả của loại vũ kỹ này có thể nói là nghịch thiên, cho nên một năm nay chiêu này trở thành con bài chưa lật mạnh nhất của nàng, không đến thời khắc cuối cùng nàng sẽ không vận dụng.

Lúc từ trong nơi truyền thừa đi ra, thực lực của Bụi Thái Lang đã là Cực Thành Cảnh đỉnh, mà trong thời gian một năm này nó cũng đã tiến lên đến Đỉnh Điểm Cảnh! Hiện tại thực lực của hai người gộp làm một, hiệu quả như thế nào không cần nói cũng biết.

Ở trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, hơi thở của Mộ Chỉ Ly cũng lấy một loại tốc độ cực kỳ khủng bố mà tăng vọt lên.

Nháy mắt bắt đầu từ Cực Thành Cảnh trung cấp kéo lên đến Cực Thành Cảnh đỉnh, rồi sau đó không có chút trở ngại mà đạt tới Đỉnh Điểm Cảnh.

Đỉnh Điểm Cảnh trung cấp!

Đỉnh Điểm Cảnh cao cấp!

Đỉnh Điểm Cảnh đỉnh!

Mãi cho đến Đỉnh Điểm Cảnh đỉnh mới dừng lại hoàn toàn! Lúc này mọi người đã bị kích thích đến chết lặng, tựa hồ như hiện tại nếu xảy ra chuyện gì không có khả năng phát sinh bọn họ cũng đã có thể bình tĩnh tiếp nhận rồi.

Là ai nói thực lực của Mộ cô nương kém? Là ai cho rằng ánh mắt của Thiếu chủ không tốt nhìn trúng một cô nương không có thực lực? Hiện tại bọn họ thầm nghĩ đem người kia lôi ra giày xéo một chút, nếu nàng quả thật không có thực lực, vậy có lẽ nhóm bọn họ chưa bao giờ từng tu luyện qua!

Khóe miệng không ngừng run rẩy, trên thế giới này chắc trừ bỏ Mộ Chỉ Ly ra sẽ không ai có sức chiến đấu kinh khủng như vậy đi? Thực lực của nàng mới chỉ là Cực Thành Cảnh trung cấp a! Một lần bùng nổ như vậy mà lại có thể tăng lên đến một cái cấp bậc còn không chịu dừng lại, điều này làm cho bọn họ không biết dùng thái độ gì để có thể chấp nhận được.

Trên mặt Đinh Thục Nghi cũng tràn ngập xúc cảm phức tạp, nàng thế nhưng thật sự có thể đi được đến bước này, nhìn thấy nữ tử trước mắt mà nàng cho rằng rất nhỏ bé, bất chợt nàng lại cảm nhận được mình xuất sắc ở trước mặt nàng ta đúng là có vẻ thật bình thường, có lẽ như nàng ta mới chân chính là xuất sắc đi.

Sức chiến đấu khủng bố như thế, nàng căn bản là không đạt được, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, nữ tử nhỏ bé không chịu được nổi một đòn ở trong mắt nàng đã có thực lực cùng nàng chiến đấu trực tiếp, nghĩ vậy, trên mặt Đinh Thục Nghi lộ ra một tia nhợt nhạt tươi cười, chiến đấu trực tiếp? Cho dù lúc trước đã như thế, vậy mà nàng vẫn như trước lựa chọn phương thức chiến đấu trực tiếp cùng với mình…

Ngay lúc hơi thở dừng lại ở Đỉnh Điểm Cảnh, Mộ Chỉ Ly cũng lạnh lùng mở miệng: “Ta nói rồi, muốn giết ta cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy”. Đạt được hiệu quả tới mức này, ngay cả chính nàng đều không nghĩ đến được, lúc trước bọn họ cũng không nghĩ qua tới việc vận dụng vũ kỹ này.

Thực lực của Đinh Thục Nghi là Sự Phân Cực Cảnh sơ cấp, trong lúc đó, chênh lệch của hai người bất quá chỉ là một cái cấp bậc mà thôi, còn hơn cái khoảng cách không thể vượt qua lúc trước đã thật sự tốt hơn nhiều lắm rồi, một cấp bậc mà thôi, đối với Mộ Chỉ Ly mà nói, thực lực chênh lệch một cái cấp bậc có thể không cần để ý mà không cần so đo!

“Ta đã xem thường ngươi!” Đinh Thục Nghi chậm rãi nói, trong tiếng nói mang theo một tia bất lực, nhưng ngay sau đó nàng đã ngẩng mặt lên, khuôn mặt lộ vẻ kiên định: “Cho dù như thế, ngươi cũng không thắng được ta!”

Cho dù tại đây đã có đả kích thật lớn đánh vào sâu bên trong nàng, trước tiên, nàng cũng có thể điều chỉnh tốt được tâm tình của mình, tình yêu của nàng đối với Liệt ca ca tuyệt đối sẽ không thua kém nữ tử trước mặt, nàng sẽ không thua, tuyệt đối sẽ không thua! Đây là nàng khẳng định đối với thực lực của chính mình, chính mình có thể ở bên trong rất nhiều đệ tử xuất sắc để trổ hết tài năng, đó là nàng đã chứng minh được năng lực của mình.

Nàng không nên tự coi thường bản thân, cũng không cần phải mất đi tự tin, nếu thật sự ở trong lòng nàng cũng nghĩ mình bị Mộ Chỉ Ly đánh bại, vậy thì cả đời nàng sẽ không có khả năng mà thắng Mộ Chỉ Ly một lần nữa, tiếp theo đối với tu luyện của nàng sẽ có ảnh hưởng rất lớn.

Đối với câu trả lời của Đinh Thục Nghi, Mộ Chỉ Ly cũng không để bụng, trong tay cầm kiếm Vị Ương, sắc mặt ung dung, ánh mắt bình thản nhìn Đinh Thục Nghi, dùng hành động để diễn đạt ý kiến của nàng.

Một khi đã như thế, vậy được thôi, liền thử xem!

Tựa hồ bị thái độ bình tĩnh lần này của Mộ Chỉ Ly kích thích, thiên lực trong cơ thể Đinh Thục Nghi giống như thủy triều bắt đầu khởi động lên, nắm đấm mang theo một hơi thở không thể địch nổi trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Mộ Chỉ Ly.

Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cười lạnh một tiếng, dĩ nhiên cũng đưa một quyền hướng tới Đinh Thục Nghi trực tiếp chặn lại, ở trong tầm mắt của mọi người, hai nắm tay rõ ràng đã va chạm vào nhau.

Khuôn mặt diễm lệ của Đinh Thục Nghi cũng là ở ngay khoảnh khắc nắm tay hai người tiếp xúc với nhau mà vặn vẹo hẳn lên, nàng cảm giác tay của mình giống như đang đụng phải đá lớn ngàn cân, lực đạo cường hãn kia cho dù tay nàng có thiên lực bao vây thì cũng vẫn như trước, không thể ngăn cản ảnh hưởng của lực lượng kia đến bản thân mình.

Trong lúc nắm tay chạm vào nhau, nắm tay của Mộ Chỉ Ly mạnh mẽ đem Đinh Thục Nghi đánh lui, bộ dạng kia của Đinh Thục Nghi căn bản là không thể tin được.

Đinh Thục Nghi nhìn một mảng xanh tím lớn, sắc mặt của nàng cũng bắt đầu khó coi hẳn lên, hiệu lực của vũ kỹ dung hợp quả nhiên không phải cường hãn bình thường, lực đạo cường hãn này liền ngay cả nàng cũng tránh không kịp.

Nhìn thấy lần va chạm này đúng là Đinh Thục Nghi bị đánh lùi ra, trong lòng mọi người cũng là không thể bình tĩnh. Bất quá không ai lộ ra tâm tình khó chịu, dù sao ở trong lòng bọn họ căn bản không đem Đinh Thục Nghi trở thành người một nhà của bọn họ.

