Y THỦ CHE THIÊN

Tại trại huấn luyện hạt giống có nhiều loại nhiệm vụ rất đặc sắc cho nên kiến trúc tại đại sảnh nhiệm vụ có chút hoa lệ, so với kiến trúc đơn giản ở đại môn khác xa hơn nhiều.

Thời điểm đám người Mộ Chỉ Ly đi tới đại sảnh nhiệm vụ, phát hiện trong đại sảnh đã tụ tập không ít người, tuy nhiên so với tình trạng ở phòng tu luyện bên kia thật sự khác biệt quá lớn.

Thủ tục tiếp nhận nhiệm vụ cũng không phức tạp, trên mặt tường trong đại sảnh treo rất nhiều nhiệm vụ, có nhiệm vụ cho một người cũng có cái dành cho đoàn đội, do đó khó khăn cũng không giống nhau. Khó khăn càng lớn, phần thưởng cũng càng nhiều.

Đám người Mộ Chỉ Ly tùy ý nhìn lên các bảng nhiệm vụ, tìm kiếm nhiệm vụ thích hợp cho bọn họ đi làm.

“Cái này thì thế nào? Tại dãy núi Thái Lăng của Trì Mân quốc giết một trăm con sói Huyết Dạ.” Cung Tuấn Bân lên tiếng nói

Yêu thú sói Huyết Dạ bất luận là tốc độ hay thực lực ở đây coi như là cực kỳ mạnh mẽ, thực lực của một sói yêu thú Huyết Dạ tương đương với cao thủ Linh Tịch cảnh, cộng thêm thói quen chung sống theo đàn, cho dù là cao thủ Nguyên Anh cảnh cũng không dám xông vào bầy sói Huyết Dạ.

Nếu tổ đội năm người bọn họ đi thì cũng không có vấn đề gì, phần thuởng này coi như là không tệ, nếu như hoàn thành có thể đạt được năm mươi ngày, chia đều cho năm người bọn họ mỗi người được mười ngày.

Trên thực tế ban bố nhiệm vụ như vậy ra ngoài cũng biết không phải là một người có thể hoàn thành, cho nên thoạt nhìn phần thưởng rất cao, nhưng tính ra bình quân cho một người cũng là bình thường.

“Cái này có thể, nhưng một lần đi thì tương đối hao phí thời gian, chỉ có phần thưởng mười ngày nên thiếu một chút.” Mộ Chỉ Ly sờ cằm cảm khái nói

“Vậy chúng ta nhìn thêm xem sao.” Cung Tuấn Bân cũng không để ý, ngẫm nghĩ thời gian chỉ có mười ngày đúng là hơi ít.

Hàn Như Liệt nhìn nhiệm vụ khác nói: “Cái này thì thế nào? Mặc dù có tính nguy hiểm, nhưng phần thưởng cũng không tệ lắm.”

Theo tầm mắt Hàn Như Liệt nhìn lại, nhiệm vụ này là cho bọn họ đi tới ranh giới Trì Mân quốc giáp ranh với Hi Mân quốc ám sát một vị trưởng lão, phần thưởng kia là 120 ngày, so với đánh chết sói Huyết Dạ thì phần thưởng lớn hơn nhiều.

“Phần thưởng này đúng là không tệ, nhưng nguy hiểm cũng không nhỏ.” Thiên nhi lên tiếng nói

Ám sát một vị trưởng lão cũng không phải là sự tình đơn giản, chưa kể đến thực lực của trưởng lão như thế nào, chỉ là thế lực của đối phương kia lại không thể khinh thường.

Cho dù hắn là một trưởng lão không được coi trọng, nhưng nếu như hắn sống ở trong thế lực theo tình hình mà nói thì bọn họ căn bản cũng không có bất cứ cơ hội nào. Vào trong một thế lực giết người có khả năng sao? Bọn họ đều là ở trong thế lực tới, sao không rõ ràng thủ đoạn phòng hộ của mỗi thế lực?

Do đó chỉ có biện pháp duy nhất, đó chính là ôm cây đợi thỏ, chờ một mình trưởng lão kia đi ra ngoài thì tùy thời cơ hành động. Chẳng qua là cần phải đợi bao lâu mới chính là vấn đề. . . . . .

“Nhìn lại xem có những nhiệm vụ khác nữa hay không, nếu như không có nhiệm vụ nào tốt hơn thì chúng ta mới nhận nhiệm vụ này.” Sau một phen suy tính Hàn Như Liệt mớinói, hắn cũng biết nhiệm vụ này có rất nhiều tính ngẫu nhiên, nhưng dường như mỗi cái nhiệm vụ đều có tính ngẫu nhiên rất lớn.

Lúc này Mộ Chỉ Ly đột nhiên phát hiện Mộ Dật Thần đang suy nghĩ xuất thần trước một nhiệm vụ, không khỏi hỏi: “Dật Thần, ngươi cảm thấy hứng thú với nhiệm vụ này?”

“A?” Đang lâm vào suy tư Mộ Dật Thần bị những lời này của Mộ Chỉ Ly kéo trở về thực tế, không khỏi chỉ vào nhiệm vụ nói: “Nhiệm vụ này thật kỳ quái a.”

Nghe được lời nói của Mộ Dật Thần…, mọi người đều là tò mò nhìn về phía nhiệm vụ, mọi người vừa nhìn trong lòng đều là có chút nghi ngờ, bởi vì nhiệm vụ đúng là rất kỳ quái.

Địa điểm của nhiệm vụ này là một tiểu thành thị ở phía tây Trì Mân quốc, nói là tiểu thành thị thật ra thì không khác nông thôn lắm, bởi vì rất xa cho nên nơi đó có rất ít người, trừ những người vẫn sống ở nơi đó thì người ngoài trên căn bản cũng không có đến nơi đó.

Gần đây tòa thành thị này bị bao phủ bởi một không khí kỳ quái, có người tử vong một cách không giải thích được, tin đồn rằng đây là một loại ôn dịch, nhưng hiển nhiên bọn họ đến cảnh giới hôm nay căn bản không thể nào bị lây ôn dịch.

Các thành thị lân cận, mọi người biết được tin tức kia liền đi đến thành Thiết Thạch xem đến tột cùng chuyện gì xảy ra, nhưng kết quả cũng không thu hoạch được gì. Mọi người đều rất phân vân, phỏng đoán có thể nơi đó có lực lượng Hắc ám cực kỳ nồng nặc, nhiệm vụ này là để mọi người đi điều tra rõ chân tướng.

“Nhiệm vụ này quả thật rất kỳ quái, hơn nữa phần thưởng cũng rất phong phú a, 500 ngày!” Thiên nhi hít một hơi lãnh khí, ở nơi này trong tất cả các nhiệm vụ đoán chừng chỉ có nhiệm vụ này là phần thưởng cao nhất a.

Nếu có người một mình hoàn thành thì chỉ cần hoàn thành một cái nhiệm vụ này, như vậy đủ cho thời gian tu luyện trong một năm, nhưng đã có nhiều người đi trước cũng chưa từng thành công qua, một người hoàn thành càng không có khả năng thành công.

Hàn Như Liệt nhìn Mộ Dật Thần như có điều suy nghĩ, thuộc tính thiên phú của Dật Thần là thuộc tính Hắc ám, nói vậy hắn đi nơi đó khả năng tra ra chân tướng lớn hơn một chút.

Trong mắt Cung Tuấn Bân bắn ra ánh sáng: “Nếu như chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ này…, thì mỗi người là có thể đạt được phần thưởng 100 ngày a! So với những nhiệm vụ khác mạnh hơn nhiều!”

Mọi người liếc lẫn nhau một cái, đều khẳng định gật đầu, nhất trí quyết định nhận nhiệm vụ này rồi!

Như là đã quyết định, mọi người nhanh chóng hướng nơi đại sảnh tiếp đãi đi tới. Tiếp đãi bọn hắn là một cô gái phong tư yểu điệu, nhìn thấy đoàn người Hàn Như Liệt đến liền điềm đạm nói: “Không biết mấy vị tính toán nhận nhiệm vụ gì?”

Một đôi con ngươi cũng không ngừng đánh giá trên người Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần, trong ngày thường nhìn thấy nam tử anh tuấn cũng không thiếu, nhưng giống như hai người trước mắt này rất là hiếm thấy.

“Chúng ta định nhận nhiệm vụ thăm dò thành Thiết Thạch.” Hàn Như Liệt lên tiếng nói, đối với ánh mắt ám hiệu kia làm như không thấy, một cánh tay trực tiếp ôm vai Mộ Chỉ Ly.

Trước kia hắn coi như nhìn bụi hoa đang lúc rảnh, đối với ánh mắt hàm nghĩa rõ ràng của cô gái đều biết rõ ràng, tuy vậy hắn cũng không nguyện ý để cho Ly nhi mất hứng, cộng thêm sau này tiếp nhận nhiệm vụ khác tránh không được việc phải giao tiếp cô gái này, cho nên chọn lựa phương thức này là tốt nhất.

Quả nhiên, cô gái nhìn thấy động tác của Hàn Như Liệt chính là hiểu người trong lòng của hắn đang ở bên cạnh, lập tức tầm mắt chuyển hướng sang bên Mộ Dật Thần. Vốn còn có chút không biết nên quyết định làm thế nào, hiện tại cũng không phải phiền não nữa.

Còn Mộ Chỉ Ly như có điều suy nghĩ nhìn Hàn Như Liệt khoác tay trên bả vai mình, khóe miệng không tự chủ cong lên nụ cười.

“Các ngươi là năm người một tổ sao?” Cô gái dò hỏi

“Đúng vậy” Mộ Dật Thần gật đầu: “Nhiệm vụ này không có thời gian kỳ hạn sao?” Hắn không có thấy quy định thời gian kỳ hạn cho nhiệm vụ.

“Không có thời gian kỳ hạn?” Cô gái ngẩn ra, lúc trước chỉ vì chú ý đến hai vị nam tử anh tuấn này nên cũng quên chính sự mất, rất nhanh nghĩ đến liền kinh ngạc nói: “Các ngươi muốn nhận nhiệm vụ thành Thiết Thạch?”

Nhìn bộ dáng kinh ngạc kia của cô gái, chân mày Thiên nhi không khỏi nhíu lại: “Đúng vậy, có vấn đề gì sao?” Lúc trước không phải đã nói cho nàng biết sao? Bây giờ còn có bộ dáng kinh ngạc như vậy.

Tựa hồ cô gái không có cảm thấy nửa điểm lúng túng, vẻ mặt mang nụ cười nhìn Mộ Dật Thần nói: “Ta khuyên các ngươi tốt nhất không nên nhận nhiệm vụ thành Thiết Thạch. Từ nơi giá trị phần thưởng liền có thể nhìn ra được nhiệm vụ này là không tầm thường, không gạt các ngươi, lúc trước cũng đã có người nhận nhiệm vụ này, có đi không về. Nếu như chàng không về được thì…, ta sẽ thương tâm.”

Tầm mắt cô gái chăm chú nhìn Mộ Dật Thần, Thiên nhi cùng những người khác đã hoàn toàn bị nàng làm lơ.

Sắc mặt Thiên nhi nhất thời trở nên rất khó coi, cô gái này thật sự không biết xấu hổ. Vấn đề là nàng hỏi nhưng bây giờ nhìn cũng không nhìn nàng lấy một cái, quả thực là vũ nhục! Để cho nàng tức giận là cô gái này cứ nhìn chằm chằm vào Dật Thần của nàng!

Thân là nữ nhân nàng rõ ràng cô gái này có ý gì, ở trước mặt nàng mà câu dẫn tướng công nàng, loại chuyện này nàng đã gặp qua không ít, chỉ bất quá nàng dùng cách giết gà dọa khỉ sau đó liền không còn người nào không có mắt như vậy, không nghĩ tới bây giờ lại gặp phải.

“Này thăm dò thành Thiết Thạch có cái gì cổ quái?” Cung Tuấn Bân cảm nhận được Thiên nhi tức giận nên nhanh chóng lên tiếng, cảm giác khói thuốc súng tràn ngập thật đúng là. . . . . .

Mộ Dật Thần nhìn Thiên nhi bởi vì tức giận mà khuôn mặt đỏ hồng, khóe miệng không khỏi nở nụ cười. Trong ngày thường Thiên nhi luôn chê bai mình, chỉ khi nào có những cô gái khác xuất hiện thì nàng mới tức giận không dứt, hắn cảm thấy Thiên nhi nhìn rất khả ái.

“Bẹp”

Mộ Dật Thần hôn một ngụm lên mặt Thiên nhi, trên khuôn mặt anh tuấn gợi lên nụ cười xấu xa.

Thiên nhi bị Mộ Dật Thần bất thình lình đánh lén sợ hết hồn, trong lòng cũng là ngọt ngào, ra vẻ tức giận nói: “Ngươi làm gì đó!”

“Không có làm cái gì nha, ta hôn nương tử của ta cũng không được sao?”

Cô gái nhìn cử chỉ của Mộ Dật Thần với Thiên nhi, nhất thời sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, loại cảm giác nàng thể hiện tình cảm không đúng đối tượng thật là khó coi chết đi?

Lập tức cũng không còn tâm tình gì nữa, không sao cả nói: “Chính là tràn đầy nguy hiểm, rất nhiều người đã tra không ra kết quả thôi. Các ngươi có muốn nhận hay không thì tự mình suy nghĩ là được.”

Cảm nhận được sự thay đổi trong giọng điệu của cô gái, Cung Tuấn Bân bất đắc dĩ cười khổ: “Chúng ta nhận nhiệm vụ này.” Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần tạo nghiệt a, cuối cùng lại phát tiết trên người mình, thế giới này thật là không công bằng.

Cô gái đem thủ tục cực kỳ lưu loát làm tốt sau đó liền không hề để ý tới mấy người bọn họ nữa, đám người Hàn Như Liệt đối với lần này cũng không để ý chút nào, nhanh chóng tiêu sái ra khỏi đại sảnh nhiệm vụ.

“Chúng ta trực tiếp đi ra ngoài đi, nếu có cái gì cần ở trên đường chuẩn bị là được.” Hàn Như Liệt lên tiếng nói

Trong phòng của bọn hắn căn bản là rỗng tuếch, thứ gì cũng không có, bọn họ có túi càn khôn căn bản là không cần chuẩn bị những thứ gì.

“Được, lên đường đi. Chúng ta đi trước mua bản đồ, nếu không thì muốn tìm đến thành Thiết Thạch cũng không dễ dàng a.” Mộ Dật Thần cười nói

Cứ như vậy, năm người khí thế lên đường, dọc đường đi phát hiện người trông chừng đại môn thế nhưng không phải là Lý Chí Đào, tuy có nghi ngờ nhưng đồng thời cũng không có đem việc này để ở trong lòng.

Đại Lục Thiên Huyền.

Lăng Lạc Trần cùng Tư Đồ Diêu từ miệng Mộ Thiên Tĩnh biết được nơi giếng cổ kỳ quái, sau đó luôn nghiên cứu miệng giếng cổ này, nhưng khi thử ném một tảng đá hoàn toàn không nghe được tiếng vang, về sau bọn họ cũng bỏ qua việc tính toán dùng sợi dây trói giữ một người đi xuống vì cũng không biết nên chuẩn bị sợi dây dài bao nhiêu.

Một ngày kia, lần nữa hai người đi tới bên cạnh giếng cổ, sắc mặt bọn họ hơi nghiêm túc.

“Ngươi đã quyết định?” Tư Đồ Diêu nghiêng nhìn Lăng Lạc Trần lên tiếng hỏi, con ngươi u sâu không lường được.

Nghe vậy, Lăng Lạc Trần ngẩng đầu nhìn hắn một cái nói: “Cái vấn đề này còn cần hỏi sao? Ngươi cũng không phải quyết định giống nhau sao?”

“Tốt! Bất luận là dạng kết quả gì, ít nhất hai huynh đệ chúng ta cũng có thể làm bạn!” Tư Đồ Diêu cười sáng láng nói, một khi tiến vào trong giếng đến tột cùng là kết quả gì bọn họ cũng không rõ ràng, nhưng vì trong lòng còn một ít chấp niệm, nên tâm ý bọn họ đã quyết!

Vẻ mặt Bạch Mạt Lăng lo lắng nhìn hai người Lăng Lạc Trần nói: “Hay là không nên làm như vậy, ta và Thiên Tĩnh cảm thấy miệng giếng này có một chút khả năng thôi, vạn nhất không phải, các ngươi ra không được phải làm sao bây giờ?”

Trước hết nàng chỉ là muốn nói điều này cho hai người bọn hắn biết, lại không nghĩ rằng bọn họ sẽ như thế chấp nhất làm ra quyết định này. Hai người này đến tột cùng có hiểu hay không đi xuống đó rất có thể chính là chết!

“Bá mẫu, chúng cháu đã quyết định. Nghĩ lạc quan chút ít, nói không chừng chúng ta lại tiến vào nơi thần kỳ đây.” Lăng Lạc Trần cười nói, luôn luôn không muốn vô cầu này, hắn chỉ có một chấp niệm, bất luận là kết quả dạng gì hắn cũng không hối hận.

Nghe lời nói của Lăng Lạc Trần …, Bạch Mạt Lăng bất đắc dĩ lắc đầu, hai người này thật sự là. . . . . .

“Bá phụ, sau này chiếu cố bá mẫu thật tốt. Trước hết hai chúng ta đi xuống tìm hiểu sự tình đến tột cùng là gì!” Tư Đồ Diêu cười nói, chuyện tình trong môn phái hắn đã khai báo tốt lắm, hôm nay có thể nói đã sắp xếp hết thảy mọi việc.

Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu liếc mắt lẫn nhau sau đó cùng nhau nhảy vào bên trong giếng cổ, thần sắc của bọn họ tràn đầy kiên định, không có nửa điểm lo lắng hoặc do dự, ngược lại khóe miệng còn treo nụ cười vui mừng.

“Tư Đồ ca ca!” Một tiếng hét bén nhọn của nữ vang dội ra.

Bạch Mạt Lăng và Mộ Thiên Tĩnh kinh ngạc xoay đầu lại, thấy Liễu Tuyết Nghiên mang vẻ mặt nước mắt nhìn Tư Đồ Diêu biến mất ở giếng cổ.

Gần đây nàng cũng nghe nói Dược Tông phát sinh một ít chuyện, nàng biết Tư Đồ Diêu nhất định là chuẩn bị đi làm chuyện gì đó, nếu không không thể nào đem chuyện tình môn phái nhắn nhủ rõ ràng như vậy.

Vốn là nàng định đi hỏi hắn, đúng lúc nghe được tin tức Tư Đồ Diêu đi tới Thiên Âm môn, lập tức chạy tới, không nghĩ tới thế nhưng lại nhìn thấy một màn như vậy. Nàng là cháu gái Thiên Ngô trưởng lão, đối với một chút bí mật trong môn phái hiểu rõ cũng không có gì lạ, đồng dạng nàng cũng rõ ràng miệng giếng này là nơi kinh khủng thế nào.

“Tuyết Nghiên. . . . . .” trong mắt Bạch Mạt Lăng mang theo chút bối rối, nha đầu này làm sao đúng lúc tới đây?

Tình cảm của Liễu Tuyết Nghiên đối với Tư Đồ Diêu nàng rất rõ ràng, nha đầu này đã nhận định thì liều chết để ý đến cùng, chỉ sợ Tư Đồ Diêu trong lòng không có nàng cũng không để ý nàng chút nào, nhìn bọn họ thật đau lòng!

“Tư Đồ ca ca” Liễu Tuyết Nghiên lẩm bẩm nói, nhìn đáy giếng chỗ sâu ngăm đen, trong mắt hiện lên vẻ quyết tuyệt, nói: “Ta tới đây, bọn ngươi chờ ta!”

Thừa dịp Bạch Mạt Lăng và Mộ Thiên Tĩnh không chú ý liền nhanh chóng nhảy vào trong giếng, Mộ Thiên Tĩnh phát hiện động tác Liễu Tuyết Nghiên vội vươn tay muốn kéo nàng trở về, không nghĩ tới chỉ kéo được quần áo của nàng, không có kéo được người của nàng.

Nhìn trong tay nửa đoạn tơ lụa, sắc mặt Mộ Thiên Tĩnh vô cùng khó coi: “Việc này làm sao cho tốt đây! Thiên Ngô trưởng lão chỉ có một cháu gái như vậy, hiện tại cũng đã nhảy xuống.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi