BẠCH TƯỚNG CÔNG CÙNG HỨA NƯƠNG TỬ

Một chút sương mai còn đọng lại trên cỏ xanh, giống như viên ngọc màu trắng bầu dục, quấn lấy thiếu nữ trần trụi không ngừng rung động. Đuôi rắn hoàn mỹ không một tì vết, hắn quấn thật chặt eo nhỏ của thiếu nữ, dường như muốn khảm nàng vào trong thân thể.

Tiếng va chạm thân thể từ dưới thân bọn họ vang lên, nơi tư mật của hai người hợp thành một thể. dương v*t xà cắm ở lỗ căng mịn, đem miệng huyệt căng thành hình dáng chữ “O” đáng sợ, bên trong tử cung bị ép rót đầy tinh dịch.

Bụng vốn nhỏ lại hơi hơi gồ lên, thậm chí có thể nhìn thấy một cây gậy thô to ở cửa mình, ở lần lượt rung động bắt đầu ra va chạm. Một dương v*t xà ở trong cơ thể nàng trừu cắm mấy trăm cái, ra vào kịch liệt, lần thứ hai phun ra một cỗ tinh dịch nồng đậm. Tiểu Bạch xà rút ngón tay cái ở nơi non mềm ra, hỗn hợp tinh dịch cùng dâm dịch cùng nhau ồ ồ chảy ra, dính đầy khe thịt tuyết trắng.

Ngự Tiên đang ở dư vị cao trào còn chưa tan hết, một dương v*t xà cứng rắn khác đã tiếp tục, tầng tầng lớp lớp thịt mềm vô lực phun ra nuốt vào dị vật. Hai cái dương v*t xà thay nhau di chuyển cực nhanh, khiến thân thể nàng chẳng bao giờ rời đi thịt hành. hoa huy*t bị lật làm tê tê dại dại, chọc ra dịch thể sâu trong tiểu huyệt chảy ra, ma sát tạo ra bọt mép.

Mặt trời lên đêm xuống đã ba lần, mỗi thời mỗi khắc đều giao hợp triền miên, thân thể nóng rực áp sát thân rắn lạnh như băng, không thể dập tắt khô nóng trong cơ thể, lại càng kích thích lửa tình càng mạnh mẽ. Khuôn mặt Ngự Tiên áp sát lên lồng ngực bên dưới, vong tình rên rỉ lên tiếng:

“A a... Muốn phá hủy... Bụng thật phồng...” Tiểu Bạch xà nâng cằm nàng lên, khe khẽ hôn lên môi anh đào, lại cảm thấy còn chưa đủ, liền cạy khớp hàm đóng chặt ra, mút lưỡi thơm tho của nàng. Một khắc kia hắn cảm thấy chưa bao giờ may mắn như vậy, có thể tình cờ gặp gỡ nàng, biến thành người đụng vào nàng, thậm chí cùng nàng giao hợp thành một thể.

Ba ngày này vui thích cực hạn, Tiểu Bạch xà suy nghĩ ra nhiều loại tư thế, khiến cho Ngự Tiên vui vẻ không ngớt. Có lúc đè Ngự Tiên nằm ở trên cỏ, nâng lên cái mông của nàng, thịt hành chen vào hoa huy*t nàng mân mê, hai tay vuốt ve nhũ mềm phía trước.

Cúi đầu nhìn, vừa còn có thể nhìn thấy thịt hành cắm trong nơi riêng tư thân thể nàng. Có lúc ôm Ngự Tiên đứng thẳng dựng lên, đem hai chân của nàng vòng qua hông, thịt hành hung hăng xỏ xuyên qua hoa huy*t mở rộng. Độ va chạm mạnh yếu càng lớn, thao Ngự Tiên đến bắp đùi co quắp.

Có lúc Ngự Tiên cưỡi ở đuôi rắn của Tiểu Bạch xà, nâng cái mông của nàng lên khiến cho hoa huy*t ma sát thịt hành, nắm lấy eo nhỏ, hai bên tuyết nhũ không ngừng đung đưa. Chưa va chạm nhiều Tiểu Bạch xà chẳng biết tình là vật chi, chỉ mưu toan vĩnh viễn ở cùng với nàng, dù cho nỗ lực tất cả cũng sẽ không tiếc. Nhưng hắn cũng nghĩ đến nếu Ngự Tiên tỉnh táo lại, nên đối mặt nàng như thế nào.

Ngự Tiên ở từng đợt lên xuống, ngửa mặt nhìn ngày ánh bình minh, hai tròng mắt tan rã dần dần trong suốt, dưới thân thật giống như bị vật to nóng xỏ xuyên qua, ướt nhẹp trừu cắm, lại nhột nhột tê dại rất thoải mái. Nàng kinh ngạc khép đôi mắt lại, rốt cuộc thấy một lồng ngực rộng lớn, trầm trầm áp chế mình. Xuống chút nữa thoáng nhìn có thể thấy được một cây ngón tay cái, cắm ở hạ thể nơi chưa có người đụng vào, lấy tốc độ cực nhanh điều khiển.

Ngự Tiên kinh hô một tiếng đẩy thân thể trên người ra, thịt hành đúng vào lúc này bắn ra nồng tinh, tưới vào huyệt đạo của nàng trong cao trào mãnh liệt. Chờ Ngự Tiên nhìn rõ ràng màu vàng ánh nắng buổi sáng, nhìn tới khuôn mặt tuyệt đẹp, khuôn mặt nàng lúc xanh lúc đỏ, tức giận hỏi:

“Tiểu Bạch ngươi đã làm gì ta...”

“Ngự Tiên...” Tiểu Bạch xà chiếm cứ đuôi rắn, môi mỏng hơi hơi mấp máy, tựa như có nhiều điều muốn nói, đột nhiên một đám khói trắng từ quanh người hắn toát ra, làm ánh mắt Ngự Tiên mơ hồ. Chờ sau khi khói trắng tan biến, Ngự Tiên trừng mắt nhìn con rắn trắng nhỏ trên c, mắt to hướng về phía đôi mắt nhỏ...

Bình luận

Truyện đang đọc