ẢNH ĐẾ MỖI NGÀY ĐỀU MUỐN LY HÔN

[Truyện chỉ được đăng tại:

Wordpress: https://wordpress.com/page/didikhongmuondilam.wordpress.com/69

và truyenwiki1.com: https://www.wattpad.com/story/275429520?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_det...mxiZ%2Fj]

-----------------------------------------------------------------------------------

"Được rồi, đừng giận nữa mà, anh là cục cưng to bự duy nhất của tôi đấy, anh nếu cứ giận như vậy, lòng tôi cũng thấy khó chịu."

Vu Thần giễu cợt: "Vậy sao? Lòng cậu còn biết khó chịu? Hay để tôi chuyển cho cậu 100 vạn, chắc sẽ hết liền đấy."

(100 vạn ~ hơn 3 tỷ 5 VNĐ)

Nếu anh chuyển cho tôi 100 vạn thật, tôi khẳng định sẽ không khó chịu nữa đâu. Lăng Thanh thầm nghĩ.

Nhưng mà lời này không thể nói ra, không thì Tiểu Ngư sợ là sẽ lại phun bong bóng mất.

"Nghĩ cái gì không đâu, tục ngữ có câu, tiền bạc khó mua nụ cười, một trăm vạn có ích gì chứ, anh vui vẻ mới là quan trọng nhất."

(Di: Nếu tiền bạc không cho anh được hạnh phúc, thì anh hãy cho em :)) )

Vu Thần: "Ha."

"Đừng uống rượu nhiều quá, ăn chút đồ ăn đi, uống nhiều có lợi gì chứ"

(Từ "Ha" của Vu Thần nói ra là từ cảm thán 喝了 viết giống từ "Uống rượu, nhậu nhẹt" ý, nên Lăng Thanh mới chơi chữ ghẹo ổng đừng uống rượu nữa."

Vu Thần: . . . .

Lăng Thanh cười tủm tỉm: "Sao không nói gì nữa? Tôi không phải người anh yêu nhất sao, sao lại không nói lời nào?"

Vu Thần: " . . . .không phải!!!"

"Tôi hiểu mà, anh là ông chủ lớn, khẳng định là vô cùng chướng mắt tiểu minh tinh như tôi, bây giờ liền thừa nhận rồi. Uổng công tôi cực cực khổ khổ đóng phim làm công cho anh, kết quả không đổi được nổi một câu yêu thương, tôi đúng là quá thảm mà." Lăng Thanh nức nở lên án.

Vu Thần bất đắc nói: "Kỹ thuật diễn xuất của cậu tốt như thế, bẻ lái liền mạch như vậy, đạo diễn đoàn phim của cậu có biết không?"

"Đương nhiên là biết rồi, ông ấy còn rất thưởng thức tôi nữa kìa."

Vu Thần: . . . .

"Nhưng mà cũng cảm ơn Vu tổng khích lệ, được Vu tổng khích lệ, so với được đạo diễn khích lệ, khiến cho người ta đúng là phấn chấn hơn nhiều."

Vu Thần: . . . .

Vu Thần cảm thấy chính mình nên đổi đề tài đi.

"Trở lại chuyện chính, cậu cùng Tần Nhạn Dư rốt cuộc là có chuyện gì thế?" Vu Thần bị hắn dẫn một vòng lớn cho lạc đề, rốt cuộc mới nhớ ra mình điện cho cậu không phải để ôn chuyện mà là điện tới để chất vấn!

"Giống như lời của anh nói đấy, kỹ thuật diễn của tôi tốt vô cùng, Tần Nhạn Dư lại là diễn viên của Thần Khởi, cho nên sau khi kết thúc công việc, tôi bảo cô ấy đến phòng của tôi, chỉ đạo cho cô ấy cách diễn."

"Cậu chỉ đạo cô ta?" Vu Thần khiếp sợ: "Lúc cô ta mới đóng phim, cậu còn chưa tốt nghiệp đại học đâu."

"Vậy thì sao, tôi thông minh thế mà, đạo diễn đã nói qua rồi, tôi là loại hình diễn viên có thiên phú, lại đặc biệt có linh khí, trong cái vòng này không tìm được vài người như tôi đâu."

Vu Thần: . . . .

Xin thứ lỗi, tôi không tin tưởng lời này cho lắm đâu!

"Cậu đang nghiêm túc đấy à?"

"Thật mà, anh xem tôi đóng phim, có lúc nào bị NG chưa?" Lăng Thanh hỏi.

Vu Thần nhớ lại, hình như đúng thật là không có.

"Cho nên cậu với Tần Nhạn Dư không có chuyện gì?"

"Nếu nhất định phải có thì trước mắt coi như cô ấy là đồ đệ của tôi, chỉ như vậy, không còn gì khác."

Vu Thần cảm thấy cậu đúng là lợi hại, chỉ là diễn viên nửa chừng chuyển qua chưa nói, còn nhanh như vậy thu được đồ đệ.

Đặc biệt người ta so với hắn còn xuất đạo sớm hơn nhiều năm, đang lúc hồng, còn lại là tình địch của cậu ta nữa chứ.

Cậu ta kiếm đâu ra năng lực như vậy?

Tần Nhạn Dư cũng thật là, thế mà lại nguyện ý dưới trướng của cậu ta.

Hai người họ đúng là một người dám nhận một kẻ dám thu!

Vu Thần cảm thấy càng ngày mình càng không hiểu đạo lý của thế giới này!

"Cậu đúng là không thèm ấn bài đạo lý." Anh cảm khái nói: "Mỗi một lần đều sẽ xuất ra một thao tác mới."

(Ý là Lăng Thanh không thèm kìm nén vì mà cứ hành động, mỗi một lần đều khiến người khác ngạc nhiên.)

"Như vậy mới nói, tôi cùng những người khác không giống nhau." Lăng Thanh đáp: "Có phải anh bây giờ đang cảm thấy tôi đặc biệt mới mẻ và tinh tế, không giống bình thường không, khác hoàn toàn mấy kẻ yêu diễm đê tiện khác."

Vu Thần bật cười: "Đúng là cậu không giống, cậu là hoa ăn thịt người, cùng mấy bông hoa khác giống nhau được hay sao?"

"Có phải anh cảm thấy là bản thân càng ngày càng thích tôi rồi hay không?"

"Cậu nghĩ nhiều rồi" Vu Thần cúi đầu ăn cơm.

"Không vấn đề gì." Lăng Thanh nói: "Tôi đây sẽ nỗ lực hơn so với lúc trước, càng thích anh nhiều hơn nữa."

Vu Thần sững sốt, hỏi hắn: "Cậu nói gì?"

Lăng Thanh cười cười: "Tôi muốn ăn cơm rồi, bái bai."

Hắn nói xong liền tắt máy.

Chỉ để lại Vu Thần ngồi đó nhìn điện thoại sốt ruột.

Cậu ta vừa nói so với lúc trước càng thích mình hơn nữa?

Vu Thần có chút không xác định, gõ mấy chữ muốn hỏi Lăng Thanh, lại ngượng ngùng, viết viết xóa xóa nửa ngày, thần trí không yên ổn mà ăn cơm.

Lăng Thanh chờ Tiểu Lưu đem đồ ăn cầm lại đây, một bên ăn cơm, một bên load điện thoại của mình và Tiểu Lưu để cập nhật tin tức trên Weibo.

Tần Nhạn Dư trong lúc hắn gọi điện thoại đã đăng Weibo làm sáng tỏ.

Tần Nhạn Dư V: Vừa mới diễn xong, nhìn thấy hotsearch cảm thấy mình nên giải thích một chút, tôi cùng @Lăng Thanh là nghệ sĩ cùng một công ty, hiện tại chúng tôi cùng nhau quay một bộ phim, coi như là bạn bè, nhưng cũng chỉ là bạn bè. Tối đó tôi đi tìm cậu ấy chỉ để đối diễn, đảm bảo tiến độ của cảnh quay ngày mai. Đồng thời cùng cái ngày tôi đi tìm Lăng Thanh, không chỉ có mình tôi mà còn có @Chung Hoán, tôi không phải cùng Lăng Thanh ở riêng với nhau hai tiếng đồng hồ, mà là chúng tôi ba người ở cùng nhau, hy vọng mọi người đừng hiểu lầm.

Người bình luận đầu tiên là Chung Hoán.

Chung Hoán V: Đúng đó, rõ ràng là bộ phim ba người, vì sao tôi lại không có tên thế? Là do tôi tới sớm hơn hả? Rõ ràng lúc về tôi về còn trễ hơn mà!!!

Rất nhiều người nhìn thấy bình luận này của cậu, đều không khỏi bật cười haha, an ủi: Tại cậu là nam phụ, còn người ta là nam nữ chính đó!

Chung Hoán V: Đau lòng quá đi! [ khóc lớn ]

Fans Chung Hoán vội vàng ôm ấp hun hít an ủi ca ca của các cô, nói ca ca là tuyệt vời nhất.

Fans Tần Nhạn Dư cũng tin Tần Nhạn Dư và Lăng Thanh không có quan hệ gì, họ cũng thay nhau giải thích rằng Tần Nhạn Dư đi tìm Lăng Thanh chỉ là để đối diễn.

Nhưng mà fans tin thì tin, đại bộ phận người qua đường ăn dưa vẫn là không tin.

"Nếu là đối diễn vì cái gì mà Tần Nhạn Dư cùng Chung Hoán đi tìm Lăng Thanh? Lăng Thanh có giá như vậy à? Già vị hai người kia so với cậu ta càng cao hơn, vậy mà cậu ta còn có thể để hai người họ đi tìm mình, sao cậu ta không đi tìm hai người kia?"

"Thảm vẫn là Chung Hoán thảm nhất, còn không phải bị lôi ra để ngụy tạo bằng chứng, trong video rõ ràng không có Chung Hoán, Tần Nhạn Dư nói cậu ta ở đó thì thật sự ở chắc?"

"Tần Nhạn Dư hay là đang dám làm không dám nhận? Sao nào, sợ mất fans à? Sợ mất fans thì đừng có mà yêu đương!"

"Ngày hôm qua còn cảm thấy Tần Nhạn Dư đúng là si tình, vì yêu mà giúp đỡ người nghèo, kết quả qua hôm sau Tần Nhạn Dư liền không thừa nhận chuyện này, đúng là dối trá mà!"

"Sao toàn là nói Tần Nhạn Dư không vậy? Lăng Thanh đâu? Tần Nhạn Dư người ta còn đứng lên bác bỏ tin đồn, Lăng Thanh lại đi làm rùa đen rụt cổ, đến làm sáng tỏ còn không dám!"

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, cái loại như cậu ta, đứng lên làm sáng tỏ hay không có gì khác hả? Cũng chả có ai xem!"

"Chứ gì nữa, nếu không phải cùng Tần Nhạn Dư, ai mà thèm quan tâm một kẻ tuyến 18 cùng ai ở bên nhau."

"Lăng Thanh hiện tại không làm sáng tỏ là không nghĩ muốn làm sáng tỏ hay sao? Muốn tiếp tục cọ nhiệt, buộc chặt Tần Nhạn Dư lăng xê, lấy tiền scandal hay gì?"

"Thật đúng là không biết xấu hổ, rùa đen rút đầu."

"Tôi cá một trăm đồng, Lăng Thanh khẳng định muốn kéo dài tới buổi tối cọ nhiệt một lúc mới đăng Weibo nói bản thân bây giờ mới cầm điện thoại, loại cáo già này tôi hiểu quá mà!"

"Lầu trên là Chim Nhạn tỷ tỷ à? Lăng Thanh không làm sáng tỏ mấy người liền tức chết hay sao? Nói không chừng lúc này tỷ tỷ mấy người còn đang dỗ dành Lăng Thanh kia kìa, nói với cậu ấy chuyện này đều là vì tương lai của hai đứa!"

"Tần Nhạn Dư bác bỏ tin đồn bằng miệng à? Cái người thoát fans tốt xấu gì cũng còn có video, Tần Nhạn Dư nói là đối diễn thì thật sự chỉ là đối diễn? Không phải là dạ quang kịch bản đó chứ?"

"Tôi thấy tình hình hiện tại phỏng chừng là Tần Nhạn Dư đang đè dư luận lại nên mới đăng Weibo làm sáng tỏ, nhưng Lăng Thanh không muốn, muốn bản thân quang minh chính đại yêu đương, không muốn đăng Weibo, nên hai bên chắc đang cãi nhau rồi!"

"Tần Nhạn Dư cũng thật là, giấu giấu giếm giếm, nam nhân nào mà chịu được chứ, Lăng Thanh cũng coi như bị mù mới coi trọng cô ta!"

"Lầu trên là fans Lăng Thanh hay sao? Còn không biết xấu hổ mà nói như vậy, Tần Nhạn Dư trên Weibo bác bỏ tin đồn viết rất rành mạch, nhưng ca ca các người thì sao, như con rùa rụt cổ vậy, không thèm nhúc nhích gì, sợ mình nói nhiều hơn một câu liền hết hot hả?"

"Thanh Đoàn tỷ tỷ có thời gian lên mạng nhảy nhót, không bằng chạy nhanh về kêu anh nhà các người đi đăng Weibo đi, đừng núp sau lưng người khác không thèm lên tiếng như vậy, ai cũng biết cậu ta đang online rồi!"

"Có bản lĩnh cọ nhiệt thì có bản lĩnh bác bỏ tin đồn đi! Chó rách!"

"Tần Nhạn Dư thật là đậu má, cứu tràng cũng thôi đi, còn cứu một kẻ toàn thân tanh tưởi"

"Lăng Thanh chắc không đang định treo hot search cả ngày, buổi tối mới đáp lại đó chứ? Nếu vậy thì quá là không biết xấu hổ."

"Chứ còn cái mẹ gì nữa, cái gì mà cậu ta làm không được, bà đây dám cá, cậu ta khẳng định buổi tối mới đáp lại, không thì bà sẽ livestream ăn tường."

Lăng Thanh nhìn, thầm nghĩ: Này là cô tự nói nha~ tôi chờ cô livestream đó.

Hắn nghĩ nghĩ, cầm lấy điện thoại, mở Weibo ra, đăng:

Lăng Thanh V: Tôi cùng @Tần Nhạn Dư Tần tỷ chỉ là nghệ sĩ cùng công ty, may mắn là có thể cùng nhau đóng phim, không hơn, cũng không có tình cảm khác. Video đêm đó, @Chung Hoán cũng có ở, chúng tôi ba người cùng nhau đối diễn, không phải hai người. Cảm ơn!

Fans lập tức lao vào bình luận: "Tin tưởng ca ca."

"Tôi nói mà, ca ca làm sao có thể cùng Tần Nhạn Dư là một đôi."

"Ca ca không cần để ý, chúng em tin anh mà!"

Diễn đàn fans Lăng Thanh thấy vậy, lập tức thẳng thắn đánh trả: "Con nào vừa mới nói tối Lăng Thanh mới đăng bài làm sáng tỏ, mặt đau không?"

"Mày không có chuyện gì làm, rảnh rỗi quá liền nghĩ ai cũng rảnh như mày hay sao? Mau livestream ăn tường đi! Bà đây chờ mày ăn!"

"Tôi thấy người nào đó chắc không có can đảm ăn rồi, đây mới là rùa đen rụt cổ nè, có bản lĩnh cào phím thì sao không có bản lĩnh livestream ăn tường đi!"

"Chó rách!"

Cư dân mạng bị fans Lăng Thanh trào phúng, thay đổi góc nhìn nhảy dựng lên: "Ai mà biết Lăng Thanh với Tần Nhạn Dư có phải là nói sự thật hay không, bọn họ nói Chung Hoán ở đó thì là ở đó à? Bằng chứng đâu?"

"Có chuyện xảy ra thì nói cùng Chung Hoán đấu địa chủ, không có chuyện gì thì Tần Lăng đọc kịch bản, tui hiểu mà."

"Yêu đương thì nói là yêu đương, có cái gì mà không dám thừa nhận, đều bị quay như vậy rồi mà còn không thừa nhận, minh tinh đều là dối trá mà!"

Lăng Thanh: . . . .

Này quả thực đúng là trâu không uống nước cũng bị ấn đầu, đây là ấn đầu bắt người ta yêu đương mà!

Lăng Thanh nhìn những người tin cùng không tin trên mạng, cân nhắc bảo Tần Nhạn Dư và Chung Hoán đem video đăng lên.

Có video rồi, hắn lại đi đến lấy video từ camera khách sạn, như vậy cư dân mạng còn có thể nói bọn họ yêu đương nữa hay sao?

Nhưng mà hắn vừa mới ở box chat của ba người bọn họ nói chuyện này ra, liền thấy hai người kia mê mang seen tin, trầm mặc.

Lăng Thanh: 【 Sao không nói gì? Không đồng ý? 】

Chung Hoán: 【Đăng video xong, mọi người điều biết cậu dạy bọn tôi học diễn xuất, bọn tôi không cần mặt mũi hay sao? 】

Tần Nhạn Dư: 【Chỉ đăng video từ camera theo dõi thôi không được à?】

Lăng Thanh: 【Video đó không quay trong phòng, hiện tại cả cô và tôi đều bị hất nước bẩn, một mực khẳng định chúng ta ở trong phòng đọc dạ quang kịch bản, nếu cô không mạnh tay thì không dập tắt được dư luận đâu.】

Tần Nhạn Dư: 【Đăng video lúc Chung Hoán vào trước tôi, tôi vào sau còn chưa đủ sao? 】

Lăng Thanh: 【 Đối người bình thường là đủ rồi, nhưng là đối với anti fans mà nói, bọn họ có thể não bổ ra một trăm lẻ một giai thoại, nói không chừng còn cảm thấy Chung Hoán vào để yểm trợ chúng ta. 】

Tần Nhạn Dư: 【......】

Lăng Thanh: 【Vậy trước cứ đăng video trích từ camera theo dõi trước nếu có hiệu quả thì không cần đăng mấy video kia, còn nếu không thì tính sau.】

Tần Nhạn Dư: 【Được.】

Chung Hoán: 【Duyệt!】

Lăng Thanh gọi Tiểu Lưu đi tìm bảo vệ của khách sạn. nói đoàn phim yêu cầu, xem lại video đêm Chung Hoán cùng Tần Nhạn Dư từng người đi vào phòng hắn rồi từng người đi ra.

Tiểu Lưu nhanh nhẹn, không lâu sau đã có video, gửi qua cho Lăng Thanh.

Lăng Thanh nhanh chóng đăng lên mạng.

Lăng Thanh V: Xét thấy sau khi tôi cùng Tần tỷ làm sáng tỏ vẫn có người hoài nghi, tôi cố ý nhờ khách sạn trích camera để mọi người nhìn một chút.

Chung Hoán tới trước Tần tỷ, cậu ấy vào phòng tôi, lúc sau Tần tỷ rời đi trước, chứ không phải chỉ có tôi và Tần tỷ ở cùng một phòng.

Video vừa tung ra, rất nhiều cư dân mạng đứng về phía hắn và Tần Nhạn Dư, cảm thấy hai người đúng là chỉ đơn thuần đối diễn, dù sao cũng có Chung Hoán ở đó, hai người có thể cùng nhau đọc dạ quang kịch bản được sao, ba người thì chỉ có đấu địa chủ.

Nhưng cũng có một vài người anti trên mạng tỏ vẻ không tin, những kẻ anti đó cùng nhau nhắm mắt lại tỏ vẻ video này không thể chứng minh điều gì.

Bọn họ không tin, trừ phi hắn có chứng cứ chứng minh các người thật sự là cùng nhau đấu địa chủ, chứ không phải Chung Hoán đang yểm trợ để Tần Nhạn Dư cùng Lăng Thanh ở trong phòng yêu đương.

Không có chứng cứ từ chối nghe thanh minh!

Người quay lén Tần Nhạn Dư không ngừng ở Weibo của hắn bình luận, hỏi hắn: "Vì sao Tần Nhạn Dư lại đến phòng cậu? Nếu là đối diễn, mắc gì cậu không qua phòng cô ta hoặc là phòng Chung Hoán? Chung Hoán căn bản chỉ là ngụy trang thôi, đồ lừa đảo!"

Nhìn thấy bình luận này, Tần Nhạn Dư thật sự không còn cách nào khác, đành phải từ bỏ thể diện đem bằng chứng cuối cùng ra đập chết bọn họ.

Cô không tin, video này sau khi đăng lên, còn không thể đập chết lũ hất nước bẩn này!

Tần Nhạn Dư V: Mấy lời đồn đặt điều, lan truyền bậy bạ nên im cả đi, tôi vì sao buổi tối phải đến phòng của @Lăng Thanh, thì mấy người xem video sẽ rõ. Vì sao lúc đầu tôi không đăng lên? Là bời vì tội ngượng, tôi không cần mặt mũi nữa hay sao? [ che mặt ] Video đây, không tin nữa tôi cũng hết cách!

[ Video ]

Mọi người tò mò, chờ đến khi xem video xong đều không nhịn được mà bật cười.

Video của Tần Nhạn Dư là một cái điện thoại đang quay cái điện thoại khác.

Trong video, Tần Nhạn Dư chỉ vào mình trong điện thoại di động cô cầm, tỏ vẻ: "Đây là ngày quay video hôm đó, các bạn có thể xem ngày giờ, đây: 9 giờ 11 phút. Đây là tôi sau khi vào phòng không lâu.

Cô click mở video, trong video có ba người là cô, Chung Hoán và Lăng Thanh, cả ba đều ở trong phòng, Chung Hoán ngồi, còn cô cùng Lăng Thanh đứng.

Hai người đanh luyện tập phân đoạn Hạ Triều Dương cùng Triệu An Ninh vui vẻ ân ái.

"Cô phải tỏ vẻ bản thân vô cùng vui." Lăng Thanh nói.

"Như vậy?" Tần Nhạn Dư mỉm cười.

"Vui hơn chút nữa."

"Như vậy?"

Lăng Thanh: ". . . . Đây không phải là vui vẻ, đây là ngốc nghếch!"

Tần Nhạn Dư: . . . .

"Vậy cậu làm thử chút đi."

Lăng Thanh nghe vậy cũng làm mẫu cho cô xem.

Tần Nhạn Dư nhanh chóng get: "Vậy đúng không?"

"Không sai, tiếp tục."

Tần Nhạn Dư hưng phấn lên, kết quả còn chưa diễn xong đã bị kêu ngừng.

"Ngưng đã!" Lăng Thanh nói: "Cô cường điệu quá lên rồi."

Tần Nhạn Dư thở dài: "Tôi sợ nhất là diễn kiểu này, kiểu hài hài vui vui lại phải tỏ vẻ lơ đãng, xấu hổ lắm."

"Tôi làm mẫu cho cô một lần, cô nhìn cho kỹ, nắm chắc biểu cảm và chừng mực."

Tần Nhạn Dư vội vàng gật đầu.

Lăng Thanh nhìn vào camera, nói với cô: "Tôi diễn một lần thôi, nếu không nhớ thì về xem điện thoại."

"Biết rồi."

Lăng Thanh nháy mắt biến hóa biểu tình, từ đầu đến cuối, lời thoại đều không sai một chữ.

Tần Nhạn Dư cùng Chung Hoán nhìn hắn, đều nhịn không được bị sự linh động của hắn cuốn hút làm cho bật cười.

Lăng Thanh thu liễm thần sắc, lấy quạt gõ đầu hai người họ: "Cho các người xem hay cho các người cười?"

"Tần tỷ diễn chứ bộ, có phải tôi đâu!" Chung Hoán lý lẽ hùng hồ nói.

"Tôi có xem mà, điện thoại cũng còn đang quay kìa." Tần Nhạn Dư vội vàng chỉ vào camera điện thoại.

"Vậy cô tới thử một lần xem."

Tần Nhạn Dư nghe vậy đành phải căng da đầu, nhớ lại đoạn vừa rồi hắn làm mẫu, bắt đầu diễn lại.

Lăng Thanh đứng kế bên phụ trách xem lỗi sai của cô, tiện tay lấy quạt gõ đầu bắt cô diễn lại.

Thế nhưng Tần Nhạn Dư tiến bộ rất nhanh, bị gõ đầu hai lần đã diễn thực linh động, đem Chung Hoán ngồi kế bên cười ha ha, ngay cả chính cô cũng ngày càng tươi cười rõ ràng.

"Rất không tồi." Lăng Thanh khen cô: "Năng lực học tập của cô rất nhanh, chỉ là đôi khi cần người khác chỉ chút là được."

"Thật không?" Tần Nhạn Dư không quá tự tin, nhưng bởi vì được khen mà thực vui vẻ, mỉm cười ngọt ngào.

"Được rồi, hôm nay cô qua." Lăng Thanh cười nói: "Tới đây, Chung Hoán, tới cậu rồi kìa, lẹ lên, trễ nữa là thành người nghèo đấy."

(Nghèo trong nghèo kinh nghiệm.)

Chung Hoan xoát cái nhanh chóng đứng dậy, cầm điện thoại của mình nhìn qua: "Cần tôi mở camera không? Ai da 10 giờ 20 rồi, xem ra đêm nay rồi không thể ngủ trước 11 giờ, hic."

"Cậu diễn tốt thì nhanh thôi." Lăng Thanh nói.

"Cậu mở camera đi." Tần Nhạn Dư đến gần điện thoại: "Tôi tắt đây."

Cô nói xong video liền tối đen.

Cư dân mạng xem xong nội dung đột nhiên im bặt, sau đó sôi nổi tỏ vẻ: "Sao mà xong nhanh thế, tôi còn muốn coi mà."

"Ha ha ha, thú vị vãi nồi, loại video như này ngày nào tôi cũng muốn xem!"

"Đáng yêu quá đi, trong video này cả ba người đều đáng yêu!"

"Cái video này giải thích rất rõ ràng, cả ba người đều ở trong phòng, cùng nhau đối diễn. Vì sao Tần Nhạn Dư cùng Chung Hoán vào phòng Lăng Thanh, bởi vì trong video này, Lăng Thanh tựa như là thầy giáo vậy, cho nên cậu ấy mới có thể khiến cho Tần Nhạn Dư và Chung Hoán chủ động qua phòng. Còn vì sao Tần Nhạn Dư lúc về vui vẻ như vậy, bởi vì đoạn diễn này thật sự rất hài hước!"

Bình luận

Truyện đang đọc