Lúc này Tùy Qua rốt cục trở thành người hòa hoãn không khí, mặc dù hắn không biết đạo cô và Tiên Viên chân nhân có quan hệ như thế nào. Nhưng có thể khẳng định, đó chính là đạo cô và Tiên Viên chân nhân có quen biết, hơn nữa từng cùng là thành viên của tông phái Thần Thảo tông. Còn Tùy Qua hắn, chính là truyền nhân của tông phái này.
Ngoài ra, đạo cô tuyệt mỹ kia tên là Khổng Bạch Huyên, tên cũng rất hay.
- Tiên Viên sư tôn, còn cả vị Khổng cô nương này, có lời gì cứ nói, ngàn vạn lần đừng tổn thương hòa khí.
Tùy Qua khuyên nhủ, hắn chủ yếu là lo lắng hai người giao thủ, hắn sẽ bị liên lụy.
Mặc dù vị Tiên Viên chân nhân này chỉ để lại một thần niệm, nhưng rất hiển nhiên cũng là tồn tại cường đại.
Hai người này giao thủ, người đầu tiên gặp xui xẻo chỉ sợ sẽ là Tùy Qua.
Đáng tiếc, hai người này cũng không để ý đến Tùy Qua.
Cho nên, Tùy Qua chỉ có thể tiếp tục nói:
- Bằng không như vậy đi. Tiên Viên sư tôn, Hồng Mông thạch này, ta không lấy nữa, dù sao Khổng cô nương đã từng cứu mạng ta, vật này coi như ta báo ân cho nàng đi.
Nghe Tùy Qua nói như vậy, trong mắt Khổng Bạch Huyên lộ ra vẻ kinh ngạc, hiển nhiên không ngờ Tùy Qua lại rộng rãi như vậy.
Dĩ nhiên, Tùy Qua không phải kẻ ngốc, hắn biết rõ Hồng Mông thạch tuyệt đối là một bảo vật, hơn nữa còn là bảo vật rất có giá trị, nếu không với tu vi của Khổng Bạch Huyên, nhất định sẽ không để ý đến vật này. Nhưng bảo vật tốt như vậy, cũng phải có số hưởng thụ, Tiên Viên chân nhân hiện tại chỉ còn lại một đạo thần niệm, mà Khổng Bạch Huyên lại lợi hại như vậy, bình tĩnh xem xét, Tùy Qua cũng không muốn đắc tội với Khổng Bạch Huyên, chọc đến một kẻ địch siêu cấp như vậy. Cho nên, Tùy Qua cảm thấy chi bằng giao Hồng Mông thạch cho Khổng Bạch Huyên, không chỉ có thể bảo vệ cái mạng nhỏ, hơn nữa còn có thể đạt được chút hảo cảm của Khổng Bạch Huyên, làm cho nàng thực sự trở thành núi dựa lớn của Tùy Qua.
Không thể không nói, suy nghĩ của Tùy Qua không sai. Nhưng, phàm là việc gì, thường không được quyết định bằng ý chí của người yếu.
Rất hiển nhiên, trong ba người này, Tùy Qua chính là người yếu nhất rồi.
Nghe Tùy Qua nói như vậy, Tiên Viên chân nhân chửi ầm lên nói:
- Thúi lắm! Tên bại gia tử này, Hồng Mông thạch là căn bản của Thần Thảo tông, tại sao có thể giao cho người khác! Tiểu tử, ngươi là truyền nhân của Thần Thảo tông, nếu không có Hồng Mông thạch, ngươi làm sao có thể gây dựng lại Thần Thảo tông, khai sáng một kỷ nguyên mới!
- Ách... Tiên Viên sư tôn, ngài có điều không biết. Hồng Mông thạch không phải là người có đức mới có được, mà là người có lực mới có được. Khổng cô nương tu vi cao như vậy, vật này phù hợp với cô ấy hơn ta, ngay cả vật này dùng như thế nào ta cũng không biết.
Giống như đã quyết định chú ý, Tùy Qua kéo da mặt, cố ý lấy lòng Khổng Bạch Huyên.
- Bại gia tử!
Tiên Viên chân nhân cả giận nói:
- Hồng Mông thạch chính là căn bản của Thần Thảo tông chúng ta, ngươi lại định chắp tay đưa cho người ta sao?
- Đúng vậy, Tiên Viên sư tôn, ngươi cũng thấy đấy, ta chính là một bại gia tử như vậy, căn bản không xứng làm truyền nhân Thần Thảo tông. Cho nên, nếu Khổng cô nương muốn có Hồng Mông thạch như vậy, vậy đưa cho cô ấy đi, còn có thể kết một mối thiện duyên, đúng không?
Tùy Qua lại sửa thành khuyên nhủ Tiên Viên chân nhân.
- Bại gia tử, hỗn láo!
Tiên Viên chân nhân giận dữ hét lên:
- Khổng Bạch Huyên, bất luận như thế nào, ngươi đừng mơ tưởng bắt được Hồng Mông thạch. Hồng Mông thạch, chỉ có thể được nắm giữ trong tay truyền nhân của Thần Thảo tông!
- Tiên Viên chân nhân, ngươi đã để ta thất vọng một lần rồi, đừng mơ tưởng để ta tin tưởng truyền nhân của ngươi một lần nữa! Đưa Hồng Mông thạch cho ta! Chuyện của chúng ta, để chúng ta đi xử lý, không cần Thần Thảo tông các ngươi quan tâm!
Khổng Bạch Huyên nói, đầu tóc không gió mà bay lên, hiển nhiên nàng đã mất đi nhẫn nại, hơn nữa bắt đầu súc tích lực lượng.
- Khổng cô nương, Tiên Viện sư tôn, các ngươi chờ một chút... Nếu như các ngươi không đồng ý, thật sự muốn đánh nhau…vậy trước hết để ta rời khỏi chỗ này trước có được không?
Tùy Qua cũng không muốn bị hai người này gây họa.
- Loại không có tiền đồ!
Tiên Viên chân nhân hừ lạnh một tiếng, đột nhiên Hồng Mông thạch một lần nữa thu nhỏ lại, hóa thành một đạo kim quang chui vào người Tùy Qua, dung nhập vào trong thân thể của hắn.
- Cha mẹ nó!
Tùy Qua không nhịn được mắng một tiếng, hắn vốn không muốn dính vào tai ương, không ngờ lần này vẫn làm cá trong chậu.
Tùy Qua thật là buồn bực!
Hắn dùng vẻ mặt cực kỳ vô tội nhìn Khổng Bạch Huyên, nói:
- Khổng cô nương... Chuyện này, thật sự xin lỗi, cô cũng thấy đấy, ta căn bản không muốn đối nghịch, ta cũng hết lời khuyên nhủ Tiên Viện sư tôn rồi, kêu hắn già rồi không nên chấp nhất như vậy...
- Câm mồm !
Khổng Bạch Huyên tựa hồ đã tức giận tới cực điểm:
- Tiên Viên! Ngươi đừng hòng ngăn cản ta!
Nói xong, Khổng Bạch Huyên vung tay lên, túm lấy Tùy Qua, sau đó lại để hắn ngồi xếp bằng.
Sau khi Tùy Qua ngồi xếp bằng, hai tay Khổng Bạch Huyên lại dán lên lưng Tùy Qua, rót Tiên Thiên chân khí nhiều hơn, mạnh hơn vào trong thân thể Tùy Qua, lực kéo cường đại làm cho ngũ tạng lục phủ của Tùy Qua muốn đảo lộn.
- Khổng... cô nương... Cô đừng như vậy... Tàn nhẫn, người đắc tội với cô... không phải là tôi!
Tùy Qua quả thực xui xẻo tới cực điểm, lần này Khổng Bạch Huyên tức giận, giống như hoàn toàn không để ý tới sống chết của Tùy Qua, liều mạng rót Tiên Thiên chân khí khổng lồ vào trong cơ thể Tùy Qua, muốn một lần nữa kéo Hồng Mông thạch ra ngoài.
- Khổng Bạch Huyên, ngươi đừng cố chấp như vậy! Nếu không, ngươi nhất định sẽ hối hận!
Thanh âm của Tiên Viên chân nhân từ trong thân thể Tùy Qua truyền ra, Tùy Qua căn bản không biết Tiên Viên chân nhân rốt cuộc trốn ở chỗ nào trong thân thể hắn.
- Đáng chết! Lão tử không muốn trở thành chiến trường cho các ngươi đấu pháp ...!
Tùy Qua điên cuồng hét lớn.
Một Khổng Bạch Huyên, một Tiên Viên chân nhân, đều không phải hạng người tốt, làm cho Tùy Qua hiện tại đau đến không muốn sống!
Khổng Bạch Huyên quả nhiên không để ý tới sống chết của Tùy Qua, hừ lạnh một tiếng, rót càng nhiều Tiên Thiên chân khí vào trong thân thể Tùy Qua.
Nhất thời, Tùy Qua cảm thấy thân thể của mình giống như khí cầu đang bị thổi phồng, bắt đầu nhanh chóng bành trướng .
Hơn nữa, loại bành trướng này không phải là cảm giác, mà thật sự đang bành trướng!
Trong khoảnh khắc, thân thể Tùy Qua giống như bị chân khí của Khổng Bạch Huyên thổi phồng, hơn nữa thân thể của hắn giống như khinh khí cầu, bắt đầu bay lên.
- Khốn khiếp! Đừng đùa ta nữa, có được không!
Tùy Qua kinh hô, nếu tiếp tục như vậy, hắn thật sự lo lắng thân thể sẽ bị Khổng Bạch Huyên làm cho nổ tung.
- Khổng Bạch Huyên, ngươi quả nhiên khăng khăng cố chấp! Hồng Mông thiên địa, mở!
Tiên Viên chân nhân hét lớn một tiếng.