ẢNH ĐẾ YÊU THẦM

Đồ ăn viên mang đồ ăn rất nhanh, Chiêm Ngọc Lật Thanh vừa ăn vừa nói chuyện, Chiêm Ngọc đang nói chuyện mình cùng Thẩm Tùng An rồi lại hỏi Lật Thanh chuyện Thi Minh.

Tay cầm đũa của Lật Thanh khẽ dừng, đối vấn đề này có chút ngoài ý muốn, ngẩng đầu nhìn cậu, cười nói: "Sao đột nhiên lại hỏi cái này?"

Chiêm Ngọc nói ngày hôm qua ở trong điện thoại cậu nghe tiếng Thi Minh, lại nói chuyện Thi Minh hỏi thăm cái Lật Thanh yêu thích, Lật Thanh nghe xong không có phản ứng quá lớn, uống ngụm trà, lúc này mới nói: "Anh ta nói đi ngang qua, liền thuận tiện vào chào hỏi một cái."

Lấy trình độ Thi Minh nhất kiến chung tình với Lật Thanh, lại nói bóng nói gió xem Lật Thanh yêu thích gì, Chiêm Ngọc không tin cách nói đi ngang qua này, hơn phân nửa là cố ý đi ngang qua, cậu kéo dài thanh âm nói với Lật Thanh: "Đi ngang qua nha...... Thật tiện đường á."

Lật Thanh biết cậu có ý gì, buồn cười nhìn thoáng qua nói: "Không có chuyện khác, ít nhất hiện tại không có, đầu nhỏ như hạt dưa ấy đừng não bổ nữa."

Chiêm Ngọc biết trong lòng cậu rõ, cũng không hỏi nhiều, ngược lại hỏi chuyện cửa hàng mới.

Cửa hàng mới Lật Thanh đã trang hoàng xong, giờ chọn ngày mở là được.

Hai người ăn bữa cơm này hơn một tiếng mới xong, mới ra cửa đồ ăn viên, di động Chiêm Ngọc liền vang lên.

Nhìn trên màn hình hiện hai chữ "Thẩm ca", Chiêm Ngọc đoán anh đã xuống máy bay, gọi điện thoại lại đây báo bình an.

Quả nhiên, cậu vừa nghe Thẩm Tùng An liền nói mình đã ra sân bay, mới vừa lên xe đi hiện trường tổ chức nghi thức khởi động máy của đoàn phim.

"Các anh ăn cơm xong sao?" Chiêm Ngọc hỏi.

"Ở trên máy bay ăn rồi còn em? Về nhà sao?" Thẩm Tùng An hỏi.

Nghe anh nói ăn rồi, Chiêm Ngọc yên lòng, không cần lo anh tới đoàn phim sẽ bận quá không kịp ăn, một bên ra bãi đỗ xe một bên trả lời anh: "Ăn, em với Thanh Thanh tới đồ ăn viên ăn, dùng thẻ hội viên anh cho em."

Nói đến mặt sau, thanh âm cậu mang ý cười, nghe ra tâm tình không tồi.

Thẩm Tùng An nghe ra thanh âm vui sướng của cậu, trong lòng cũng vui vẻ, ôn thanh nói: "Ăn là được, anh có khả năng một đoạn thời gian nữa mới có thể về, em có thể đưa mấy người dì Nhan tới."

"Được." Chiêm Ngọc đồng ý, nhớ tới mỗi lần mình tới đều ngồi phòng "Tơ bông", liền hỏi Thẩm Tùng An có phải phòng chuyên chúc của anh, được đáp án, trêu ghẹo nói, "Em đây có tính là cọ ánh sáng của anh không?"

"Không tính." Thẩm Tùng An nói, "Em là người nhà, vốn dĩ nên ngồi nơi đó."

Một câu "Người nhà" làm bước chân Chiêm Ngọc dừng, vừa lúc cũng tới nơi dừng xe, ngẩng đầu thì thấy Lật Thanh cười như không cười mà nhìn mình.

"......"

Biết rõ Lật Thanh không nghe được lời Thẩm Tùng An nói, nhưng vẻ mặt của cậu làm Chiêm Ngọc có loại cảm giác mình tú ân ái, rất ngượng ngùng, xấu hổ lại không mất lễ phép cười với Lật Thanh, sau đó chào Thẩm Tùng An rồi gác máy.

Lật Thanh lái xe đưa Chiêm Ngọc về nhà liền rời đi, dì Thư thấy Chiêm Ngọc về, tiến lên hỏi cậu ăn cơm chưa.

Ba mẹ đều không ở nhà, Chiêm Ngọc trả lời dì Thư rồi lên lầu

Trở về phòng thay quần áo ở nhà sau đó cậu tới phòng đàn.

Cậu giống như ngày thường luyện đàn 3 tiếng, lúc kết thúc phát hiện WeChat có vài tin chưa đọc, trừ bỏ người đại diện là Du tỷ gửi tới hạng mục tuần diễn sang năm, dư lại chính là tin Thẩm Tùng An gửi lại đây.

Tin sớm nhất của Thẩm Tùng An là 2 tiếng trước, nói anh đã tới hiện trường khởi động máy, tin cuối nói anh đã về khách sạn.

Tin này như báo hành tung của anh cho Chiêm Ngọc vậy, làm Chiêm Ngọc không khỏi bật cười, cầm điện thoại ngồi trên thảm phòng đàn rep lại.

Tin gửi đi, Thẩm Tùng An không rep lại.

Chiêm Ngọc đoán anh bận, cũng không quấy rầy anh, thoát WeChat tính lên Weibo xem tin khởi động máy 《 Con đường cuối cùng 》.

Mở Weibo, cậu không có chút ngoài ý muốn nào thấy từ ngữ mấu chốt hot search # Phim Con đường cuối cùng nghi thức khởi động máy #.

《 Con đường cuối cùng 》có đội hình diễn viên khổng lồ, trừ bỏ Thẩm Tùng An Ngôn Thu hai ảnh đế ảnh hậu này còn không ít diễn viên gạo cội, phía trước công bố tin diễn viên đã từng khiến hưởng ứng cực lớn.

Từ ngữ mẫu chốt hot search lúc lướt có không ít ảnh khởi động máy, Chiêm Ngọc click mở weibo official 《 Con đường cuối cùng 》 trong đó có một tấm phát hiện tóc Thẩm Tùng An bị cắt!

Tóc của anh sau khi cắt không cố ý tạo hình, hẳn xuống máy bay mới đi cắt, tóc ngắn sạch sẽ lưu loát làm ngũ quan anh so trước đó nhiều hơn vài phần ngạnh lãng, trên người mặc áo khoác màu đen cùng quần jean thiển sắc, chân dài nghịch thiên đứng trong đám người phi thường đoạt kính.

Weibo Thẩm Tùng An cũng share tin Weibo khởi động máy của đoàn phim, thời gian 1 tiênga trước, bình luận đã phá mười vạn, hơn nữa không có xu thế ngừng.

—— A a a a a a a! Tui đã chết!!

—— Lão công cũng quá soái đi! Cảnh sát Thẩm tui có tội, bắt tui đi!!

—— Kiểu tóc mới của lão công kìa!

—— Thân cao 1m9, chân dài 1m8 hiểu biết một chút Thẩm ảnh đế ~

—— Thẩm ca mặc kệ chiều cao hay diện mạo đều thỏa mãn điều kiện làm bạn trai tui đó, không biết tiểu yêu tinh nào sẽ tiện nghi.

—— Đáp lầu trên, tui với Thẩm ca ở bên nhau!

—— Cảnh cáo chổi gà lầu trên, rõ ràng là cùng tui bên nhau!

—— Tui thật sự không nghĩ ra ai có thể xứng với lão công, lão công dứt khoát FA đi ~

Ánh mắt Chiêm Ngọc dừng ở ba chữ "Tiểu yêu tinh" một chút, nhìn nhìn lại bình luận nhiệt tình như lửa của các fan, đầu tiên có chút chột dạ, sau đó lại có chút vui mừng.

Không phải tiểu yêu tinh đâu, là tôi đó.

Cậu nhìn trong chốc lát, nhịn không được nhấp môi cười.

Ấn like Weibo Thẩm Tùng An, cậu đang muốn lui ra ngoài thì lại nhìn phía dưới có một bình luận: Chân với mặt Thẩm ca quá tuyệt, hâm mộ Tiểu Ngọc, hai người siêu cấp xứng đôi!!

ID bình luận là "Cháo bát bảo ngọt ngọt ngọt", kết hợp với nội dung bình luận, Chiêm Ngọc suy đoán cô hẳn là fan CP của mình với Thẩm Tùng An, thuận tay ấn Weibo, quả nhiên như thế.

Trang đầu Weibo của vị này tất cả đều là nội dung về CP Cháo bát bảo, Chiêm Ngọc ở trong này tìm thấy không ít ảnh cậu với Thẩm Tùng An trên hot search, còn thấy mẩu truyện tranh của cậu với Thẩm Tùng An.

—— Cháo bát bảo ngọt ngọt ngọt: Đáng yêu! //@ Thanh Thụ: # CP Cháo bát bảo # vẽ Thẩm ca Tiểu Ngọc, đừng làm loạn, mọi người đừng để bị bôi.

—— Cháo bát bảo ngọt ngọt ngọt: AWSL!! //@ Trầm mê ghép CP không tự kềm chế nổi: # CP Cháo bát bảo # tản mạn hằng ngày về Thẩm ca Tiểu Ngọc!

—— Cháo bát bảo ngọt ngọt ngọt: Má ui!! Thần tiên thái thái! //@ Dưa mát nhỏ nhà cháo bát bảo: # CP Cháo bát bảo # Đồng nghiệp R18 suối nước nóng, ra vào cẩn thận 【 ảnh 】

—— Cháo bát bảo ngọt ngọt ngọt:......

Chiêm Ngọc click mở cái đầu của Weibo, bên trong là nhân vật hoạt hình của cậu cùng Thẩm Tùng An, họa sĩ vẽ rất tốt, tuy rằng là phiên bản Q, nhưng mặt mày thập phần sinh động, vừa có thể nhận ra là cậu cùng Thẩm Tùng An.

Weibo thứ hai là mẩu truyện tranh của cậu cùng Thẩm Tùng An, hình tượng Thẩm Tùng An lấy tạo hình 《 Bài ca dạy Thanh Xuân 》, nội dung là hằng ngày cậu dạy Thẩm Tùng An đàn violon.

Chiêm Ngọc thấy rất thú vị, lưu hình lại, sau đó lại ấn vào Weibo thứ ba, giảm xóc sau đó lại thấy ba chữ "Kéo xuống đi".

Cậu mang lòng hiếu kỳ kéo xuống, qua ba cái "Kéo xuống đi", rốt cuộc kéo đến chính văn.

Sau đó bảo bảo tò mò bạn học nhỏ Chiêm Ngọc bị nội dung bên trong làm sợ ngây người.

......**......

"...... Thẩm ca......" Chiêm Ngọc ngửa đầu dựa vào cạnh ao nước nóng, khóe mắt phiếm hồng.

......

Tay cậu ôm chặt cổ Thẩm Tùng An......

.........

............ Mười ngón tay Thẩm Tùng An cùng cậu giao triền......

......

...... Trong không khí ẩm ướt lại dính nhớp, hai người trong ao......

......

Chiêm Ngọc đầy mặt kinh ngạc, bị nội dung trên màn hình làm sợ ngây người hơn mười giây sau mới lấy lại tinh thần, cảm giác trên mặt nóng lên như một trận lửa đốt, luống cuống tay chân tắt đi!

Vì hình Weibo có một nửa đều là chỗ trống, căn bản nhìn không tới là nội dung gì, cậu vốn tưởng giống hai Weibo trước, không nghĩ tới này thế mà là cậu cùng Thẩm Tùng An......

"...... Trời."

Chiêm Ngọc ảo não kêu một tiếng, duỗi tay che mặt, phòng đàn an tĩnh rõ ràng nghe được trái tim mình nhảy lên không quy luật, cả đầu đều là nội dung vừa mới nhìn đến.

Đúng lúc này, di động trong tay cậu rung lên, cúi đầu phát hiện Thẩm Tùng An call video.

Nhìn lời mời của Thẩm Tùng An, trong đầu Chiêm Ngọc không tự chủ được mà hiện lên nội dung vừa rồi nhìn đến, chữ trên đó như hoá thành thanh âm Thẩm Tùng An, vang bên tai cậu.

"...... Tiểu Ngọc, ôm chặt anh."

Tiểu Ngọc...... Tiểu Ngọc......

Ôm chặt anh......

Ôm......

Chiêm Ngọc sợ tới mức giật mình, tay run lên ấn cự tuyệt.

Thẩm Tùng An ở T thị xa xôi gửi lời mời call video cho bạn trai nhỏ bị cự tuyệt, vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi nhìn cửa sổ nói chuyện phiếm.

Sao lại thế??

Bình luận

Truyện đang đọc