Nếu Mộ Chỉ Ly thật sự có thể đem Đinh Thục Nghi giết đi, ngược lại là giải thoát cho bọn họ rồi, chỉ là thực lực loại này chiến đấu trực tiếp với nhau làm cho bọn họ có một cảm giác vô cùng thất bại, đây mới chân chính là thiên tài, chân chính thiên chi kiêu tử!

Trên mặt Mộ Chỉ Ly tràn ngập hàn ý, hiện tại cùng nàng so đo sức mạnh thì đúng là không biết tự lượng sức mình, bất quá ngay sau đó, khóe miệng Mộ Chỉ Ly cũng giương lên một độ cong.

Thân hình Mộ Chỉ Ly khẽ động liền xuất hiện ở ngay bên cạnh Đinh Thục Nghi, đánh tay không trực tiếp cùng Đinh Thục Nghi! Tốc độ của hai người cực nhanh làm cho mọi người ngay cả động tác của bọn họ đều không thấy rõ lắm, chỉ có thể đủ nhìn thấy hai tàn ảnh không ngừng di động.

“Bang bang phanh”

Từng đợt âm thanh va chạm truyền vào trong tai mọi người, cho dù không ở bên trong tình huống này nhưng bọn họ cũng có thể đủ cảm nhận được lực đạo cường hãn này, khóe miệng không tự giác rút vào, đấu với cấp bậc loại này quả nhiên bọn họ không thể với tới.

Sau một phen tiếp xúc, thân hình hai người bạo lui, lại nhìn thấy bộ dáng của hai người, sắc mặt mọi người phấn khích hẳn lên.

Thân hình Mộ Chỉ Ly có chút nhếch nhác, bất quá nhếch nhác này là do nàng bị thương lúc trước, sau một phen vật lộn cũng không có biến hóa gì, nhưng mà Đinh Thục Nghi lại có vẻ nhếch nhác nhiều hơn.

Quần quần áo áo lúc này đã muốn rách ra thành từng miếng, lại có chút cảnh xuân lộ ra bên ngoài, bất quá hiển nhiên bây giờ nàng căn bản sẽ không chú ý tới điều này, hai mắt gắt gao nhìn Mộ Chỉ Ly chằm chằm, một tia liều mạng cùng hận ý hiện lên trên khuôn mặt của nàng.

Nắm tay chậm rãi nắm chặt, nhìn Mộ Chỉ Ly gằn từng chữ nói: “Chưa từng có ai dồn ép ta đến tình trạng này, nếu không giết ngươi, ta thề không làm người!”

Lời nói lạnh lẽo từ không trung hạ xuống, mọi người cũng biết Đinh Thục Nghi thật sự tức giận, trước kia cho dù nàng có nổi giận cũng không lộ ra biểu tình như vậy, hôm nay thật sự là trận chiến một mất một còn.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly bất vi sở động, hất tóc lên cười nói: “Ta và ngươi lúc này đã là kẻ thù, làm sao phải nói nhiều lời như vậy”.

Nàng không phải vì Đinh Thục Nghi là tình địch của mình mà cùng nàng làm địch, mà bởi vì vừa gặp nhau Đinh Thục Nghi đã đối với mình bày ra sát tâm, đối với người muốn giết mình, cho tới bây giờ Mộ Chỉ Ly cũng không nương tay.

Nàng biết Đinh Thục Nghi vẫn chưa dùng đến vũ kỹ cực mạnh của nàng ta, kết quả hôm nay không biết như thế nào, nhưng bất luận ra sao nàng cũng sẽ không lui bước, trước kia sẽ không, hiện tại cũng sẽ không!

Nghe được lời Mộ Chỉ Ly nói, sắc mặt Đinh Thục Nghi lạnh đi vài phần, kế tiếp hai tay nàng cũng không ngừng múa may, kết ấn phức tạp mà huyền ảo chậm rãi hiện lên trong tay nàng.

Nhìn thấy chuyện như vậy, trên mặt đám người đứng phía sau Đinh Thục Nghi lộ vẻ kinh hãi.

“Chẳng lẽ Đinh tiểu thư phải sử dụng chiêu thức kia sao?”

“Đó chính là vũ kỹ cao nhất của Hàn gia a!”

“Xem ra Đinh tiểu thư thật sự muốn liều mạng, nghĩ cũng phải, tới lúc này rồi mà còn không sử dụng chỉ sợ sẽ không có cơ hội”.

………………

Nghe mọi người bàn tán, Mộ Chỉ Ly cũng biết vũ kỹ Đinh Thục Nghi sắp thi triển ra không đơn giản đến bao nhiêu, trong lòng cũng lập tức quyết định. Hai tay đột nhiên không ngừng biến đổi, hơi thở cường hãn theo trên người nàng phát ra…

Hai đạo công kích cường hãn đều tại thời khắc này ngưng kết mà thành.

Theo Đinh Thục Nghi, một cái, rồi lại một cái kết ấn thành công, quanh thân, thiên lực trong không khí cũng bắt đầu cấp tốc hỗn loạn, đồng thời một cỗ hơi thở cường đại cũng dần dần khuếch tán đi ra.

Chỉ là thanh thế này đã có thể nhìn ra vũ kỹ này có bao nhiêu cường hãn, lúc này, trên tay Đinh Thục Nghi cũng xuất hiện sắc lam và màu tím của những bông hoa lửa, dĩ nhiên là lôi đình lực!

Lúc này cho dù là Mộ Chỉ Ly cũng có chút kinh ngạc, lôi đình lực này cũng không phải là bất kỳ kẻ nào cũng đều có thể sử dụng, dù sao lôi đình lực là nhờ lực công kích mạnh mà nổi tiếng, điện lực này trong lúc sử dụng chỉ cần không để ý một chút thì người bị thương trước hết sẽ là chính bản thân mình, mà Đinh Thục Nghi có thể thi triển vũ kỹ như vậy đã chứng minh nàng không đơn giản.

Bởi vì muốn sử dụng được lôi đình lực thì điều kiện trước tiên đó là trong cơ thể của mình phải có được lôi đình lực, lôi đình lực này không phải dựa vào tu luyện mà đạt được, mà là thông qua hấp thu lôi đình lực trong trời đất mà có được, chuyện này nguy hiểm đến mức nào không cần nói cũng biết.

Một không gian nguyên bản mờ mịt, theo vũ kỹ của Đinh Thục Nghi cũng dần dần tối mịt xuống, mà một mạt màu lam tím kia tại đây lại có vẻ chói mắt lạ thường, bay lên giữa không trung, Đinh Thục Nghi giống như nữ thần sấm sét tràn ngập sức mạnh khổng lồ.

“Ngưng!”

Theo một chữ của Đinh Thục Nghi rơi xuống, lôi đình lực khổng lồ kia trong phút chốc đã ngưng tụ thành một con cự long màu tím pha lam tại đây! Trên người lóng lánh quang mang mãnh liệt chói mắt, đứng gần nó có thể nghe được âm thanh hoa lửa điện trong cơ thể truyền ra két két.

Cự long này công kích bất ngờ đến người cũng không phải là nội thương hay ngoại thương đơn giản, mà lôi đình lực này khủng bố, người bình thường cũng không dám nếm thử, bởi vậy mới có thể thể hiện được sự khủng bố của nó.

Âm thanh rồng ngâm vang vọng trong không trung, tản mát ra uy lực của rồng làm cho trong lòng mọi người chấn động, sợ hãi than khi nhìn thấy lôi đình cự long bay lượn trên chín tầng mây.

Lúc này, ở phía sau Mộ Chỉ Ly vẫn là thiên lực màu trắng như trước, chỉ là hôm nay màu trắng tuyền vô cùng khác thường đến mờ ảo, chỉ là một tầng mịt mù làm cho người ta rất muốn biết bên trong đến tột cùng có cái gì.

Mà hai tay Mộ Chỉ Ly lúc này cũng đã tràn ra máu tươi, động tác kết ấn thành công cũng đã là một khó khăn, đối với việc này trong lòng Mộ Chỉ Ly đã sớm có dự định, vũ kỹ cường đại này với thực lực hiện tại của nàng căn bản không thể thi triển ra được, chỉ là hiện tại phải liều mạng thi triển, nếu không thì còn cái gì có thể cùng cự long kia tranh đấu?

Từng giọt máu tươi nhỏ giọt chảy từ ra tay Mộ Chỉ Ly, mà nàng giống như không cảm nhận được đau đớn, như trước, vẫn tiếp tục thi triển, nhìn thấy chuyện như vậy, mọi người cũng biết một chiêu này chắc chắn không đơn giản, dạng vũ kỹ gì mà lấy cường độ thân thể bây giờ của Mộ Chỉ Ly cũng không thể chịu đựng được?

Vũ kỹ nàng không chịu được, nếu đổi lại là cường độ thân thể của bọn họ còn không phải mà một giây mất mạng?

Rốt cuộc, hai tay Mộ Chỉ Ly chấm dứt động tác, ở phía sau nàng, bên trong màu trắng mờ ảo là một đạo màu đỏ cực hạn, hào quang lóng lánh theo nó tỏa ra, sau khi đạo hào quang thứ nhất xuất hiện, đạo thứ hai, đạo thứ ba cũng lần lượt xuất hiện.

Đó là một màu đỏ yêu dã, cũng là sắc thái đỏ đến cực hạn, nhân gian lúc này giống như chỉ còn lại một sắc thái tươi đẹp, lúc này, ba cột sáng màu đỏ từ trên trời giáng xuống, nhưng lại giống như tiếp xúc cùng trời đất bình thường, thiên lực cường hãn lúc này cũng bắt đầu dao động phát ra.

Tại khoảnh khắc này, thiên lực màu trắng cũng bị bọn chúng hấp thu vào, theo thiên lực màu trắng biến mất, màu đỏ quang mang kia càng ngày càng lóe sáng, sau khi tất cả màu trắng đều biến mất, ba viên tinh thể màu đỏ xuất hiện rõ ràng trước mắt mọi người.

Đó là một màu đỏ vô cùng trong suốt, giống như viên ruby hoàn mỹ nhất, không tỳ vết trên thế giới này, một vẻ đẹp lóa mắt làm cho người ta đui mù, một loại uy thế theo nó khuếch tán ra, uy thế kia thế nhưng so sánh với lôi đình cự long cũng không kém!

Nhìn thấy chuyện như vậy, mọi người thật sự không muốn nói nữa, thủ đoạn của Mộ cô nương quả thật là nhiều vô kể, vốn tưởng rằng đã đến cực hạn, kết quả lại đột phá ra một vũ kỹ cường đại, này quả thực làm cho người ta phát điên!

Sau khi nhìn thấy ba viên sao đỏ kia, trên mặt Đinh Thục Nghi cũng hiện lên một tia ngưng trọng, từ trên ba viên sao đỏ này, nàng cảm nhận được một cỗ uy hiếp rất mạnh, đó là ảnh hưởng của công kích có thể uy hiếp đến tính mạng của nàng!

“Lôi Đình Diệu Thiên Long!” Đinh Thục Nghi quát lạnh một câu, lôi đình cự long kia đã rất nhanh hướng tới Mộ Chỉ Ly hung hăng lao đến, mỗi nơi nó đi qua, trời đất biến sắc!

Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng lạnh lùng lên tiếng: “Tinh diệu bắc đẩu: Tam Tinh Thần Không!”

Tam Tinh Thần Không, danh như ý là thần thức tận không, ba viên sao đỏ hóa thành một đạo hoa đỏ không hề sợ hãi lao vào cự long màu lam tím kia, chỉ lưu lại ba đạo ánh sáng màu đỏ.

Hai đạo công kích cường hãn một khắc tại đây ầm ầm va chạm vào nhau, lực rung động cực đủ của cự long cùng sao đỏ đem khoảng không trung này bao phủ hoàn toàn, ngay cả người ở thành Dạ Hoa xa xa cũng cảm nhận được lực lượng cường đại không ngừng dao động, khiến cho không ít người, trên mặt, trong lòng đều chấn động, người có thể làm cho thiên lực dao động cường hãn như vậy không biết là người có thực lực bao nhiêu mạnh mẽ.

Thực lực cấp này so đấu đã vượt qua phạm trù thực lực của bọn họ, ở trước mặt những cao thủ như thế này, thực lực của bọn họ căn bản là không đáng xem, chỉ là nếu biết trong này có một người thực lực là Cực Thành Cảnh trung cấp, biểu tình của mọi người không biết sẽ có bao nhiêu phấn khích.

“Oanh!”

Giây phút này, tiếng vang kinh hoàng đột nhiên bùng nổ ra, trời đất đều bị chấn động!

Trên bầu trời dần dần xuất hiện một màu đen, đó là hắc động tồn tại, công kích lúc trước cũng sẽ xuất hiện hắc động, nhưng bất quá chỉ là một khe nhỏ thôi, hiện tại đã to lớn như quang cầu.

Có thể xé rách một không gian vững chắc ra thành một hắc động như vậy, uy lực của nó lớn như thế nào không cần nói cũng biết.

Sao đỏ cùng cự long kia đánh vào nhau sau đó hung hăng đâm vào cơ thể của nhau, lôi đình lực cùng hỗn độn thiên lực xé rách nhau, từng đợt âm thanh kim khí nổ đùng, mà năng lượng bắn ra bốn phía, chỉ cần đụng chạm đến thì sẽ để lại vết máu thật sâu…

Mộ Chỉ Ly nhìn thấy năng lượng đang tàn phá bừa bãi trước mắt, nàng đánh cược, đánh cược xem sau khi mình phóng hết tất cả năng lượng ra thì đến tột cùng có thể hay không cùng sánh vai với Liệt, bất luận kết quả như thế nào nàng cũng sẽ không hối hận.

Bụi Thái Lang cũng cảm nhận được ý nghĩ của Mộ Chỉ Ly, nói: “Chủ nhân, bất luận như thế nào, còn có ta”. Đối với chuyện tình cảm nó không hiểu biết nhiều lắm, nhưng nó cũng biết chủ nhân là người quan trọng nhất đối với nó, cũng là người nó sẽ dốc hết toàn lực đi bảo vệ.

Từ lúc nó phá xác ra ngoài đến bây giờ, người chăm sóc nó vẫn là chủ nhân! Cho dù tương lai nó tìm được gia tộc của mình, cũng không có bất luận kẻ nào có thể thay đổi được địa vị của chủ nhân.

Trong lòng Mộ Chỉ Ly nguyên bản có chút khẩn trương giờ phút này đột nhiên thoải mái hẳn lên, có hậu thuẫn như vậy, nàng thật sự không cần lo lắng điều gì, ít nhất mình so với Đinh Thục Nghi tốt hơn nhiều lắm, nhìn bọn họ có nhiều người, nhưng kỳ thật người thực sự quan trọng với Đinh Thục Nghi thì chỉ có một thôi.

Bên kia, Đinh Thục Nghi vẫn đang chú ý đến năng lượng đang tàn sát nhau, người luôn luôn đối với bản thân mình cực kỳ tự tin bây giờ cũng không có cách nào biết trước được kết quả cuối cùng, ngay khoảnh khắc này, nàng đã đưa Mộ Chỉ Ly lên làm đối thủ ngang tầm cùng với mình.

“Oành!” Một trận tiếng nổ mạnh truyền đến, ngay lúc hai đạo công kích đan vào nhau thì liền sinh ra tiếng nổ mạnh phát ra.

Tất cả mọi người đều nhanh chóng lùi về phía sau, nếu bị cuốn vào trong đó, sợ là có vào mà không có ra…

Đến lúc bụi mù đã biến mất hết, trên mặt đất để lại một hố sâu mười trượng! Bốn phía cũng hoàn toàn bị phá hỏng, có vẻ như bị tàn phá đến kinh hoàng.

Mọi người tìm kiếm hai nhân vật chính của trận tai nạn này, nhưng mà lúc nhìn thấy hai người, trên mặt bọn họ cũng lộ ra đủ loại cảm xúc phức tạp, công kích đến mức này quả nhiên không phải người bình thường có thể thi triển được, lại càng không là người bình thường có thể thi triển đến!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi