Cùng với tiếng quát to của hắn, trên đỉnh đầu Tùy Qua đột nhiên toát ra một đoàn vân khí màu tím, mặc dù đoàn vân khí này chỉ có một đám, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy diện tích vô ngần, vô biên vô hạn, dễ dàng trải rộng một ngọn núi, một bờ biển, thậm chí toàn bộ thế giới.
- Hồng Mông tử khí!
Khổng Bạch Huyên kinh hô, trong giọng nói mang theo chút ít sợ hãi.
- Khổng Bạch Huyên, ngươi không phải muốn dùng Hồng Mông tử khí tu hành sao, hôm nay, ta sẽ dùng Hồng Mông tử khí hàng phục ngươi! Để ngươi sau này an tâm phụ tá truyền nhân của Thần Thảo tông ta, không được sinh ra nhị tâm!
Tiên Viên chân nhân nói.
- Hồng Mông tử khí thì thế nào! Ngũ sắc thần linh, hào quang thiên đạo! Phá cho ta!
Xung quanh thân thể Khổng Bạch Huyên, đột nhiên xuất hiện năm đạo thần kiếm màu sắc bất đồng, nhưng cái nào cũng là kiếm quang bén nhọn, khiến Tùy Qua thậm chí không mở được mắt.
Ngũ sắc thần linh?
Khi nghe thấy bốn chữ này, trong lòng Tùy Qua run lên bần bật, hắn từng tận mắt nhìn thấy chiêu thức này của Khổng Bạch Huyên lợi hại như thế nào.
Năm đạo kiếm quang, trong khoảnh khắc hóa thành vạn đạo kiếm quang, sau đó chém tới một đoàn Hồng Mông tử khí trên đỉnh đầu Tùy Qua.
Vù! Vù!
Kiếm khí gào thét, tựa hồ muốn xé rách không khí, lúc này Tùy Qua đã bị hù dọa đến mức nổi da gà.
Loại kiếm khí trình độ này, chỉ cần vừa đâm trúng thân thể của hắn, Tùy Qua chắc chắn sẽ xong đời. Chân khí hộ thể, căn bản cũng không cách nào ngăn cản.
Nhưng điều khiến Tùy Qua không nghĩ tới chính là, kiếm khí kinh khủng như thế đâm vào đoàn vân khí màu tím, lại giống như đá chìm đáy biển, chốc lát biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Ngũ sắc thần linh! Vạn kiếm luân hồi!
Khổng Bạch Huyên lại quát một tiếng, năm đạo thần kiếm năm màu, đột nhiên tổ hợp thành Ngũ Hành Kiếm trận trên không trung, tạo thành một ngũ sắc quang luân, chém về phía đoàn vân khí màu tím.
Kiếm quang năm màu không ngừng thả ra kiếm quang ngũ sắc, sinh sôi không ngừng, trong khoảnh khắc cũng đã từ giản đơn biến thành vạn đạo kiếm quang phức tạp.
Tùy Qua tuyệt vọng nhắm mắt lại, hai người này điên cuồng đấu pháp, hắn chẳng khác nào đứng ở cửa quỷ môn quan.
Căm tức hơn chính là, thậm chí ngay cả lựa chọn tránh ra Tùy Qua cũng làm không được.
- Khổng Bạch Huyên, loại hạt gạo như ngươi, cũng muốn tranh giành Hồng Mông thạch! Ngươi đã quyết tâm phản bội Thần Thảo tông, ta sẽ thu pháp bảo bổn mạng ngàn năm tu thành của ngươi! Hồng Mông tử khí, diễn biến hỗn độn, cắn nuốt vạn vật!
Thanh âm của Tiên Viên chân nhân lại vang lên.
Lúc này, đoàn vân khí màu tím trên đỉnh đầu Tùy Qua đột nhiên bắn ra vạn đạo quang mang tử sắc, sau đó vân khí đột nhiên bành trướng, trong khoảnh khắc đã tràn đầy huyệt động. Cũng trong khoảnh khắc này, ngũ sắc thần kiếm do Khổng Bạch Huyên thả ra, liên thông nảy sinh ra vạn đạo kiếm khí, đều bị vân khí màu tím nuốt vào.
Sau đó, vân khí thu lại, vẫn tụ tập trên đỉnh đầu Tùy Qua, nhưng thần kiếm năm màu của Khổng Bạch Huyên cũng đã không thấy bóng dáng, chỉ có thể loáng thoáng thấy được trong vân khí trên đỉnh đầu Tùy Qua có quang mang năm màu đang lóe lên, giãy dụa, đó chính là pháp bảo bổn mạng của Khổng Bạch Huyên: Ngũ sắc thần linh.
Ngũ sắc thần linh vô cùng kiên cố, bá đạo dị thường, nhưng lúc này lại hoàn toàn bị Hồng Mông tử khí chế trụ, thậm chí đã bắt đầu bị cắn nuốt. Nhìn thấy màn này, trong ánh mắt Khổng Bạch Huyên dần hiện ra thần sắc tuyệt vọng, nhưng nàng vẫn không cam lòng, liều mạng tiêu hao nguyên khí thúc dục ngũ sắc thần linh của mình, muốn nó thoát khỏi Hồng Mông tử khí.
Lúc này Tiên Viên chân nhân cũng không nói gì, tựa hồ đang toàn lực thúc dục Hồng Mông thạch, chế trụ ngũ sắc thần linh của Khổng Bạch Huyên.
Lúc này, Tùy Qua càng không thể nói chuyện, bởi vì chiến trường đấu lực của Khổng Bạch Huyên và Tiên Viên chân nhân chính là thân thể của hắn.
Dưới sự giáp công cường đại của hai người này, Tùy Qua đồng học quả thực khổ không thể tả, đau đến mức không muốn sống.
Lúc này, Tùy Qua đồng học thật sự vô cùng căm hận hai người này.
Mặc dù, trong hai người này, một người có thể xem là sư tôn của hắn; một người khác coi như ân nhân cứu mạng của hắn.
- Mẹ kiếp ! Cút ngay cho ta!
Trong lòng Tùy Qua tràn ngập oán hận, thân thể hắn chịu bao nhiêu thống khổ. Hai người kia, tựa hồ cũng bất kể sống chết của hắn, cứ như vậy hành hạ hắn, giày xéo hắn, Tùy Qua có thể không hận sao?
Cho nên, Tùy Qua bất kể bọn hắn đang làm khỉ gió gì, dù sao đây cũng là thân thể của hắn, như vậy nên để hắn làm chủ! Tùy Qua không thể nhẫn nhục chịu đựng được nữa.
Bởi vì toàn thân không thể nhúc nhích, thậm chí ngay cả chân khí cũng không thể vận chuyển, cho nên phản kháng duy nhất của Tùy Qua chính là: dùng ý niệm chống lại.
Bất luận như thế nào, thân thể này vẫn là của Tùy Qua, hắn sẽ phải cướp lấy quyền nắm trong tay thân thể. Bất luận là Khổng Bạch Huyên hay là Tiên Viên chân nhân , cũng đừng mơ tưởng hoàn toàn thao túng thân thể của hắn!
Tùy Qua không chỉ dùng ý chí bài xích Tiên Thiên chân khí của Khổng Bạch Huyên rót vào thân thể của hắn, cũng dùng ý niệm bài xích Tiên Viên chân nhân và Hồng Mông thạch.
- Tiểu tử này làm gì vậy, ta đang giúp ngươi mà!
Thanh âm của Tiên Viên chân nhân một lần nữa vang lên, lộ ra vẻ có chút tức giận.
- Ta biết.
Tùy Qua cắn răng nói:
- Nhưng... Ta không thích phương thức đấu pháp này của các ngươi! Tất cả ngoại lực, cút hết khỏi thân thể ta! Cút!!!
Tùy Qua gầm lên giận dữ, nộ khí trùng thiên, một luồng ý chí cường đại hỗn hợp trải rộng toàn thân Tùy Qua, thân thể vốn đã mất đi khống chế, không cách nào hoạt động, dưới ý chí cường đại của Tùy Qua, quyền khống chế lại một lần nữa trở lại trong tay Tùy Qua.
Nhưng, Tùy Qua cũng vì vậy mà phải trả giá, chân khí cắn trả khiến mắt hắn nổ đom đóm, thất khiếu chảy máu, tình trạng thê thảm không nỡ nhìn.
- Làm sao có thể!
Tiên Viên chân nhân kinh hô một tiếng, hiển nhiên không ngờ ý chí của Tùy Qua lại cường đại như vậy, có thể nhúc nhích dưới tình huống như vậy.
Trong ánh mắt Khổng Bạch Huyên cũng hiện ra vẻ kinh hãi, sau đó cảm giác được một luồng lực lượng cường đại từ trên người Tùy Qua cắn trả trở lại. Nếu như đổi thành lúc khác, loại trình độ chân khí này cắn trả nàng, căn bản sẽ không tạo thành bất kỳ tổn thương nào, nhưng lúc này là thời khắc mấu chốt trong trận đấu giữa nàng và Tiên Viên chân nhân, biến cố trên người Tùy Qua, nhất thời phá vỡ thế cân bằng giữa nàng và Tiên Viên chân nhân.
Tâm thần Khổng Bạch Huyên bị chấn động, trong miệng phun ra một ngụm tiên huyết.
Bởi vì Khổng Bạch Huyên đối diện với Tùy Qua, cho nên Khổng Bạch Huyên phun ra ngụm máu tươi, Tùy Qua đương nhiên hứng toàn bộ, khiến hắn lộ ra vẻ giống như một huyết nhân.
Lúc này, Tùy Qua đứng dậy, nói:
- Khổng Bạch Huyên, Tiên Viên chân nhân. Lão tử lặp lại lần nữa, các ngươi đấu pháp không liên quan đến lão tử, cho nên ta xin các người đừng kéo theo lão tử xuống nước!
Đáng tiếc, lúc này Tiên Viên chân nhân và Khổng Bạch Huyên đều không thể phân thần trả lời Tùy Qua.